Chương 3: Hồ ly khuyển
Trước tám tuổi, Lý Dao thân như thải phượng, thần thái sáng láng. Năm ấy vào lễ Phật Thọ, nàng theo phụ vương vào Tự Miếu trong núi Cao Sơn lễ Phật, sau khi tham bái, phụ vương lại cùng cao tăng thiền đạo, để nàng tự do du ngoạn.
Nói là tự do du ngoạn, nhưng đi đến đâu cũng có thị vệ tỳ nữ theo đến đó, tóm lại du ngoạn cũng không được tự do. Thừa dịp đông người, nàng lẩn vào trong đám đông, bỏ rơi đám tùy tùng.
Trong chùa đều là tượng Phật, nhang đèn, nàng đã thấy nhiều ở Phật điện hùng vĩ trong cung rồi, không cảm thấy hứng thú lắm, cho nên đi theo đường mòn sau chùa, đi thẳng vào một rừng cây.
Rừng cây đan xen chằng chịt, khác hẳn vẻ đẹp được chạm khắc nhân tạo ở trong phủ. Sự hoang dã ở nơi này rất ngổn ngang, cũng khiến tầm mắt người ta được mở mang, hiểu được sự bé nhỏ của con người, ngạc nhiên trước vẻ đẹp của thiên nhiên.
Nàng vừa đi vừa ngắm nhìn. Được Vương phủ nuông chiều từ nhỏ, cảm giác ra khỏi phủ giống như một thế giới mới, tò mò về mọi thứ, mỗi bông hoa ngọn cỏ đều trở nên vô cùng đặc sắc. Ngay cả một con chim sẻ đậu trên cành cây hót mấy tiếng cũng có thể khiến nàng nghỉ chân quan sát.
Bỗng chốc, chim sẻ giống như bị thứ gì làm cho sợ hãi, lập tức đập cánh dữ dội bay đi.
Nàng đang nghi ngờ, khóe mắt liếc thấy hình như dưới chân có thứ gì đó lướt qua.
Nàng vừa nghiêng người nhìn, là một con gia súc, trông rất giống với hồ ly khuyển mà nàng đã từng thấy ở chỗ Đức Phi, không khỏi bị thu hút, nhìn chằm chằm bóng dáng sắp chạy xa kia. Hồ ly khuyển là vật tiến cống của nước Ô Lạp bên kia đại dương tiến cống, người bình thường không thể thấy được. Lần đầu tiên nàng nhìn thấy con khuyển kia đã vô cùng yêu thích, mỗi lần vào cung đều muốn tới chơi với nó. Không ngờ ở nơi rừng hoang cũng có loài vật này.
Con khuyển này như hiểu được tính người, trong lúc chạy trốn phát hiện phía sau đang có người nhìn nó chăm chú, nó cũng dừng lại, quay đầu nhìn lại nàng.
Khi nó quay đầu lại, làm Lý Dao nhìn kỹ, phát hiện ra con vật trước mắt này đẹp hơn so với con khuyển trong cung kia rất nhiều. Vóc dáng nó xinh xắn, bộ lông toàn thân trắng như tuyết, đôi mắt màu tím đứng dưới bóng cây cũng không che giấu được vẻ rực rỡ, sáng trong như bảo thạch, vô cùng đáng yêu.
Nàng đi lên phía trước, lấy trái cây nhỏ vừa hái trong túi áo ra, ngồi xổm xuống.
Nhìn thấy nàng đến gần, con khuyển kia cũng không tránh nàng, đôi mắt màu tím không hề sợ hãi hoặc có ý công kích.
“Muốn ăn sao?” Lý Dao duỗi tay đưa trái cây ra, thản nhiên cười.
Thấy người này nói chuyện, nó xoay người lại, dường như không có hứng thú với trái cây trong tay nàng, chỉ nhìn thẳng nàng.
Nó không lộ ra biểu cảm gì, nhưng nàng vẫn cảm giác được trong mắt nó tràn ra ý cười. Nàng vừa mới nghĩ như thế, trước mắt lập tức biến thành một mảnh trắng xóa…
Sau khi Tố Á lui ra, Lý Dao uống xong trà rồi nghỉ ngơi, chợp mắt không bao lâu đã chìm vào giấc ngủ, nhưng cơn ác mộng vẫn ập đến lần nữa.
Lần này nàng biết mình lại đang nằm mơ, rốt cuộc cũng tìm lại được một tia ý thức từ trong mộng, nàng giãy giụa, kháng cự, cố gắng tỉnh lại từ trong mộng: “Không… Không!”
Chân nến trên bàn đã cháy hết, căn phòng trở nên tối om.
Bỗng nhiên, một vầng hào quang màu vàng đột nhiên xuất hiện ở phía trước giường, một nữ tử yểu điệu quyến rũ chậm rãi bước ra từ trong vầng sáng đó, cho đến khi tướng mạo của nàng hoàn toàn hiện ra, vầng sáng màu vàng này lập tức biến mất.
Nàng từ từ tiến lại gần, nhìn dáng người nhỏ nhắn ở trên giường, vừa mừng vừa lo. Mừng vì các nàng lại gặp lại, lo là vì dường như nàng đang bị ác mộng giày vò.
Nữ tử nhấc cổ tay nàng, đầu ngón tay tinh xảo đặt lên mạch của nàng. Sau khi chẩn đoán ra sự khác thường, đôi môi đỏ mọng khẽ thở dài một tiếng, sau đó cúi người lấp kín đôi môi mềm còn đang trong giấc mộng.
Đôi mắt tím ngưng tụ, đan điền tập trung lực lượng, thúc giục yêu đan trong cơ thể tiết ra linh khí, sau đó dùng miệng mớm cho nàng.
Qua vài giây, người trong ngực dường như đã thở lại bình thường, lông mày đang nhíu chặt cũng từ từ giãn ra.
Nàng bất động, có chút nhàm chán.
Khóe môi nữ tử khẽ cong lên, vươn đầu lưỡi phấn nộn cạy mở hàm răng nàng, cái lưỡi khéo léo chui vào trong miệng tràn ngập hơi thở mùi đàn hương, tinh tế hút lấy hương vị ngọt ngào của nàng.