Chương 9: Đường cô cô biết hù người.
Ban đầu thời gian cứ vậy bình yên vô sự, Dương Hi từ bỏ không ba thì năm lần vào mộng quậy phá một phen, bên ngoài không có gì bất tiện, trừ mối lần đầu phá nàng thì sau đó không còn quá phận nữa.
Đôi khi Dương Hi ngủ thì có cảm giác có người ôm nàng từ phía sau, cái bàn tay xấu xa lại thò vào trong áo ngủ sờ ngực nàng, còn không thì thò vào trong quần sờ bậy, đôi khi còn âm thầm cởi đồ ngủ của Dương Hi, nhiều khi mệt quá cũng mặc kệ cô, còn có bị mò hay không, Dương Hi chỉ có thể nói mấy người hỏi nhiều quá rồi.
Chuyện này trôi qua chừng một tháng, hòa bình trong nhà có dấu hiệu rạn nứt.
Đầu tiên là chuyện kỳ lạ xuất hiện trong một đêm nọ, có vài đêm Dương Hi chờ mọi người đi ngủ rồi thì mò đến phòng khách xem ti vi, chủ yếu là phim điện ảnh trên đài, xem chăm chú đến hai ba tiếng, đây là một trong những sở thích của Dương Hi.
Nhưng hôm nay đúng lúc hôm nay Trần ba già rồi không ngủ được, tuy trong phòng hai ông bà có tu vi riêng, nhưng Trần ba không muốn làm ồn đánh thức Trần mẹ, nên ra ngoài xem ti vi, đúng lúc trùng thời gian.
Dương Hi cắt một dĩa trái cây vừa ngồi trên sô pha vừa xem ti vi đến nghiện, thấy Trần ba đi ra cũng không muốn dậy, “ba ngủ không được hả? muốn xem đá banh, hay là xe đạp mạo hiểm, hay xem cái khác?” xe đạp mạo hiểm và FBI bắn nhau là hai bộ phim Dương Hi thích xem.
Trần ba không ý kiến liền ngồi xuống cùng xem, Dương Hi kéo dĩa trái cây đến cùng ăn chung, không ngờ lại khá dễ chịu, xem phim hành động cấp B nhiều đạn cũng có chút hài hước, thỉnh thoảng Dương Hi còn chê bai vài câu.
“Không đúng, cô gái này vừa rồi không phải còn ở đồn cảnh sát sao? sao lại đột nhiên xuất hiện sau lưng nam chính vậy? bắn xong đã hôn nhau rồi?” Dương Hi vừa xem vừa bắt lỗi đến nhiệt tình.
Trần ba bị nàng sự chê bai của nàng chọc cười, xoay qua định nói chuyện với nàng hai câu, thì lại thấy một chuyện quỷ dị.
Ông thở ra nói: “Dương Hi a, chỗ sô pha bên cạnh con sao nó lõm xuống vậy? lò xo ở trong bị hư rồi hả?” cái sô pha vốn căng phồng đột nhiên lõm xuống, giống như là có người ngồi lên vậy.
Dương Hi nhìn thoáng qua, “không có hư đâu, chắc là Đường Nhứ tỷ đó, thỉnh thoảng buối tối xem phim đều như vậy.” giọng nói hiển nhiên, dường như không phải lần đầu nàng nhìn thấy.
Vì Dương Hi đã nói vậy rồi, Trần ba cũng không dám nói thêm cái gì, thì thấy Dương Hi để trên bàn một cái chén không, còn cho vào vài miếng trái cây, đúng là làm đầy đủ chu toàn, đáy lòng không biết nên nói gì tốt với Dương Hi, dù sao cũng là hai đứa con dâu lớn nhỏ, một người một ma không biết sao tình cảm tốt vậy? buổi tối còn hay thường xem phim với nhau a?
Cái này Trần ba có chút mất tự nhiên, nhưng ông cách Đường Nhứ một cái Dương Hi mà, đành phải xem ti vi cho đỡ sợ thôi.
Cộng thêm Dương Hi mới nói, nên cố gắng thêm 20 phút.
Cho đến khi Trần ba phát hiện bên cạnh Dương Hi không lõm xuống nữa, nhịn không được hỏi, “Đường Nhứ đâu? đi đâu rồi?” ông hỏi xong thì cảm thấy mình hỏi hơi ngớ ngẩn, Dương Hi sao mà biết được.
Dương Hi cũng tò mò sờ sô pha căng lên bên cạnh, “không biết nữa, bình thường luôn coi phim chung với nhau cho xong mà, thôi kệ đi, nàng muốn đến thì tự mình đến thôi mà.” Dương Hi nhìn rất thoáng.
Trần ba nghĩ không biết con dâu cõi âm đi đâu rồi? cuối cũng thả lỏng một chút, nào ngờ còn chưa kịp thở ra, ông lại phát hiện bên cạnh sô pha mình ngồi lại từ từ lõm xuống.
Cách ông có chút gần…..
Trần ba nuốt nước miếng một cái, bất quá ông còn chút sĩ diện không có nhờ Dương Hi cầu cứu, chỉ rụt một cái giả vờ như mình không phát hiện ra cái gì.
Chắc là Đường Nhứ chỉ muốn đổi chỗ mà thôi.
Cố gắng xem ti vi, thiếu một chút là đến cái kết rồi, Trần ba tự thôi miên bản thân đó là con dâu nhà mình, chỉ có âm dương bất đồng mà thôi, cứ đối xử bình đẳng là được, nhưng lại tránh không được cảm giác lạnh lẽo trên người.
Dương Hi xem phim thấy buồn cười nên cười vài tiếng, lúc này Trần ba lại nghe thấy âm thanh kỳ quái.
Tựa như có ai đó cố ý ghé vào tai ông thở dốc vậy.
Ông xoa tai coi như ảo giác, nhưng càng xoa âm thanh càng rõ ràng hơn, thậm chí có thể cảm giác được khí tức gió mát đang thổi từng luồng bên tai.
Dương Hi cười xong quay đầu qua, “cười chết con rồi, ba, ăn trái cây đi.” nàng đem dĩa chuyển cho Trần ba.
Trần ba sắc mặt đại biến đứng phắt dậy, “ba thấy hơi mệt không xem nữa, con cũng mau đi ngủ sớm đi.” nói xong liền vọt về phòng không dám quay đầu lại.
Ông nghe rõ ràng, có giọng nữ mềm mại ghé vào tai ông nói với ông hai chữ, “đi ra”.
Dương Hi có chút ngạc nhiên, nhìn Trần ba đi rồi, gần chỗ ông tự nhiên lõm xuống, nhíu mày nói, “cô lại hù ba hả? ông già rồi tim không khỏe đâu, cô để ý chút đi, đừng có hù người nhà.”
Đáp lại nàng, độ lõm trên sô pha rộng ra, tựa như ngồi ở đó đang ung dung chuyển từ thế ngồi sang nằm vậy, Dương Hi tiện tay chuyển chén qua cho cô, rồi cho chút trái cây vào, sau đó xem phim mặc kệ mọi chyện.
Nhưng chuyện này khiến Trần ba để ý, cảm giác cưới Đường Nhứ về rất khủng bố, thậm chí ở trong nhà ông không dám nói chuyện Đường Nhứ, ra cửa rồi mới dám nói với Trần mẹ, cứ hay hỏi có phải cưới phải lệ quỷ về rồi không? nếu không sao trong nhà u ám như vậy chứ?
Trần mẹ và Dương Hi khuyên ông không nên nghĩ nhiều, Đường Nhứ còn có miếu nhỏ, chứng minh nàng có giúp người, sao mà thành lệ quỷ được? không nên suy nghĩ bậy bạ như vậy được.
Nhưng vẻ mặt Trần ba không tin, chuyện hôm đó gặp cho đến giờ ông vẫn còn sợ.
Chỉ chuyện này thôi khiến Trần ba không thích đến gần bài vị Đường Nhứ.
Về sau gặp phại chuyện này chính là Trần mẹ, trước kia bà luôn cho rằng để Trần Mộc minh hôn như vậy Dương Hi và Trần Mộc có thể làm vợ chồng thật sự, bà và chồng bà cũng muốn được bế cháu, gần đây Trần Mộc đã khỏe hơn có thể vận động được, Trần mẹ lại nghĩ cách, ở ngoài tìm hiểu thăm dò, một hôm nọ bí mật cầm theo cái túi về.
Dương Hi mới chà bồn cầu xong đi ra, thấy Trần mẹ cầm cái túi nhỏ khá là tỉnh xảo, bên trên còn có nơ con bướm, không giống thứ bình thường Trần mẹ hay mua, liền hỏi bà, “mẹ cầm cái gì á?”
Trần mẹ cười có chút hèn mọn, gọi Dương Hi vào phòng ngủ của Trần mẹ, nhân lúc Trần ba và Trần Mộc ở trên lầu, Trần mẹ liền âm thầm nói, “con xem cái này nề, mẹ mới mua cho con.”
Bà lấy đồ trong túi ra, là một bộ vải mỏng nhẹ, giũ ra nhìn đúng là quá hạ lưu, trăm phần trăm chính là đồ lót gợi cảm, chỗ nên che hoàn toàn lộ ra.
Lại nghe Trần mẹ lảm nhảm chỉ nàng làm sao câu dẫn Trần Mộc, năm đó bà làm sao câu dẫn Trần ba rồi sinh ra Trần Mộc, chuyện thế này Dương Hi chỉ muốn đời này mình chưa từng nghe thấy, nghĩ tới mình phải mặc cái này câu dẫn Trần Mộc, hình ảnh đó nghĩ đến thôi Dương Hi chỉ muốn phun máu.
“Mẹ, con mới chà nhà vệ sinh xong, còn chưa rửa tay, cái này chờ chút rồi hãy nói nha.” Dương Hi tìm lý do bỏ đi.
Nhưng Trần mẹ lại coi như nàng đang xấu hổ, đuổi theo sau lưng nàng tiếp tục nói, càng nói càng hưng phấn quả thực không nghe nổi vào tai!
Dương Hi cố gắng nói sang chuyện khác nhưng không được, chỉ có thể trơ mặt nghe Trần mẹ lảm nhảm, hai người cùng nhau về phòng, thì thấy bộ đồ lót gợi cảm Trần mẹ mua để trên giường đã thành đống vải vụn nằm trên sàn, tựa vừa rồi có dã thú xông vào có thù oán với bộ đồ lót kia vậy, xé nát bét rồi mới bỏ đi.
Trần mẹ trợn to mắt, “sao, sao lại như thế này?”
Dương Hi cũng trợn to mắt miệng đơ ra, trong nhà ngoại trừ nàng và bà mẹ chồng ra thì Trần Mộc đang ở trên lầu, không thể nào vừa canh ấm sắc thuốc vừa lao vào trong phòng gây án rồi bỏ chạy được!?! chạy trên lầu không thể nào không phát ra tiếng, huống hồ hiện tại Trần Mộc yếu như gà làm gì có sức mà chạy trốn chứ?
Lúc này, bên ngoài có tiếng cạch khiến hai người chú ý, vừa nhìn ra ngoài, bài vị Đường Nhứ khó hiểu đổ xuống.