Tần Phủ Nguyên đang nghi hoặc cảm thán, bên này trưởng công chúa bỗng nhiên lên tiếng trước: “Hôm nay thấy Vinh An cùng muội tế chung sống vô cùng hòa hợp, khiến lo lắng trong lòng lên tiếng hoàn toàn buông xuống, đây thực sự là chuyện vô cùng tốt!”
Tần Phủ Nguyên cả kinh, sau đó liền chắp tay nói: “Nhờ phúc của điện hạ, Tần Phủ Nguyên dĩ nhiên nỗ lực gìn giữ mối lương duyên trời ban này.”
Trưởng công chúa cũng mỉm cười một cách khó hiểu: “Sau này cộng sự, muội tế cùng bản cung xem như người cùng một thuyền, khiến bản cung cảm thấy thân cận hơn. Ngược lại bỗng nhiên nhớ đến một việc lý thú, ngày hôm trước vào cung, một tỳ nữ đụng phải bản cung, nói là người được phủ công chúa đưa vào.”
Ngày hôm trước, cũng chính là ngày thứ hai sau đại hôn, Tần Phủ Nguyên có chút mờ mịt, chỉ là trực giác những lời trưởng công chúa nói có liên quan đến nàng.
Trưởng công chúa tựa hồ cũng không ngoài ý muốn, tự mình cười nói: “Tỳ nữ kia trong lúc hốt hoảng đánh rơi một tấm khăn lụa, trùng hợp bản cung cũng có một cái tương tự, bên trên còn dính một chút máu, liền khiến cung nữ nhất thời khó có thể phân biệt, cũng thật là chất phác! Muội tế là một văn nhân, hiểu biết rộng khắp thiên hạ, ngược lại nói một chút, đó là máu đã qua một đêm, quả thực vẫn còn giữ màu đỏ tươi sao? Tỳ nữ kia mới rốt cuộc xem như không làm hỏng việc, vội vã lui xuống.”
Tần Phủ Nguyên cả kinh, lúc này mới hốt hoảng nhớ đến tấm khăn kia, trưởng công chúa nói, rõ ràng là chuyện ngày thứ hai đưa hỉ khăn vào nội cung! Lúc đó nàng tâm tình hỗn loạn, cũng không quản việc này, lúc nàng ra khỏi phòng, các nha hoàn đã bắt đầu vào trong thu dọn…
Tần Phủ Nguyên không dám ngẫm nghĩ, thật sâu cúi đầu: “Tần Phủ Nguyên ngu dốt, vẫn phiền điện hạ chỉ điểm!”
“Muội tế luôn khách khí như vậy, bất quá chỉ là bản cung có thể giúp một lần, lại không giúp được lần thứ hai, sau này nếu như muội tế không muốn bị người khác bắt được nhược điểm, vẫn cần cẩn thận hơn một chút mới tốt. Đặc biệt là trước mặt các vị nương nương, phải cẩn thận mới được!” Trưởng công chúa biết Tần Phủ Nguyên cũng không phải là hạng người ngu dốt, cho nên cũng không quanh co.
“Vâng!” Tần Phủ Nguyên cúi đầu, mặc dù không biết trưởng công chúa làm sao biết chuyện hôm đó các nàng không chung phòng, càng không đoán ra vì sao nàng ấy lại phải giúp nàng, nhưng hiện tại dù cho điện hạ là có mục đích khác, Tần Phủ Nguyên xác thực cũng đã nợ nàng ấy một ân tình.
Trưởng công chúa gật đầu, quay đầu đi, nghiêm túc nói: “Về phần vừa rồi thánh dụ vì sao lại ban bố ở hậu cung, mà không phải là ban bố trên triều vào ngày mai, ngươi hẳn là cũng hiểu chứ?”
” Thần ngu dốt.” Nói đến chính sự, Tần Phủ Nguyên cũng rất cảm thấy nên nhận thức tốt thân phận của bản thân.
” Tần gia chính là phú thương nhất nhì kinh thành, muội tế có từng nghe qua Kim Cổ Môn?” Trưởng công chúa không đợi Tần Phủ Nguyên trả lời, lại nói tiếp: “Quốc khố phân chia nội ngoại, thế nhân đều biết ngoại khố, đều do hộ bộ quản lý, mà nội khố, cho dù biết đến, cũng chỉ cho rằng đó là tư khố thánh thượng tích góp riêng.”
Tần Phủ Nguyên tự biết lúc này không nên tùy tiện trả lời, cũng không biết đang suy nghĩ gì mà chỉ nghe không đáp. Trưởng công chúa cũng không quan tâm đến nàng, nói tiếp: “Từ xưa đến nay thay đổi triều đại, mỗi triều đại đoạt được quyền lực thế nào, lại làm thế nào mất đi quyền lực? Không gì khác ngoài một vật, tiền. Quyền lợi sinh ra từ quân lực, quân lực dùng lương thảo duy trì, lương thảo dùng ngân lượng đổi lấy, dân lấy ngân lượng làm thỏa mãn. Xưa kia Thương Thang vốn là một quốc gia suy yếu, sau đó để nữ nhân trong tộc dệt vải kéo sợi, dùng đổi lấy lương thực, lại dùng mậu dịch trao đổi vũ khí, đến cuối cùng tiêu diệt nước Hạ xây dựng triều Thương. Vì vậy, mặc dù thế gian đều nói sĩ nông công thương, nhưng ở trong đó ‘thương’ đã có tác dụng không thể khinh thị.”
” Lấy lịch sử làm ví dụ, để củng cố hoàng quyền của Sở thị chúng ta, đặc biệt xây dựng một môn, gọi là Kim Cổ, lập ra quy tắc, tất cả trực hệ trong tộc, tử tôn đều phải tuân thủ, dùng cống nạp tài vật mà giữ vững quyền lực, không thể kêu ngạo lãng phí, không thể lạm tài.” Trưởng công chúa nghiêng đầu: “Tương tự như tư khố mà ngoại nhân biết, tơ, trà, muối, thiết đều có tư khố chưởng quản, thanh lâu, tửu lâu, khách điếm, tiền trang đều có liên quan trực tiếp. Trong đó liên quan đến rất nhiều hoạt động mang giám sát tính chất, phạm vi rất rộng, dụng ý rất sâu, muội tế bây giờ còn cảm thấy ủy khuất nữa không?”
” Tần Phủ Nguyên bất tài, nhận lấy trọng trách này, vô cùng bất an.” Trưởng công chúa một phen giải thích, Kim Cổ Môn này, thì ra là một tổ chức tiên đế lập quốc xây dựng dùng để tích trữ của cải cho con cháu!
Trưởng công chúa bất chợt cười nhạo một tiếng: “Trọng trách? Đây bất quá là đem tất cả những người không có tính đe doạ, dễ dàng bị vứt bỏ tập hợp cùng một chỗ, sau khi hết giá trị lợi dụng liền triệt để vứt bỏ mà thôi!”
Tần Phủ Nguyên cúi đầu, ý tứ này, nàng dĩ nhiên cũng hiểu. Vô luận phò mã, hay là công chúa, từ xưa đến nay đều là loại người không tham gia tranh quyền đoạt vị, không phải không muốn tranh, mà là căn bản sẽ không có cơ hội tranh giành. Hiện tại Kim Cổ Môn này thoạt nghe dường như rất quan trọng, nghe cũng rất uy phong, nhưng rốt cuộc vẫn là đối tượng hoàng đế dùng để đề phòng kẻ khác tạo phản, phát tài giữ tài đó chính là đi ở trên vách núi, một khi leo đến đỉnh cao, đồng thời cũng có thể ngã xuống tan xương nát thịt.
” Bất quá, đây cũng không hẳn vậy là một chuyện xấu.” Trưởng công chúa thấy Tần Phủ Nguyên biểu tình trầm trọng, lại nở nụ cười: “Xem ra muội tế của bản cung áp lực rất lớn?”
” Không, dĩ nhiên không phải như thế!” Tần Phủ Nguyên liên tục lắc đầu: “Chỉ là, gia phụ thụ phong Vinh Thân Quan chuyện này, còn phải tạ ơn điện hạ!”
Trưởng công chúa vẫn nhìn quang cảnh trong viện, không trả lời, cũng không phủ nhận.
Nhất thời hai người đều không nói, trong lòng Tần Phủ Nguyên đang nghĩ nếu không thì chủ động cáo lui trước, ngược lại đúng lúc có một cung nữ ở phía sau nói: “Thái Hoa công chúa điện hạ, hoàng hậu nương nương lệnh cho nô tỳ đến đây, hỏi điện hạ có muốn cùng dùng bữa ở Khôn Ninh Cung hay không.”
” Ngươi thay bản cung hồi bẩm với mẫu hậu, nói là Phức Úc và Duyệt Du còn đang chờ ta trong phủ, hôm nay không thể ở lại.” Trưởng công chúa nói xong, cung nữ liền lên tiếng, lui xuống trước.
Trưởng công chúa xoay người, muốn rời đi, rồi lại quay đầu, bỗng nhiên hỏi: “Ta cho rằng muội tế cùng Vinh An là một đôi tuyệt phối, mà Vinh An cũng vô cùng thích muội tế, có lẽ, sau này ngươi sẽ không cô phụ nàng phải không?”
” A?” Tần Phủ Nguyên trừng mắt líu lưỡi, liên tục lắc đầu: “Điện hạ minh giám, Tần Phủ Nguyên cùng Vinh An công chúa là phu thê kết tóc, sẽ cùng nhau đi đến bạch đầu giai lão. Hơn nữa công chúa xinh đẹp thiện lương, ta làm sao nhẫn tâm cô phụ?”
Nói thế tuy có trái lương tâm, nhưng so sánh với chuyện điện hạ ám chỉ nàng nạp thiếp, cũng không khỏi hoang đường một chút.
” Vậy là được rồi, hy vọng muội tế, có thể ghi nhớ trong lòng.” Trong mắt mang theo tiếu ý, dường như có hàm ý khác, nhưng không đợi nàng cẩn thận suy xét, trưởng công chúa đã dẫn người rời khỏi ngự hoa viên.
Thực sự là, càng lúc càng quen nói dối rồi! Tần Phủ Nguyên nhớ đến bộ dạng hứa hẹn của mình vừa rồi, nhất thời lại trở nên ủ rũ. Bất quá, Vinh An xinh đẹp thiện lương câu này chính là lời nói thật! Nếu như nàng là nam tử, có điện hạ, trong mắt làm sao còn có thể nhìn thấy người khác?
” Phò mã gia, nên dùng bữa rồi.”
“Được.”
Cùng Vinh An dùng bữa ở Khôn Ninh Cung, sau khi ăn xong các nương nương lần lượt cáo biệt, Sở Oản và Tần Phủ Nguyên theo lý, tất nhiên là phải theo Đức Phi hồi cung. Nhưng bởi vì Đức Phi thích thanh tỉnh, vì vậy Kỳ Đức Cung cũng vô cùng thanh nhã, đối lập với vẻ phú quý hoa lệ của Khôn Ninh Cung, nơi này phù hợp với thân phận của một vị nương nương, mơ hồ còn có chút đơn sơ hiu quạnh.
Vào nghiêng điện, là một thư phòng nhỏ, trên giá đủ loại thư tịch khiến Tần Phủ Nguyên nhìn đến trừng mắt há miệng, quả thực trong cung chính là không tầm thường, chỉ riêng giá sách này, cũng có không ít ấn bản vô giá a! Đức Phi nhìn thấy, liền mỉm cười: “Phò mã điểm này cực kỳ khác với Vinh An, thường ngày gọi Vinh An đọc sách, liền giống như đòi mạng nàng, phò mã nếu như muốn đọc, vậy thì cứ mang đi đi.”
Tần Phủ Nguyên có chút miệng khô lưỡi đắng, nếu như là việc khác, nàng có khả năng không quan tâm, nhưng sách chính là không giống như vậy: “Chuyện này, thần tế chỉ cần chỉ cần chiêm ngưỡng một phen, đã cảm thấy mỹ mãn rồi…”
“Không sao, sách ở đây đa số bản cung đều đã đọc qua, từ sau khi nghiên cứu phật học, quy y tại gia, cũng không có thời gian để tâm đến những quyển sách này, chỉ bằng để người yêu sách mang đi, thay ta bảo quản để tránh bị đặt ở chỗ này phủ đầu bụi bậm.” Đức Phi nói xong, liền gọi cung nữ tiến đến: “Đem tất cả sách trên giá xuống, đưa đến phủ công chúa.”
“Vâng!” Cung nữ gật đầu, không lâu sau liền có mấy thái giám tiến vào, cẩn thận bắt đầu thu dọn.
Tần Phủ Nguyên nhìn những quyển sách này được dọn xuống, nhất thời càng không thể dời mắt, chỉ dù là ngồi xuống, ánh mắt cũng cố định trên đó.
Đức Phi đối với thương nhân chưa bao giờ có thành kiến, hơn nữa người có thể thi vào một trong ba hạng đầu của kỳ thi trạng nguyên sao có thể là kẻ phàm tục? Mới gặp gỡ Tần Phủ Nguyên, Đức Phi đã cực kỳ hài lòng, xuất thân mặc dù tất bị người khác khinh thị, nhưng phẩm chất tướng mạo đều vô cùng tốt, hôm nay xem ra, chỉ riêng niềm đam mê đối với sách, cũng đã rất tốt rồi.
Đức Phi vui mừng trước hành vi này của nàng, nhưng Sở Oản lại có một chút ghen tị, lôi kéo Tần Phủ Nguyên muốn nàng nhìn mình: “Phò mã! Những quyển sách này đều cho người rồi, sẽ không chạy! Ở trong phủ luôn đọc sách thì cũng thôi đi, hôm nay không thể nhìn Oản Nhi một cái sao?”
Tần Phủ Nguyên tràn đầy nghi hoặc, nhìn điện hạ? Đây là chuyện gì? Đức Phi nghe được những lời trực tiếp như vậy, không khỏi đỏ mặt, giận dữ nói: “Vinh An ! Con thế nào ăn nói không chút ý tứ!”
” Dạ, cũng không phải người ngoài….” Sở Oản rụt cổ, nàng chỉ là ăn ngay nói thật, mới không phải không cẩn trọng ngôn ngữ.
Đức Phi cũng biết thói quen này của Sở Oản nhất thời cũng không đổi được, hiện tại phò mã ở bên cạnh, nói nhiều sẽ chỉ tăng thêm xấu hổ. Chỉ đành lắc đầu, dùng trà cụ cung nữ mới trình lên, bắt đầu pha trà.
Biểu tỷ thích trà đạo, nghe nói trưởng công chúa cũng thích, bây giờ nhìn động tác thành thạo của nương nương, liền biết cũng là một người yêu trà. Nhưng điện hạ thì sao? Tần Phủ Nguyên có chút hoài nghi nhìn Sở Oản, kết luận cuối cùng là nếu như điện hạ pha trà, nàng còn phải lo lắng điện hạ bỏng tay.
” Trước đây ta cùng với mẫu phi đều là ở tại Quy Y Tự, thương thường cũng là trong cung có sự kiện quan trọng gì đó mới trở về một lần, lần sau phò mã liền cùng Oản Nhi đến bên kia xem thử, thế nào?” Sở Oản cũng muốn tặng một số thứ cho Tần Phủ Nguyên, nhưng nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày, phát hiện trong cung quả thật là cái gì cũng không có: “Quy Y Tự rất đẹp! Bên kia có một rừng hoa, có một con suối, phía sau núi có một cánh đồng thật lớn, sau khi nhập thu sườn núi ánh vàng rực rỡ, rất xinh đẹp, còn có một vườn trái cây, tất cả đều là các vị sư phụ dùng nước suối để tưới, quả vừa to vừa ngọt! Oản Nhi đặc biệt xây dựng một gian nhà ở nơi đó, mỗi ngày gần bờ suối, ngắm hoa, ăn trái cây, sau đó sảng khoái mà ngủ ~”
Sở Oản nói, trong đầu Tần Phủ Nguyên cũng theo đó xuất hiện từng hình ảnh, nhất thời cảm thấy buồn cười.
Đức Phi đối với nàng dường như cũng cực kỳ bất đắc dĩ: “Trái cây là các sư phụ trong tự vất vả trồng trọt, con luôn hái ăn, cũng không biết xấu hổ nói cho phò mã nghe!”
” Ôi chao, nhiều trái cây như vậy, con cũng chỉ ăn một ít!” Sở Oản thè lưỡi: “Cùng lắm thì, lần sau Oản Nhi đến, sẽ mang theo một ít trả lại cho phương trượng!”
Đức Phi nghẹn cười, có chút xấu hổ mà mỉm cười. Trà pha xong rồi, liền rót một chung cho Tần Phủ Nguyên: “Ngày mai là ngày chẵn, phò mã phải lên triều rồi.”
” Đúng vậy.” Tần Phủ Nguyên gật đầu, ngửi nhẹ trên miệng chung, trà nương nương dùng quả nhiên cũng không thể so sanh với cái gọi là ‘cống phẩm’ của dân gian, mà kỹ thuật pha trà của nương nương lại càng khiến hương trà biểu hiện ra một cách hoàn mỹ.
” Chuyện trong triều bản cung không hiểu, bất quá phò mã thoạt nhìn cũng không giống như sẽ gây sự, bản cung cũng không cần phải nhiều lời nữa.” Đức Phi quay đầu nhìn Sở Oản, thay đổi ngữ khí: “Vinh An, con phải thay đổi tính tình của con, ngày mai phò mã lâm triều, con cũng đừng ngủ say như chết!”
” Phò mã phải đến Thị Lậu Viện sớm sao?” Sở Oản chớp mắt, từ thành thân đến này, ngày ngày đều là cùng giường, phò mã không chủ động viên phòng, sau này tất cả những đêm trước ngày chẵn cũng sẽ đặc biệt ra ngoài ở, vậy cũng không biết sẽ kéo dài tới khi nào!
Tần Phủ Nguyên nghe vậy, cũng chăm chú suy nghĩ, giờ Dần vào cung, thời gian cần thiết để từ phủ công chúa đến ngọ môn, vẫn là tương đối ngắn đi?
Đức Phi lần này cũng không nói đến Sở Oản nữa, đại khái là cảm thấy người mới thành thân, không muốn xa rời cũng là bình thường, trái lại còn chủ động khuyên: “Phò mã dĩ nhiên không giống những quan lại bình thường, hơn nữa lộ trình từ phủ công chúa vào cung không xa, xuất phát sớm một chút là được rồi.”
” Được rồi! Thủy Nhi tỷ tỷ! Ngày mai tỷ phải gọi ta rời giường sớm một chút!” Sở Oản siết nắm tay, dáng vẻ kiên quyết khiến Tần Phủ Nguyên buồn cười.
” Điện hạ nếu như không dậy nổi thì cứ việc ngủ đi, không cần miễn cưỡng.”
“Như vậy không được.” Sở Oản kéo căng khuôn mặt nhỏ nhắn, bỗng nhiên dừng một chút: “Được rồi, phò mã, hôm nay người nhận phong là chức quan gì?”
” Trước đó điện hạ không nghe thấy sao?”
Sở Oản cười gượng hai tiếng: “Nghe không hiểu….”
Điện hạ này! Tần Phủ Nguyên thở dài, lại lộ ra nụ cười ôn nhu, vỗ nhẹ bàn tay của công chúa: “Là một chức quan việc nhẹ dễ làm.”
” Vậy là tốt rồi, trước đó còn sợ phụ hoàng giao cho phò mã quá nhiều việc….” Nói xong, lại có một chút lo lắng nhìn: “Nhưng nếu như thế, dường như có chút ủy khuất cho tài hoa của phò mã, nếu không, Oản Nhi đi cầu phụ hoàng đổi một chức quan khác?”
Đức Phi biết bệ hạ hôm nay phong chức quan này phía sau ẩn chứa bao nhiêu nguy cơ, cho nên cũng không ngăn cản Vinh An.
Tần Phủ Nguyên khẽ lắc đầu: “Điện hạ không cần đi, như vậy, cũng rất tốt rồi.”
” Thật sao… Vậy nếu phò mã cảm thấy tốt, Oản Nhi cũng cảm thấy tốt!”