Review – Mộng Giữa Ngân Hà
Tên truyện: Mộng Giữa Ngân Hà
Tác giả: Hoa Miêu
Dịch giả: HTM’s Team
Thể loại: Hiện Đại
Nhân vật: Thẩm Ngân Hà x Tống Thanh Mộng
Tình trạng: Hoàn thành
Link edit: Mộng Giữa Ngân Hà – Hoa Trên Mây
Reviewer: Moria
—————————————————————————————————-
Theo bạn, những điều kiện nào là tiên quyết để có thể cấu thành một tình yêu trọn vẹn?
Thứ ba đếm từ dưới lên, đó là sự thấu hiểu và sẻ chia vốn không chỉ đến từ việc trò chuyện, mà còn là khả năng đồng cảm, chấp nhận, và học cách đặt mình vào vị trí của đối phương.
Thứ hai đếm từ dưới lên, tình yêu trọn vẹn luôn đòi hỏi một lòng tin tuyệt đối. Lòng tin không chỉ là sự tin tưởng vào đối phương, mà còn là tin vào chính bản thân, vào những kế hoạch tương lai, và vào hạnh phúc mà tình yêu đó mang lại.
Và đứng đầu danh sách, cũng là yếu tố quan trọng nhất, chính là sự nhận thức. Nhận thức rằng tình yêu đó là song hướng; rằng cả hai đều cam tâm tình nguyện trở thành một nửa của nhau.
Tình yêu nào có cả ba thì đẹp đẽ biết bao. Nhưng nếu không có cả ba yếu tố trên thì ắt phải đáng thương đến mức nào?
Cuộc tình của Tống Thanh Mộng và Thẩm Ngân Hà là một bi kịch nho nhỏ như thế đấy.
[…] “Trăng sáng treo trên đỉnh đầu, nhìn có vẻ đơn điệu không thôi.
Hai người đều không mở miệng nói lời yêu, vì vậy không ai chịu dừng bước trước.
Ngay cả những ngôi sao sáng nhất, khi đứng cạnh ánh trăng cũng bị lu mờ đi vài phần.
Nhưng những ngôi sao chính là những ngôi sao, điểm này không một ai có thể bác bỏ.
Cũng giống như trái tim đang yêu.”
Trong “Mộng Giữa Ngân Hà”, người lớn tuổi hơn là một bác sĩ phẫu thuật khoa ngoại, trong khi người nhỏ tuổi hơn lại là một luật sư. Lần đầu gặp gỡ của họ, không ngoài dự đoán thông thường, là ở tại một quán bar. Trải qua một cuộc tán tỉnh nho nhỏ, cả hai đã nhanh chóng lao vào nhau như những con thiêu thân khát tình và trở thành bạn giường. Từ hơi thở cho đến những cái động chạm nhẹ nhất, cơ thể của họ tựa như sinh ra chỉ để thỏa mãn và làm đối phương sung sướng. Quan hệ của họ cũng gần như chỉ có thế – làm tình và lên đỉnh, hay chi ít đó cũng là những gì xảy ra ở các chương đầu tiên.
Tống Thanh Mộng là một người ưu tú, lạnh lùng, kiêu ngạo, và gần như hoàn hảo – “…mái tóc xoăn dài, đôi môi được tô màu đỏ bóng mọng, cô mặc một chiếc áo gió màu nâu nhạt, bên trong là chiếc váy có màu sặc sỡ, làn vày lộ ra ngoài, so với phông nền tối tăm xung quanh thì cô vẫn tươi sáng và rạng rỡ. Trong một khung cảnh tuyệt đẹp như vậy, người khác khó tránh khỏi thắc mắc xem cô mặc màu trắng trông sẽ như thế nào.” – Có lẽ vì lý do này mà Thẩm Ngân Hà gần như luôn sợ chọc thủng lớp giấy gói mỏng ngăn cản cô tiến thêm một bước vào trái tim người con gái ấy. Sợ hãi mất đi nguồn sáng duy nhất an ủi sự cô độc trong tâm hồn chi chít thương tổn nơi nàng.
Sự tự ti của Thẩm Ngân Hà có lẽ sẽ khiến một vài độc giả lắc đầu mất kiên nhẫn. Cả thiên hạ gần như đều biết Tống Thanh Mộng có bao nhiêu kiên nhẫn, yêu thương và trân trọng nàng như báu vật, duy chỉ có một mình Thẩm Ngân Hà là không biết. Tại sao vậy?
[…] “Thẩm Ngân Hà cong môi, ừ một tiếng, sau đó vẫn nhìn chằm chằm vào người bên trái không chớp mắt, nàng không nói lời nào, cứ nhìn mãi như vậy. Nàng không hề che giấu ánh mắt của mình, giống như lần đầu gặp mặt nhau ở quán bar, Tống Thanh Mộng sải bước đi về phía nàng, thẳng tắp, trực tiếp.
Những người yêu nhau thường không dám đối diện với nhau, họ che giấu sự cám dỗ trong cảm xúc trên khuôn mặt và ánh mắt của mình, mí mắt hơi nhắm lại chứa đầy ẩn ý, đôi mắt chuyển động giống như đang thừa nhận thất bại, đôi mắt tình tứ quá sắc bén, gợi cảm và dễ bị tổn thương.”
Thế mà càng đọc về những chương sau, người ta lại không khỏi hiểu ra một vài điều khác. Có những người ngoài kia thực sự giống như Thẩm Ngân Hà, từ nhỏ đã chịu đựng quá khứ không mấy dễ chịu, bị thân nhân ghẻ lạnh bỏ rơi, hoặc bị cuộc đời xô đẩy vào hết cạm bẫy này đến hố sâu nọ,… Dần dần, họ khép kín lòng mình, xem tình yêu hệt như một thứ trang sức phù phiếm, thậm chí coi hạnh phúc chẳng khác gì thứ ảo mộng xa vời mà bản thân họ không có cách nào được tìm thấy hay với tới. Đó hẳn cũng là lý do mà ban đầu Thẩm Ngân Hà lẫn Tống Thanh Mộng đều chấp nhận tiến tới mối liên kết đầy nhục dục này, đơn thuần chỉ là để thỏa mãn nhu cầu xác thịt và xua tan cái lạnh trong thế giới của những người lớn cô đơn mà thôi.
Vậy thì điều gì đã khiến suy nghĩ đó của bọn họ thay đổi?
À chẳng qua, một chút ghen tuông, một chút tò mò quá khứ, thêm nhiều chút đau lòng nhau nữa – những tác nhân kích thích hoàn hảo để tình yêu không còn muốn chịu đựng sự che lấp mập mờ mà bắt đầu vươn lên hướng về phía ánh sáng. Đó cũng là công thức mà tác giả Hoa Miêu đã áp dụng thành công trong việc dẫn dắt tình yêu tréo nghoe này phát triển để tìm được một kết thúc ấm áp và tuyệt đẹp cho tất cả độc giả.
“Thẩm Ngân Hà, tôi hy vọng em hiểu rõ, không có gia đình nào là hoàn hảo cả, chúng ta đều phải chịu đựng thời thơ ấu đầy đáng thương, một mình chịu đựng đau khổ, cuối cùng như những cánh chim bay vùng lên. Nếu chúng ta cũng khép kín bản thân giống như miệng vết thương, thì sau khi cầm máu sinh sẹo, không hề mở lòng thì vết thương đó sẽ vĩnh viễn ở lại. May mắn gặp được một nghệ nhân xăm giỏi, vẽ vết sẹo đó thành những hoa văn. Nhưng nếu em cử chỉ dùng quần áo che lấp nó, cảm thấy nó xấu xí khó chấp nhận, thì có là nghệ nhân xăm giỏi đến mấy cũng khó thiết kế ra được hình xăm tương xứng. Nếu tôi chính là nghệ nhân đó, thì em hãy giữ chặt lấy tôi, đừng bỏ lỡ.”
“Mộng Giữa Ngân Hà” của team HTM có lẽ là một trong những tác phẩm kỳ lạ nhất mà reviewer từng được thưởng thức, vì trong tổng số 45 chương nó chỉ có khoảng 22 phần chính văn, còn lại tất cả đều là ngoại truyện. Để hình dung một cách dễ hiểu thì đây không khác lắm một cuốn tản văn với lối kể chuyện rời rạc và ngẫu hứng có chủ ý, đòi hỏi người đọc phải sở hữu một ý chí nhẫn nại và cởi mở để có thể lượm nhặt từng mảnh ghép, từng chi tiết đổ vỡ nhằm tạo dựng một bức tranh tổng thể đầy màu sắc và cảm xúc. Dù khởi đầu hành trình ấy có chút kỳ lạ và mơ hồ, nhưng reviewer cam đoan thành quả mà bạn nhận được chắc chắn sẽ khiến bạn không hề hối hận đâu!