Review: Thực Tủy Tri Vị
Tên truyện: Thực Tủy Tri Vị
Tình trạng: Hoàn thành
Tác giả: Quất Cơ Thương
Thể loại: Hài Hước, Hiện Đại
Nhân vật: Tân Vi x Hạ Thanh Đường
Editor: AnC, HTM Team
Link edit: Hoa Trên Mây Thực Tủy Tri Vị (Đã Beta Xong)
Reviewer: Moria
Văn án:
[ Làm trước yêu sau, gương vỡ lại lành, truy thê hỏa táng tràng ]
Hạ Thanh Đường mới chuyển trường, vì muốn gia nhập vào nhóm phú nhị đại, đã nói khoác mình từng “thẩm” vô số người, thật ra vốn chỉ là tiểu bạch hoa ngây thơ. Sau khi bị bạn bè dụ dỗ dùng app hẹn hò, không ngờ lại hẹn được một đại “công” thể lực mạnh. Tân Vi cho rằng đây chỉ là tình cảm nắng mai của hai người, nào ngờ từ đó về sau luôn bị đại tiểu thư bám lấy.
Hạ Thanh Đường: Cùng em chơi một trò chơi được không?
Tân Vi: Chơi trò gì?
Hạ Thanh Đường: Chơi trò tình yêu.
Tân Vĩ càng lún càng sâu, nhưng vẫn bị hiện thực đánh bại, sau khi cùng đại tiểu thư chia tay thì âm thầm cố gắng. Lúc gặp lại, hai người trở thành đồng nghiệp.
Hạ Thanh Đường: Tân giám, trước đây tôi nói rồi chị sẽ hối hận, nhưng chưa nói đến lúc chị hối hận, tôi còn chờ chị.
———————————————————————————————————————
Cảm nghĩ sau khi hoàn thành toàn bộ chương truyện của “Thực Tủy Tri Vị” là gì nhỉ? À đúng rồi, có thể tóm gọn lại bằng hai chữ thôi.
Ôn nhu.
Vì sao lại là hai từ này á? Bởi đời người vốn thật ngắn ngủi và vô thường. Những thứ ta tưởng chừng như sẽ tồn tại mãi mãi, hóa ra cũng có thể trở thành tạm bợ. Thế giới xoay vòng, mọi thứ đều đang trôi đi một cách thờ ơ và vội vàng, và trong đó, chỉ có một số ít người đủ kiên nhẫn ở lại và trao đi sự dịu dàng mà ta hằng khao khát. Nhưng làm cách nào để có thể tìm thấy người đó? Có lẽ trong suốt 27 năm cuộc đời, Tân Vi đã không ngừng lặp lại câu hỏi ấy với chính mình.
Thời niên thiếu của cô bé Tân Vi là những tháng ngày không mấy dễ dàng. Do đặc thù công việc của ba mẹ, gia đình cô phải luân phiên chuyển nhà qua rất nhiều thành phố khác nhau. Trong ký ức non nớt của đứa trẻ ấy chỉ có ngọn đèn dầu của ba, bữa cơm đạm bạc với đậu phụ và thịt sườn của mẹ, cùng tiếng gầm rú của máy móc trên công trường bầu bạn. Vậy mà đã hết đâu? Năm học lớp mười hai, nàng một lúc mất đi hai người thân yêu nhất trong một vụ tai nạn lao động trên công trường, trở thành đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa.
Từ đây, Tân Vi bắt đầu chuỗi ngày cô độc vùng vẫy tìm cách sinh tồn giữa một xã hội lạnh lùng và vô cảm. Với một cô gái thuộc tầng lớp lao động thấp kém, chỉ tốt nghiệp một trường trung cấp kỹ thuật và sống bằng đồng lương ít ỏi từ công việc ở nhà máy xây dựng, người ta có những thứ khác cần ưu tiên hơn trong đời. Tình yêu đôi lứa ư? Nó chẳng khác nào một thứ trang sức xa xỉ, lòe loẹt và không cần thiết.
Đánh mất niềm tin vào những mối quan hệ gắn kết, Tân Vi tìm kiếm sự an ủi ở những cuộc tình một đêm chóng vánh với hàng loạt các cô gái khác nhau. Điều cô đang tìm kiếm phải chăng chỉ đơn thuần là sự thỏa mãn dục vọng không? Có thể lắm. Nhưng ẩn sâu bên dưới vẻ ngoài mạnh mẽ và cá tính ấy, chẳng qua đang che giấu một trái tim đầy những vết sẹo chưa lành và thiếu hụt tình yêu thương mà thôi.
Thật may mắn làm sao, ông trời vẫn không quá khắc nghiệt với những đứa trẻ mắc kẹt dưới đáy xã hội. Thông qua một ứng dụng hẹn hò ẩn danh, Tân Vi đã gặp được cô gái định mệnh của cuộc đời mình – Hạ Thanh Đường.
“Khoảnh khắc vừa mở cửa nhìn thấy nàng, cảm giác đó ngay lập tức bị hoà tan.
Nàng có mái tóc xoăn, đôi mắt vừa to lại vừa sáng, nàng mặc một chiếc váy, nháy mắt khiến người ta liên tưởng ngay đến chú mèo trong ảnh đại diện của nàng.
Đó đúng là ảnh tự chụp của nàng.
Mỗi động tác nhỏ của nàng đều khiến tôi muốn cười. Sau khi bị doạ thì co rúm lại, hai tay khẩn trương nắm chặt váy, cũng không hề che giấu biểu cảm nhỏ của mình, vừa chạm vào một cái đã đỏ mặt, khi nói dối thì đôi mắt liên tục xoay tròn.
Vô cùng dễ thương.
Tôi không nhịn được mà tiến gần nàng, muốn nhìn xem tai nàng đỏ đến thế nào, gương mặt trắng nõn và đôi môi ngọt ngào bao nhiêu…”
Đường Đường vốn là đại tiểu thư của một nhà giàu có, từ nhỏ đã sống dưới sự bảo bọc và nuông chiều của ba mẹ và anh trai. Nàng xinh đẹp, đơn thuần nhưng không hề kiêu ngạo. Đừng nói đến cái ứng dụng tìm tình một đêm kia, ngay cả những tụ điểm ăn chơi thông thường nhất của hội nhà giàu nàng cũng chưa một lần đặt chân đến, cơ bản vì giao hữu nhà nàng quản cực kỳ nghiêm ngặt, tuyệt đối không cho phép nàng đụng đến dù chỉ là một giọt rượu. So sánh cùng một Tân Vi trải đời sớm và sành sõi chuyện giường chiếu, Hạ đại tiểu thư nàng sẽ chẳng khác nào một con mèo nhỏ thuần khiết đến không nỡ dày vò.
Và… vậy đấy. Bọn họ đã nhận biết nhau bằng những cuộc làm tình nóng bỏng thâu đêm trong khách sạn rồi lập tức chia tay khi rạng đông ập đến. Những tưởng đôi bên chẳng qua chỉ là đối tác toàn hảo của nhau nhằm giải quyết nhu cầu sinh lý mỗi khi cần thiết, ấy thế mà chẳng hiểu sao trong trái tim của mỗi người lại dần dần len lỏi bóng hình của đối phương.
“Tui thừa nhận, hai người các bà rất yêu nhau, thông qua ngày hôm đó tui thấy rõ ràng, bà và cô ấy cũng rất vui vẻ, nhưng bà quên hai người các bà làm sao quen nhau rồi hả?”
“Tui không nói đến những việc không có chứng cứ, mặc kệ trước kia Tân Vi thế nào, chí ít hiện tại tui thấy cô ấy rất yêu bà. Nhưng hai người các bà chênh lệch quá xa, gia thế, yêu đương, học thức, chỉ riêng điều thứ nhất thôi cũng đã rất khó khăn rồi.”
Nhưng tui yêu cô ấy, cô ấy, cô ấy cũng yêu tui.”
“Hai người các bà có thể tiếp tục yêu nhau, nhưng chỉ yêu thôi không đủ, bà từng nghĩ đến làm sao nói với ba mẹ bà chưa? Nói là bà yêu con gái, cô gái đó là công nhân bốc gạch ở công trường, lao động phổ thông bình thường, không có tiền đồ không có tương lai, bà nghĩ bọn họ sẽ đồng ý hả?”
Thật ra, toàn bộ tuyến tình cảm trong “Thực Tủy Tri Vị” có thể được chia thành hai giai đoạn: giai đoạn tình đầu và giai đoạn trưởng thành. Ở giai đoạn tình đầu, khi mà Hạ Thanh Đường bấy giờ mới chỉ là cô nữ sinh 22 tuổi ngây thơ, mong manh, lần đầu tiên biết đến dư vị rung động với người đồng giới, tình yêu của nàng và Tân Vi để lại một sự đồng cảm rất lớn trong lòng reviewer, bởi đó đích xác là thứ tình cảm vụng về, mộng mơ và ngọt ngào mà bất kỳ ai trong chúng ta cũng đã từng trải qua: Một Hạ Thanh Đường trông ngóng từng tin nhắn và cuộc gọi yêu đương, phấn khích trước buổi hẹn hò đầu tiên, háo hức khám phá những khía cạnh tình dục mới mẻ, để rồi tan vỡ vì sự bồng bột và yếu đuối của tuổi trẻ – liệu bạn có nhìn thấy câu chuyện của chính mình ở nhân vật này không?
“Đường Đường, trò chơi sẽ luôn có lúc kết thúc-”
“Trò chơi?” Hạ Thanh Đường cắt lời cô, nước mắt chảy nhiều hơn, “Đến giờ mà chị vẫn nghĩ em đang chơi với chị sao?”
Tân Vi hé miệng không nói được gì, Hạ Thanh Đường tuyệt vọng nói: “Tân Vi, em yêu chị, em yêu chị, chơi trò chơi diễn vai người yêu, đây tất cả đều là vì em yêu chị a!”
Biểu tình Tân Vi có chút đơ ra, trước đây Hạ Thanh Đường từng nói thích, nhưng thẳng thắn nói yêu như vậy cũng là lần đầu tiên.
“Đường Đường.
“Tân Vi, chị không có tim sao?”
“Xin lỗi.”
Hạ Thanh Đường lau mặt mình, nhìn vẻ mặt cô chân thành chỉ vì muốn chia tay với mình, nghĩ đến vừa rồi cô nói lời đả thương người, trong lòng lại dấy lên tia hy vọng cuối cùng: “Tân Vi, chị có nhiều lý do như vậy, duy nhất chỉ có chưa nói là không yêu em.”
Tân Vi cứng đờ, vì người con gái không chịu đối mặt với hiện thực mà cảm thấy đau lòng.
“Hai người với nhau, chỉ cần yêu không phải đủ rồi sao? Em có thể chờ chị, chờ chị tiến bộ chờ chị có dũng khí, cầu xin chị cũng chờ em một chút, chờ em lớn lên, chờ em độc lập, em sẽ cố gắng bảo vệ chị, Tân Vi…..”
Mũi Tân Vi chua xót, nhưng cô không thể ích kỷ như vậy, hứa hẹn một tương lai mù mịt với người con gái kia: “Đường Đường, xin lỗi, chị làm không được.”
Gặp lại nhau sau từng ấy năm xa cách, địa vị xã hội của hai người giờ đây đã có sự đột phá rõ rệt. Thế nhưng, nỗi đau chia tay vẫn còn đó. Đối với Tân Vi và Hạ Thanh Đường, bóng ma tâm lý chỉ là một trong vô vàn lý do cản trở họ trên hành trình trở về bên nhau. Khoảnh khắc mà mộng tưởng hoàn mỹ vỡ nát theo những giọt nước mắt nuối tiếc của thanh xuân, đó cũng sẽ là lúc mà hai nhân vật chính học được cách nắm lấy vận mệnh để bảo vệ tình yêu của cuộc đời mình. Liệu sau tất thảy, cái kết của câu chuyện có phải là một Happy Ending xứng đáng với từng ấy sự tổn thương và hy sinh từ cả hai phía?
“…Con cũng rất muốn quang minh chính đại dẫn cô ấy về ra mắt mọi người, nhưng… Con chỉ dám nói chuyện này cho mình Tiểu Lam, cũng coi như trên thế giới này còn có người thứ ba biết chúng con đang yêu nhau, mẹ không biết khi đó con hạnh phúc đến nhường nào.
Mẹ Hạ bật khóc nức nở, Hạ Thanh Đường dựa vào lưng bà, nước mắt chảy lên áo bà. “Khi yêu nhau, chúng con ngọt ngào không ai biết. Lúc chia tay đau khổ cũng chẳng ai hay. Trong khoảng thời gian đó, con luôn sắm vai cô con gái ngoan ngoãn hiểu chuyện ở trước mặt mọi người, chỉ khi ở một mình mới dám âm thầm rơi lệ. Con không dám nói cho mọi người, con sợ…”
P/s: Một điều mà reviewer đánh giá cao ở “Thực Tủy Tri Vị” là cách tác giả khéo léo tận dụng những cảnh H trong việc mô tả quá trình phát triển tâm lý của hai nhân vật chính. Không như một số tác giả khác chỉ đơn thuần đề cập đến s*x như một gia vị không thề thiếu của những bộ truyện Bách hợp tiểu thuyết, Quất Cơ Thương khá nhiều lần cho phép các nhân vật của mình bộc lộ những cảm xúc và suy nghĩ phức tạp trong lòng thông qua việc làm tình. Nhờ đó mà các chương H vừa trở thành những tình tiết quan trọng trong toàn bộ mạch truyện, vừa giúp đem đến những trải nghiệm và ấn tượng không hề trùng lặp. Độc giả còn chờ gì mà không nhảy hố để tự mình trải nghiệm nào?
Luongthixuan
Đang đọc chương 17. Tự nhiên ko đọc đk nữa là sao