Chương 37: măng xào thịt của Trần mẹ
Hết một đêm, Trần Mộc không về nhà, sáng sớm ăn sáng không thấy người Trần mẹ liền hỏi.
Nhưng trong nhà không ai biết Trần Mộc đi đâu, Trần mẹ liền vào phòng Trần Mộc, máy tính còn mở, di động và chìa khóa xe đã không thấy, xem hộp thư thì thấy người nhắn tin cuối cùng là nữ sinh Hàn Phương, lập tức Trần mẹ liền đoán được Trần Mộc đã đến nhà cô bé này.
Đây là chuyện lén lút sau lưng Trần mẹ, cho dù là Dương Hi cũng sẽ không chơi trò bằng mặt không bằng lòng này với Trần mẹ, Trần mẹ liền nổi giận, tuyên bố chờ Trần Mộc quay về sẽ dạy dỗ một trận, để Trần Mộc biết mẹ hắn có già thì vẫn là mẹ của hắn.
Chờ đến chiều Trần Mộc cũng về nhà, chắc là ăn cơm trưa với Hàn Phương xong mới về, đối với chuyện tối qua hắn còn có chút mơ màng, hôm qua Hàn Phương sợ đết ngất xỉu, hắn tới phòng trọ gõ cửa hồi lâu Hàn Phương nghe tiếng mới tỉnh lại.
Hàn Phương bị dọa sợ vừa thấy người liền nhào đến, cả người run rẩy, cái bản mặt quỷ mắt sáng rực răng mọc đầy kia khiến cô sợ không thôi, liền xin Trần Mộc ở lại với cô.
Hai người vốn có tình cảm, Trần Mộc sợ ma nên biết nó đáng sợ cỡ nào, nên cũng không đành để Hàn Phương ở lại một mình, nhưng hai người ở chung một phòng càng mờ ám hơn, định chơi game cả đêm, nhưng sức khỏe Trần Mộc không thể chịu được, Hàn Phương cũng bị sợ, chỉ chơi được một chút đành tắt đèn đi ngủ.
Trần Mộc dĩ nhiên là sẽ chọn ngủ dưới đất, nhưng Hàn Phương là con gái bình thường không giữ khách qua đêm, nên không có chăn đệm cho Trần Mộc ngủ.
Ban đầu Trần Mộc nói chỉ cần dùng áo khoác qua một đêm là được rồi, nhưng Hàn Phương lại thấy ngại, đỏ mặt kéo Trần Mộc, “hay là… ngủ chung đi ha, tôi, dáng ngủ của tôi rất tốt!”
Còn dáng ngủ có tốt hay không thì Trần Mộc cũng không biết, hai người lên giường đã va chạm cọ xát như vậy như vậy, sau đó thì ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy, hắn ở lại ăn trưa với Hàn Phương, lúc ăn trưa cũng nói với Hàn Phương, “hôm qua anh nói với em đều là thật, anh không ép em phải chấp nhận, nhưng mà chuyện tối qua cho dù thế nào anh cũng sẽ chịu trách nhiệm.”
Trần Mộc đem chuyện lên giường tối qua báo cho cả nhà, khi đó hai người tên đã nằm trên dây rồi, Hàn Phương lúc này cũng không ngại, hai người cùng đi.
Hiện tại Trần Mộc đã khỏe lại.
Còn Hàn Phương cũng xem Trần Mộc là người yêu, nháy mắt liền nói, “em chấp nhận, A Mộc em tin anh nói đều là thật, em sẽ chờ anh!”
Trần Mộc ôm hy vọng vui vẻ này về nhà, nào biết trong nhà đang có bão táp chờ hắn.
Vừa về nhà đã thấy mặt Trần mẹ âm u, “anh còn biết về nhà à? đã đi đâu?”
Sắc mặt Trần mộc cứng đờ, trên người chỉ mặc đồ thường với chiếc áo khoác, nuốt nước miếng một cái thành thật trả lời, “con, con tới nhà Hàn Phương….”
Lập tức Trần mẹ liền bay lên rút ra cái cây chí tôn của bà, Trần Mộc thật to gan, ăn tối hôm qua đã không cho phép hắn ra cửa rồi, không ngờ nửa đêm lại trộm ra ngoài, Trần mẹ sao không giết được.
Dương Hi trốn ở cầu thang vừa ăn khoai tây chiên vừa xem, thấy náo nhiệt Đường Nhứ cũng ở bên cạnh xin một miếng ăn, một quỷ hút một người ăn, nhìn đúng là mấy tay hóng chuyện chuyên nghiệp, Trần mẹ đánh đúng thảm, Dương Hi ăn xong còn xuống lầu lấy nước uống, sau đó quay lại cầu thang tiếp tục xem say xưa.
Chờ Trần Mộc bị đánh cho què rồi thì mọi người mới ngồi xuống nói chuyện, Trần Mộc ngồi trên ghế nhe răng trợn mắt, Trần mẹ dùng roi đều vào chỗ nhiều thịt, chắc là nhân nhượng cuối cùng của người mẹ a, chỉ có cái mông và bắp đùi của Trần Mộc là chịu khổ mà thôi.
Dương Hi vẻ mặt chưa hài lòng, còn cười xấu xa, liền nói, “được rồi mẹ, Trần Mộc gặp được người mình thích rồi, chúng ta bỏ hôn ước thôi.” Đường Nhứ ở bên cạnh gật đầu, người Tràn gia chỉ thấy cái bóng đen bên cạnh ngồi đó liên tục đong đưa, miễn bàn có bao nhiêu tích cực.
Trần mẹ bối rối, bà kéo tay Dương Hi, “nhưng Dương Hi con phải làm sao a? đã là người nhà lâu vậy rồi….”
Tính cách cha mẹ Dương Hi và nàng rất giống nhau, nhiều năm du lịch, tuy có chuyển tiền về cho Dương Hi, nhưng quanh năm suốt tháng ít thấy mặt, Dương Hi vẫn là nuôi thả.
“Ah, đã gọi mẹ nhiều năm rồi, hay là… hai người nhận con làm con gái nuôi đi? con sẽ trả tiền thuê nhà.” hiện tại nàng có tiền thu nhập kinh doanh online còn có cha mẹ gửi về cho, tiểu kim khố cũng đầy đủ.
Trần ba Trần mẹ nghe thấy liền hiểu ra, nhận con gái nuôi là tốt rồi, 3 năm qua đã gọi ba mẹ quen rồi, còn chờ gĩ nữa, “nhận nhận nhân! chúng ta nhận! còn đưa tiền thuê nhà thì không cần phải đưa! ai lại đi lấy tiền thuê nhà của con gái mình!”
Việc này không cần trì hoãn, vài ngày sau bọn họ làm đơn ly hôn thuận lợi, xong rồi thì cả nhà ra ngoài ăn một bữa, không có gì khác trước, sau khi về nhà Trần ba và Trần mẹ còn bí mật kéo Dương Hi qua một bên.
“Chuyện gì vậy?” Dương Hi thấy hai ông bà có vẻ bí mật.
Trần mẹ lấy ra một bao tiền lì xì thật dày, “cầm đi, nhận con làm con gái nuôi thì không thể không có chút gì được, ừm, đây là phí đổi giọng.”
Dương Hi nhìn bao tiền thật dày, nghĩ đến hai lão thiên binh này, phí đổi giọng là thế này sao? Trần ba liền nói, “mẹ con đưa thì nhận đi a.”
Được rồi, Dương Hi nhận, để tiền tiêu vặt cũng tốt, Trần mẹ còn nói, “mau gọi một tiếng đi!”
“…. ba, mẹ!” Dương Hi liền kêu.
“Ai thật tốt a!” Trần mẹ lộ ra bộ dạng cảm động.
Không đúng, 3 năm qua không phải tôi đều kêu như vậy sao? mẹ à, bà tỉnh táo chút đi! tôi kêu như vậy 3 năm rồi á!
Nhưng Dương Hi chỉ kêu gào trong lòng, thật ra nàng cũng biết hai vợ chồng Trần gia chỉ mượn cớ cho nàng tiền mà thôi, thật ra là muốn cảm ơn nàng mấy năm qua trả giá vì Trần gia.
Về đến phòng cái gì cũng không thay đổi, nhưng mà cái thích không giống nhau, Dương Hi quay đầu nhìn Đường Nhứ, “tôi thấy mọi chuyện quá thuận lợi, co thẳng thắn chút đi, có phải động tay động chân gì rồi không?”
Đường Nhứ nhìn nàng một cái, làm như nghe không hiểu, ngược lại khom người móc túi nàng, đem túi tiền lì xì bay lên giường muốn xem bên trong có bao nhiêu tiền.
Lúc này còn biết giả ngu.
Dương Hi híp mắt, cảm giác cô đáng nghi, bất quá kết quả lại tốt nàng cũng không so đo.
“Hiện tại chúng ta không phải chị em, nếu Trần Mộc cưới vợ về thì sẽ coi cô là tiểu muội, cô đừng có mà hù người ta nữa a,” chết tiệt, cái quan hệ này càng lúc càng rối loạn! nàng cùng với vợ anh trai làm loạn cái gì a, ha ha……
Đường Nhứ nằm trên giường lấy tiền trong bao ra, tiền trong bao rơi ra một xấp lớn, Đường Nhứ ủi tiền một cái, Dương Hi đi tới cúi đầu im lặng nhìn, “chúng ta phát tài rồi.”
Trần gia thì đang vui vẻ, nhưng thầy pháp từng bị hù gãy chân bên kia thì lại nhận ra mình không thể giải quyết Đường Nhứ được, vội vàng quyết định sau khi rời bệnh viện sẽ gọi cho sư phụ bà, núi cao sẽ có núi cao hơn, thầy pháp thì có lão thầy pháp dạy, nhưng mà lão thầy pháp đã về hưu nhiều năm rồi, hiện tại tình hình khẩn cấp, còn nghe thấy đồ đệ của bà bị quỷ dọa sợ đến gãy chân, nói gì thì cũng phải đi gặp cho bằng được.
Cho nên Trần mẹ lại lần nữa nhận được điện thoại của thầy pháp kia….