Chương 23: muốn ghép con trai với con dâu thành một đôi ( đến lúc tìm đối tượng cho Trần Mộc )
Sau khi thầy pháp đi về bị té cầu thang người Trần gia không ai biết gì, Dương Hi cũng không để bụng chuyện thầy pháp nữa, nhìn tấm bùa bị đốt trọi trên đất thì biết thầy pháp này không bằng Đường Nhứ rồi.
Nhặt vun tấm bùa lên ném đi, đúng là ăn ở không đi gây sự mà.
Sáng sớm đã quậy banh nhà rồi, về ngủ tiếp tới trưa vậy. Dương Hi nằm trên giường một hồi thì nghe tiếng xe cấp cứu, tò mó ghé qua cửa sổ nhìn xuống, không nhìn ra được gì, ngược lại vừa nằm xuống thì thấy Đường Nhứ lúc nãy biến mất giờ lại lén lút từ ngoài cửa vọt vào.
Không có gì đặc biệt, nàng xoay người định ngủ, ai ngờ Đường Nhứ lấy cái túi nhỏ để trên đầu giường của nàng, rồi bay lượn trên giường, mắt chớp chớp hiển nhiên là chờ được khen.
“Đồ gì đây?” Dương Hi đành phải ngồi dậy mở túi giấy ra xem, lúc này mới phát hiện là mấy cọng tóc bị giựt đứt của mình.
Khi đó thầy pháp gói đồ nhanh quá, nàng cũng không thấy rõ.
“Sao cái này ở trong tay cô?” Dương Hi nhíu mày, Đường Nhứ giỏi đến mức này rồi sao? lẽ nào đuổi theo thầy pháp hỏi đồ chứ? “không lẽ cô đã làm gì người ta rồi hả?”
Đường Nhứ vô tội lắc đầu, cô thì làm được gì? nhiều nhất là đứng nhìn bà ấy thôi, cô không có động tay chân.
Cô có giả vờ hay không Dương Hi cũng không tin cô, tên quỷ này rất giảo hoạt a, không thích thì sẽ quậy phá, mà dù sao thầy pháp kia mỗi lần đến đều vung tay múa chân, Dương Hi cũng không ưa bà ấy, còn muốn bọn họ đem Đường Nhứ ra ban công nuôi, Đường Nhứ là cẩu hả?”
“Lần này tạm tha cho cô, lần sau còn dám đi thử xem!” Dương Hi trừng cô nói.
Đường Nhứ phồng mặt lên có vẻ không cam lòng, Dương Hi lắc đầu, lão quỷ hơn trăm tuổi đúng là khó quản.
Đương nhiên nàng không biết Đường Nhứ là gì thầy pháp kia, dọa một chút thì được, nhưng và thầy pháp bị đưa đi bệnh viện thì nàng không hề biết, Đường Nhứ cũng không nói nhiều, chỉ theo Dương Hi chui lên giường, âm thầm vào trong đồ ngủ của Dương Hi sờ loạn, hai người lại dây dưa một hồi lâu đến ướt đồ lót.
Qua chuyện này Trần mẹ cũng không để ý chuyện Đường Nhứ nữa, mặc dù còn chưa quen, nhưng mà thỉnh thoảng trong nhà có vài chuyện kỳ quái cũng coi như bình thường, Đường Nhứ cũng không rảnh dọa người, thỉnh thoảng sẽ thấy cái bóng đen bay bay, bóng đen cũng rất là nghiêm túc, hầu như chỉ thích xem ti vi hoặc là quấn theo sau Dương Hi, ít khi thấy được.
Chuyện Đường Nhứ không cần lo nhiều nữa, thì Trần mẹ lại nghĩ đến chuyện khác, bà thấy Trần Mộc đã khỏe lại, bình thường ở nhà dùng vi tính, thỉnh thoảng còn ra ngoài rèn thể lực với bạn bè, lần trước mua nội y gợi cảm bị Đường Nhứ xé rách bà cũng quên chuyện này, hiện tại lại muốn Trần Mộc và Dương Hi thành vợ chồng thật sự.
Trần ba thì chỉ cho bà vài chiêu, nói thế nào thì tình cảm vợ chồng, người chồng phải chủ động một chút, Trần mẹ hiểu ra, liền gọi Trần Mộc đến, hai mẹ còn nói chuyện một hồi.
“A Mộc, mẹ thấy hiện tại con cũng khỏe hơn rồi, hay là hai đứa đổi lại ở chung một phòng đi nha?” Trần mẹ hỏi cũng hàm xúc, nhưng cũng trực tiếp, Trần Mộc sẽ hiểu được ý bà.
Trần Mộc vừa nghe mặt cứng lại, “mẹ, mẹ biết con và Dương Hi không phải kiểu quan hệ đó mà.” đã biết bao nhiêu năm rồi còn ráng giả vờ làm gì.
Trần mẹ thở dài, bà và Trần Mộc Dương Hi sống chung một nhà, sao mà không biết hai vợ chồng hiện tại tình như anh em, bà lại thấy tiếc mà nói, “nhưng con xem đó, Dương Hi cũng được mà, mẹ và ba con cũng thích nó, cứ vậy thì tiếc quá,” nếu có thể thành con dâu thật thì tốt biết bao.
Trần Mộc lại ngại ngùng, vừa thấy con trai khỏe lên đã bắt đầu ép hỏi, vừa hỏi đến Trần Mộc đành phải ú ớ nói ra, “nhưng mẹ ơi, thật ra…. con thích cô gái khác.” gần đây hắn thường lên mạng chơi game, gặp được một cô gái rất hợp ý, hai người cho nhau số liên lạc, hiện tại Trần Mộc đi ngủ cũng ôm di động không buông tay.
“Cái gì?” Trần mẹ vừa nghe liền vỗ bàn, tức giận mắng Trần Mộc, “tuy con và Dương Hi không phải vợ chồng thật, nhưng mà hôn ước đang còn! con như vậy cơi Dương Hi là cái gì? trước kia nàng vì xung hỉ cho con mà gả vào, hiện tại con lại thích người khác? con đâu thể có lỗi với nàng như vậy được?”
Trần Mộc bị mẹ mắng mặt đỏ đến mang tai, hắn biết đối với Dương Hi như vậy không công bằng, nhưng tình yêu là mãnh thú và nước lũ, hiện tại hắn cũng rất rối bời, “con và cô gái kia còn chưa tỏ tình.” hắn kéo lại ranh giới cuối cùng, hắn còn chưa nói với người ta hắn thích người ta, nhưng mà mỗi lần nhắn tin cho nhau đều rất vui vẻ.
Trần mẹ vẫn không chấp nhận được liền nói, “nói thế nào cũng phải cho Dương Hi một cái công bằng, nó gả vào nhà mình 3 năm rồi, không thể đến cả danh phận cũng không cho người ta được, 2 ngày nữa mẹ đi nói với nó, con cũng chuẩn bị đi, mẹ cho hai đứa ngủ chung phòng thử xem.”
“Mẹ!” Trần Mộc không ngờ mẹ mình lại ngang như vậy.
Trần mẹ lại kiên trì, “không thử sao biết được, nếu thật sự không có cảm giác mẹ chẳng lẽ lại ép hai đứa.” bà cũng gấp lắm rồi, nói không chừng hai người nằm chung giường sẽ có cảm giác a, thuận tiện gạo nấu thành cơm, một hòn đá ném hai con chim a.
Trần Mộc không khuyên được Trần mẹ, đành quay về thông báo trước với Dương Hi một tiếng.
“Ngủ thì ngủ đi,” Dương Hi không ý kiến gì, “sớm biết sẽ có ngày này mà, ngủ chừng hai ngày thôi, không có kết quả gì mẹ sẽ bỏ cuộc thôi, đến khi đó chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện.”
Trần Mộc thì không thoải mái được như Dương Hi, lại một mình xoắn não, Dương Hi mặc kệ hắn, còn đang bị Đường Nhứ lăn qua lăn lại liếm a.
Vì hai người đang nói qua điện thoại nên Đường Nhứ không biết Dương Hi đang nói cái gì, lúc đầu cô còn ngoan ngoãn không quấy Dương Hi nghe điện thoại, tự mình an phận gặm nàng, nhưng an phận được 3 phút thì liền bất mãn, cái miệng lại dùng sức, cái chỗ cắn cũng khó mà miêu tả.
Dương Hi để cô cắn toàn thân, túm mỗi cái đầu, hai chân đá hai cái túm cái đầu sắc quỷ đang mút cánh hoa của nàng mở ra, nhưng hai tay Đường Nhứ lại khóa hông nàng, vai bị hai chân Dương Hi để lên, vẻ mặt oán niệm nhìn chằm chằm Dương Hi, tựa như cứ còn nghe thêm một giây là đều có lỗi với cô vậy.
Dưới ánh mắt tấn công vô tận này, Dương Hi rốt cuộc để ý cô, trừng cô một cái ý bảo cô không được quậy, “tôi sắp cúp máy rồi, ừ, được a, không về ăn cơm chiều hả? nhưng tôi sợ mẹ không đồng ý, ông nói với mẹ thế nào…. không cần ông nói đâu! nghêu sò…. gà chiên hả? cái đó cũng được…. ông tính mua cái nào?” vốn định cúp máy, nhưng câu chuyện lại bắt đầu vong vo.
Đường Nhứ bực bội trừng di động, Dương Hi lúc này cảm giác tín hiệu bị chập chờn, âm thanh Trần Mộc bên kia lúc xa lúc gần, có lúc còn gián đoạn, cuối cùng hai người chịu không nổi kiểu tín hiệu này liền cúp máy.
“Cô lại phá à?” Dương Hi cúp máy bắt đầu tính sổ.
Nhưng Đường Nhứ cũng muốn tính sổ với nàng, mở miệng liền cắn tiểu đậu đậu giữa hai chân Dương Hi, chết tiệt, nhược điểm bị người ta cắn trong miệng, còn tính sổ được cái gì nữa? sướng cái đã rồi nói, lập túc hai tay chụp đầu Đường Nhứ, hai chân mở rộng, thở hổn hển…..
————————————————
Là thời điểm cho Trần mộc một cái đối tượng ~
Làm cho hắn đừng để tới quấy rầy Đường cô cô