Review: Gặp Được Vợ Hiền
Tên truyện: Gặp Được Vợ Hiền
Tình trạng: Hoàn thành (60 chương + 4 phiên ngoại)
Thể loại: Hiện Đại
Nhân vật: Tư Đồ Vũ x Lê Thinh Châu
Link edit: Gặp Được Vợ Hiền – Hoa Trên Mây
Reviewer: Moria
Văn án:
Đây là một câu chuyện định mệnh của hai người sống ở hai thời đại khác nhau nhưng có thể gặp và yêu nhau vĩnh cửu.
Trong một giai thoại, người ta thường bắt đầu mọi thứ từ đâu nhỉ? Là quá khứ vụn vỡ, là hiện tại mịt mù, hay là tương lai vô định trước mắt?
Trong cái hỗn mang của vũ trụ rộng lớn, điều gì có thể chiến thắng sự vô tận và bất biến của thời gian? Liệu đó có phải là tình yêu?
Vào năm thứ năm mươi tại Nhẫm thành – thành trì phồn hoa nhất phía Tây Bắc gần biên giới của triều Bân xảy ra một sự kiện kinh thiên động địa: đại gia tộc Tư Đồ, đứng đầu là quan nhất đẳng Thượng tướng quân Tư Đồ Trường Cung, cùng với Thiếu tướng quân và tiểu thư, một nhà ba người phải chịu cảnh đầu rơi máu chảy nơi pháp trường!
Toàn bộ người dân trong thành đều quỳ rạp trên đường suốt cả ngày lẫn đêm, tiếng gào khóc thê lương của họ vang vọng tận trời xanh. Chẳng ai có thể hiểu được vì sao một Tư Đồ Lão tướng quân lẫm liệt uy nghi trên sa trường, tự tay chém giết vô số quân địch, suốt ba mươi mấy năm thành công trấn thủ biên cương, khiến Tịch Quốc kế bên không ngừng khiếp sợ lại phải gặp một kết cục đau thương nhường ấy…
Tư Đồ gia nhất định chịu án oan! Ông trời ơi, nếu Người có mắt xin hãy tìm cách cứu rỗi bọn họ!
Quan binh mở xe tù, cung kính mời Lão Tướng quân xuống. Bọn họ đều là những người sinh ra và lớn lên ở Nhẫm thành, hiển nhiên biết rõ việc Tư Đồ gia bị oan khuất, nhưng bọn họ thấp cổ bé họng, cũng chỉ có thể cho được chút tiếp đãi long trọng ít ỏi vào lúc này.
Trên chiếc xe tù theo sau chính là con trai lớn Tư Đồ Tương của Tư Đồ gia, quan nhị đẳng Thiếu tướng quân. […] Người cuối cùng đi xuống chính là con gái một của Tư Đồ gia, cũng chính là muội muội duy nhất của Tư Đồ Tương – Tư Đồ Vũ, tuổi gần mười sáu. Vóc người Tư Đồ Vũ cao gầy mảnh khảnh, khuôn mặt thanh tú nhẹ nhàng, tuy rằng còn nhỏ tuổi, nhưng là con gái nhà võ tướng, đối mặt với họa sát thân hôm nay, nàng cũng vẫn bình tĩnh không chút sợ hãi!
Nếu không có đại họa xảy ra, thiên kim của Tư Đồ gia hai mươi tuổi nhất định gả vào gia tộc Phong thị, năm năm sau thuận lợi trở thành tướng quân đứng đầu triều Bân, tên tuổi chắc chắn vang danh khắp thiên hạ. Tuy nhiên, bi kịch xảy ra quá đột ngột đã cướp đi sinh mệnh người con gái tài sắc vẹn toàn, để lại niềm tiếc thương vô hạn trong lòng chúng sinh.
Tiền kiếp kết thúc trong bi kịch và chết chóc, thế nhưng lại mở ra những mầm sống đầy hy vọng cho tương lai…
“Tư Đồ cô nương, ngươi vốn là sao Vũ Khúc hạ phàm, tại triều đại này hẳn nên có công lao sự nghiệp to lớn mới phải, bất đắc dĩ số mệnh xảy ra chuyện bất trắc khiến ngươi uổng mạng ở tuổi mười sáu, nay trời cao đền bù tổn thất, cho ngươi chuyển sang kiếp khác đến một thời đại mới. Cũng vì để người có thể có cuộc sống thuận lợi tại đây, trời cao sẽ giữ lại một phần năng lực và trí nhớ của ngươi. Tư Đồ cô nương cứ an tâm, đời này thuận buồm xuôi gió, nhân duyên mỹ mãn!”
Nhờ thiên mệnh an bài, Tư Đồ Vũ tái sinh trong một thân thể vốn sinh sống ở thời hiện đại. Chủ nhân cũ của thân thể ấy tên Trần Tố Khanh, năm nay hai mươi tư tuổi, có xuất thân từ một trại trẻ mồ côi. Vì căn bệnh buồng trứng đa nang nên khó sinh đẻ, cô bị chồng ghét bỏ và ép buộc ký thỏa thuận ly hôn. Vừa thất nghiệp lại không có người nhà hay bạn bè thân thiết an ủi, Trần Tố Khanh tuyệt vọng bèn tìm cách nhảy xuống biển tự vẫn.
Nói cái gì mà đời này thuận buồm xuôi gió, nhân duyên mỹ mãn? Đối với tư tưởng của một nữ nhân chịu ảnh hưởng bởi nền giáo dục phong kiến như Tư Đồ Vũ, một người phụ nữ bị hưu (ly dị chồng) tuyệt đối không có cách nào ngẩng cao đầu làm người, dù có là tiểu thư quyền quý đều sẽ kém đi vài bậc, đi đến đâu cũng bị phỉ nhổ chứ đừng nói tới chuyện tái giá, làm lại cuộc đời. Rõ là ông trời đang trừng phạt nàng, làm thế nào có chuyện cứu rỗi ở đây?
Nhưng hẳn nhiên, với tính cách quật cường, trí tuệ hơn người cùng khả năng võ thuật ưu việt được lưu giữ lại từ tiền kiếp, Tư Đồ Vũ vẫn tìm được cách tồn tại trong thời đại kỳ lạ này. Nhờ một sự tình cờ đẩy đưa, nàng trở thành vệ sĩ riêng cho Lê Thần – vị giáo sư lớn tuổi nổi tiếng có thâm niên nghiên cứu về các loại văn vật cổ cấp quốc gia. Lê Thần có ý định trao tặng một món đồ gia truyền Long Bình cho hiệp hội Nhật Bản. Vì giá trị quý hiếm của món bảo vật này, Lê Thần bất đắc dĩ trở thành con mồi của những tổ chức xã hội đen khét tiếng nhất trong nước và quốc tế. Nhiệm vụ của Tư Đồ Vũ, do đó, là đảm bảo sự an toàn cho vị giáo sư già đáng kính và người con gái độc nhất của ông – Lê Thinh Châu.
Lê Thinh Châu, hai mươi chín tuổi, hiện đang là trưởng phòng nghiệp vụ của công ty dược phẩm Lâm Đồng tại thành phố Z. Mặc dù dung mạo cũng không hẳn là tuyệt mỹ giai nhân, nhưng vì Lê Thinh Châu luôn biết cách trang điểm và ăn mặc đúng mực, kết hợp với phong thái nhẹ nhàng kiều mỵ cùng bộ óc giao tiếp khôn khéo của một nữ nhân trời sinh thông minh, nàng trong giới cũng xem như tương đối nổi tiếng.
Nếu phải dùng một từ để mô tả ấn tượng đầu tiên của Tư Đồ Vũ khi gặp Lê Thinh Châu, ta nhất định sẽ có một chữ “lạnh”. Cũng không thể hoàn toàn trách cứ nàng; chưa nói đến thân phận vệ sĩ thấp kém, rào cản ngôn ngữ giữa thời cổ đại và thế giới hiện đại còn là một trong những nguyên nhân chính khiến Tư Đồ Vũ khép chặt trái tim và giữ khoảng cách với tất cả mọi người. Và ngược lại (theo một lẽ dĩ nhiên), vẻ ngoài lạnh lùng nhưng xinh đẹp của nàng cũng đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của Lê Thinh Châu.
Ngoại trừ cách dùng từ khi nói chuyện của Tư Đồ Vũ lúc bình thường không giống với người khác ra, thói quen sinh hoạt cũng khác; mặt khác, khi ăn cô không nói, ngủ không nói, mặc dù là mình, ngủ không nói đã rất khó duy trì rồi; còn có, ngồi có dáng ngồi, đứng có tướng đứng, ăn có lối ăn, cho dù là bất kỳ cử chỉ động tác nào đều luôn có khí chất!
Từ khi ra ngoài đi làm Lê Thịnh Châu đã gặp qua không ít người, trong đó không thiếu nhân sĩ hào môn nhà giàu hoặc là xuất thân cao quý, có một số người gia giáo tốt, hành vi cũng có lễ độ, nhưng cố tình không có ý xuất chúng tự nhiên mà có như của Tư Đồ Vũ, hơn nữa tuy cô còn trẻ tuổi nhưng lại lạnh lùng bình tĩnh, có khi Thái sơn sụp đổ trước mắt đều không biến sắc mặt…
Hành trình phát triển tình cảm giữa Tư Đồ Vũ và Lê Thinh Châu có lẽ sẽ không quá nhiệt thành sôi nổi, thế nhưng chắc chắn sẽ đem lại cảm giác cực kỳ thỏa mãn trong lòng độc giả. Qua từng chương, tác giả luôn dụng tâm xây dựng rất nhiều tình tiết lớn nhỏ nhằm giúp mối quan hệ của hai nhân vật chính trở nên ý nghĩa và sâu sắc hơn, từ những tình huống vào sinh ra tử, những khác biệt trong tư duy và cách sống của hai triều đại đối lập, cho đến những khoảnh khắc rung động đời thường, những phân đoạn bi thương với vô số niềm đau và nước mắt,… Tất cả đã góp phần tạo nên một câu chuyện tình yêu thiên trường địa cửu, thấm đẫm tính nhân văn. Có lẽ trải nghiệm đọc của mỗi độc giả với bộ truyện này là khác nhau, nhưng reviewer có thể tin chắc một điều rằng: xuyên suốt 64 chương của “Gặp Được Vợ Hiền”, người đọc tuyệt đối sẽ không tồn tại bất kỳ một sự ngờ vực nào đối với tình yêu giữa Tư Đồ Vũ và Lê Thinh Châu, bởi họ đích thực là định nghĩa chính xác nhất của hai chữ “Định Mệnh”.
“Từ lúc chúng ta hẹn hò đến nay còn chưa đủ hai tuần, thời gian làm bạn nhau sớm chiều lại càng ngắn ngủi. Theo ý của em thì cần phải tiếp tục cố gắng, để cầu có thể chính xác hiệu được hỉ nộ ái ố và mọi chi tiết trong đời sống sinh hoạt hằng ngày của chị, đồng thời phối hợp và thỏa hiệp thích đáng. Kể từ đó, hàng tháng hàng năm từ nay vê sau, hai người chúng ta khi ở chung nhất định có thể cầm sắt hòa minh, như cá gặp nước!”
Tư Đồ Vũ khó được nói một câu dài, Lê Thinh Châu nghe mà như lọt vào sương mù, phải lý giải một hồi lâu mới tính hoàn toàn hiểu được.
Lê Thinh Châu đưa tay khẽ vuốt Tư Đồ Vũ, thả lỏng cười như không cười: “Hạnh phúc của hai người chúng ta sau này, làm phiền Tư Đồ cô nương phí nhiều sức hơn rồi!”
Tóm lại, “Gặp Được Vợ Hiền” là một bản tình ca của hai con người đến từ hai thời đại khác nhau, có những mất mát tổn thương nhưng cũng có những da diết nhung nhớ để tạo nên một cái kết nhất mực hoàn mỹ. Độc giả còn chờ đợi gì mà không nhảy hố để thưởng thức trọn vẹn bộ truyện đi nào?