Thời gian thấm thoát trôi, nhoáng một cái đã qua mấy tháng, mùa đông năm nay đến rất sớm, trời cũng lạnh vô cùng. Trong nhà bật đầy đủ máy sưởi, bên ngoài tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng.
Nhìn qua nhìn lại Nhị Phượng cũng đã trưởng thành hơn một chút, gần đây Lý Hải Phượng vẫn luôn hạn chế sức ăn của nó, giống chó husky này nếu mập quá sẽ rất xấu.
Cố Dương nhìn thấy Lý Hải Phượng đang dọn quần áo, nhíu mày: “Đưa bố mẹ em lên đây luôn đi là được rồi, qua lại như vậy quá phiền phức.”
Lý Hải Phượng sắp xếp xong đồ đạc: “Không được, nhà của em ở thành phố Linh Thủy, nếu em muốn gả tất nhiên phải đi từ bên kia qua đây, làm sao có chuyện không trở về nhà được.”
Cố Dương nghĩ đến sẽ xa nàng một đoạn thời gian, lập tức cảm thấy bực bội: “Còn thiếu cái gì không?”
“Chắc là đủ rồi.” Lý Hải Phượng xoa eo nhìn xung quanh phòng: “Những thứ khác em đã gửi về hết rồi, không còn gì nữa.”
“Nửa tháng, em chờ chị nửa tháng là được.” Cố Dương đột nhiên nói.
Lý Hải Phượng sửng sốt, sau khi nàng phản ứng lại, biết cô đang nói cái gì, nàng lập tức cười gật đầu, chạy tới ôm Cố Dương, ngửa đầu nhìn cô: “Chị sẽ mặc trang phục gì đến cưới em đây?”
Cố Dương cúi đầu cọ mũi nàng, hạ giọng nói: “Em muốn chị mặc cái gì?”
“Mặc sườn xám được không?” Hai mắt Lý Hải Phượng sáng rực.
Cố Dương nhíu mày: “Em mặc thì được, chị không mặc đâu, quá xấu.”
“Sao lại xấu được, dáng người của chị rất tốt, mặc cái gì cũng đẹp.”
Cố Dương hôn lên trán nàng: “Miệng càng ngày càng ngọt.”
Vốn dĩ hai người định sang năm mới kết hôn, nhưng Cố Dương lại có chút nóng vội, sau khi hai người thương lượng một chút, quyết định tổ chức trước, người trong nhà cũng không có ý kiến gì, nhanh chóng chọn ngày lành, ai ngờ mấy ngày nay trời liên tục đổ tuyết, thời tiết cũng rất lạnh.
Cố Dương rất muốn đi theo nàng trở về, nhưng Lý Hải Phượng không cho, nói là dù sao mấy ngày nữa sẽ gặp lại thôi.
Lúc trước Cố Dương đã sớm để ý một nơi, tính toán xây nhà mới ở đó, nhưng Lý Hải Phượng không muốn, nàng cảm thấy chỗ ở hiện tại cũng rất tốt, hơn nữa Nhị Phượng sống ở đây quen rồi, cũng lười dọn nhà. Cố Dương không lay chuyển được nàng, chỉ có thể đồng ý, nhưng vẫn phải sửa lại căn nhà này một chút.
Lúc Lý Hải Phượng gần đi, nàng đã cùng Cố Dương dọn dẹp nhà cửa một chút, khi hai người lấy mấy bức tranh ra ngoài, không nhịn được cùng cười.
“Thôi, cuốn lại đưa cho Tiểu Viên đi, để em ấy bị em dọa sợ.” Lý Hải Phượng hung tợn nói.
Cố Dương nghe lời nàng, cuộn lại mấy bức tranh đàn bà lõa thể kia đưa hết cho Cố Viên.
Lý Hải Phượng tự mình lái xe về nhà, nàng có mở bản đồ hướng dẫn đường đi, dọc đường cũng rất thuận lợi.
Khi mẹ Lý nghe thấy âm thanh đã lập tức chạy ra ngoài: “Trên đường có tuyết rất trơn trượt, sao con lại tự lái xe về?”
“Mẹ xem thử cái này đi.” Lý Hải Phượng thay đổi tâm tình: “Đây là chiếc xe con tự tích góp được muốn tặng cho ba, mẹ thấy thế nào?”
Mẹ Lý đi quanh xe một vòng, không tin tưởng mở miệng: “Là tiền của con hay là của Tiểu Cố?”
“Của con, một chiếc xe cũng không tốn bao nhiêu tiền, hiện tại tiền lương của con rất cao.” Lý Hải Phượng không vui: “Nhìn con giống như người chỉ biết dựa vào chị ấy thôi sao?”
Mẹ Lý chọc trán nàng một cái, kêu to vào trong phòng: “Ông Lý mau ra đây, con gái ông mang bảo bối trở về.”
Biết Lý Hải Phượng trở về, bố Lý đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, bận tới bận lui, khi nghe được tiếng kêu thì thầm than một tiếng, sau một hồi lâu mới ra tới: “Con gái của bố đã về rồi.”
“Ông Lý, nhìn đi, đây là xe mới.” Mẹ Lý vỗ thân xe.
Bố Lý đi vào nhà, đeo mắt kính rồi trở ra, nhìn chằm chằm vào chiếc xe một hồi lâu: “Là con mua sao?”
Lý Hải Phượng gật đầu, xoa eo bước vào nhà: “Khi con đi làm con đã nghĩ kỹ rồi, chờ đến khi con có tiền, nhất định phải mua cho bố mẹ một chiếc xe, hiện giờ con gái của bố mẹ rất có tiền đồ đó.”
Mẹ Lý cười mắng: “Ừ, rất có tiền đồ, con nhìn Tiểu Cố nhà người ta, chỉ lớn hơn con vài tuổi nhưng đã làm chủ công ty, con cũng chỉ là trợ thủ của người ta thôi.”
“Thật là, bố mẹ chỉ biết đả kích con thôi, dù sao con cũng không ở nhà được mấy ngày đâu, mấy ngày sau đã gả cho người ta, đến lúc đó bố mẹ muốn gặp con chỉ sợ cũng không gặp được đó.” Lý Hải Phượng hừ một tiếng.
Bố Lý đặt đồ của nàng lên ghế sô pha: “Đã chọn xong ngày lành rồi, bố mẹ cũng đã thương lượng, thông báo cho mấy người thân thích ở gần, nếu ở xa quá thì chịu, tiệc rượu cũng chưa có tính toán gì, chờ hai con trở về mới bàn tiếp.”
Lý Hải Phượng gật đầu, dù sao đây cũng là lần đầu tiên, dù sao chỉ cần nghe người nhà sắp xếp là được.
Mấy ngày nay có người tới nhà, mỗi ngày Nhị Phượng đều muốn tìm Lý Hải Phượng chơi, rất nhiều lần Lý Hải Phượng muốn gọi trực tiếp tên em gái, nhưng nàng lại có chút không muốn gọi tên người kia, bởi vì chỉ cần gọi ra khỏi miệng, sẽ nghĩ đến người kia ở trong nhà, chuyện này thật sự quá xấu hổ, nàng sẽ không bao giờ nói ra ngoài đâu.
Rất nhanh đã tới ngày đó, trong lòng Lý Hải Phượng vô cùng bình tĩnh, có lẽ là vì nàng sớm tưởng tượng qua ngày này quá nhiều lần, nàng nhìn bản thân trong gương, tóc quấn lên, trên người mặc sườn xám thêu phượng hoàng màu đỏ rực, đây là do Cố Dương tự tìm người làm cho nàng, tay nghề làm thủ công vô cùng dụng tâm, hơn nữa cũng không cảm thấy lạnh như trong tưởng tượng.
Mẹ Lý vào phòng, nhìn nàng cười nói: “Nhìn một cái nào, con gái của mẹ thật đẹp.”
Lý Hải Phượng phồng quai hàm: “Vốn dĩ con còn muốn khóc, nhưng nghĩ đến dù sao bố mẹ muốn đi thì đi thôi, khi chúng con muốn trở về thăm thì cũng có thể trở về, cho nên không muốn khóc nữa.”
Mẹ Lý bị nàng chọc cười: “Con đó, đối với người trong nhà con nghĩ thế nào cũng được, nếu sau này phải ở cùng bố mẹ của Tiểu Cố, thì phải chú ý cách ăn nói, đừng không phân biệt lớn nhỏ.”
“Con biết rồi.” Lý Hải Phượng hít hít mũi: “Thật ra hai đứa con đều là nữ, không có nhiều vấn đề như vậy, bề ngoài nói con gả cho chị ấy, thật ra cũng có thể coi như chị ấy gả cho con, cũng giống nhau thôi.”
Trong lòng mẹ Lý rất vui, cũng nghĩ thông suốt một vấn đề, thông thường nuôi con gái thì phải lập gia đình, nhưng trong tình huống này, bọn họ cũng xem là có thêm một đứa con gái nữa, nên so với con rể thì phải tính toán.
Tới gần giữa trưa, bên ngoài mới trở nên náo nhiệt, vì bố Lý muốn tăng thêm không khí vui mừng, cho nên mua thêm hai cái pháo bắn ở cửa.
Có mấy người thân thích ở gần cũng tới, dù sao chuyện này cũng không liên quan tới mình, con gái nhà người ta gả cho đàn ông hay phụ nữ gì cũng là chuyện của họ, bọn họ tới đây góp vui là được rồi. Nhưng khi nghe nói Lý Hải Phượng lấy người giàu, bối cảnh trong nhà cũng không tầm thường, cho nên bọn họ đều muốn được thơm lây.
Nhớ rõ lúc ấy Cố Dương và Lý Hải Phượng từng nói giỡn, nói là chờ tới khi đó, sẽ kêu người lái trực thăng đến đón người, phương thức nhất định phải thật phong cách.
Nhưng nói thì nói như vậy thôi, thực tế không thể lái trực thăng tới được.
Bên ngoài đậu một hàng xe dài, đội ngũ vô cùng đồ sộ, rất nhiều người đều ra ngoài xem náo nhiệt, người trên núi không phải chưa từng có người kết hôn, nhưng đám cưới lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên mọi người được thấy.
Đây là phương thức đón dâu mà Cố Dương cảm thấy tục nhất, vốn dĩ cô đã có vài kế hoạch, nhưng lại ngại tập tục quê nhà của Lý Hải Phượng, cho nên cuối cùng cô chỉ có thể chọn phương thức này.
Mọi người cũng không quen nhau, Cố Dương cũng không phải đàn ông, cho nên không có người nào làm khó cô, cô mới vừa vào nhà, Lý Hải Phượng đã nhào về phía cô.
“Nhiệt tình như vậy sao?” Cố Dương cười với nàng.
Lý Hải Phượng vốn định hôn cô một cái, nhưng nghĩ đến trên miệng còn dính son môi, cho nên nàng lại nhịn xuống, nàng nhìn Cố Dương, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.
Hôm nay Cố Dương cực kỳ phối hợp mặc một bộ đồ tây trang kiểu nữ màu đỏ, trên đầu đội mũ dạ, quả thực giống hệt như thân sĩ bước ra từ trong tranh, vừa xinh đẹp vừa soái khí.
“Em cho rằng chị sẽ mặc váy cưới tới đón em đó?”
Ánh mắt của Cố Dương nhìn nàng mặc sườn xám, có thể nói Lý Hải Phượng muốn cái gì là có cái đó, sườn xám vốn dĩ là dùng để tôn lên dáng người, khi mặc như vậy, dáng người của nàng càng thêm phập phồng quyến rũ, hơn nữa hôm nay còn có trang điểm, càng thể hiện rõ hương vị phụ nữ không nói, còn toát ra một loại khí chất dịu dàng.
“Hôm nay em rất đẹp.” Cố Dương khen ngợi từ tận đáy lòng.
Lý Hải Phượng ngượng ngùng chọc cô, bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ hơi xụ xuống: “Tối hôm qua em không ăn gì cả, cho nên bây giờ rất đói, thật muốn ăn móng heo.”
Khóe miệng Cố Dương giật một chút, quả nhiên cô không nên mở miệng khen nàng.
Mẹ Lý ở bên ngoài hô một tiếng, hai người đã nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, vừa xuất hiện lập tức hấp dẫn rất nhiều người, Nhị Phượng vô cùng kích động, cầm điện thoại di động chụp hai người vài tấm.
Về phần mẹ Lý và ba Lý ngày mai mới qua bên kia được, sau khi Lý Hải Phượng lên xe, Cố Dương nói mấy câu với bọn họ rồi cũng bước lên xe.
Đoàn xe thật dài chạy một vòng lớn xuống núi, hốc mắt mẹ Lý hồng hồng: “Thật là, ông nói xem, năm đó tôi sinh con gái cũng không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay.”
Cảm xúc của ba Lý ngược lại rất bình tĩnh, vỗ bả vai bạn đời của mình: “Được rồi, đừng thương cảm, nhìn hai đứa con gái cũng đủ rồi.”
Sau khi lên xe Lý Hải Phượng mới phát hiện người lái xe là Cố Viên, bên cạnh là Hàn Nhã Nam, nàng kinh ngạc trừng lớn mắt: “Sao hai người cũng tới?”
Cố Dương bỏ mũ xuống, tóc cô bây giờ đã đủ dài, cô kéo tay của Lý Hải Phượng, che lại giúp nàng: “Là do hai người bọn họ quá rảnh rỗi.”
Hàn Nhã Nam quay đầu nháy mắt với Lý Hải Phượng: “Hôm nay cô rất xinh đẹp.”
Lý Hải Phượng ngượng ngùng nói: “Chờ chị kết hôn em cũng sẽ làm phù dâu cho chị.”
“Đúng là cần như vậy, tôi đã nghĩ kỹ rồi, lúc đó cô và Cố Dương đều tới, hai người đều làm phù dâu cho tôi.”
Đường núi không dễ đi, đoàn xe đi rất chậm, khi trời sắp tối mới đến Định Hải, lúc này tại Cố gia đèn đuốc sáng trưng, giăng đèn kết hoa, một mảnh vui mừng.
Theo lời của Cố Dương, người được mời toàn là người nhà, không có ai dư thừa cả, Lý Hải Phượng nhìn sơ qua, phát hiện ngoại trừ một số thân thích của Cố gia, còn lại đa số nàng đều quen biết.
Bởi vì đều là người một nhà, cho nên trình tự hôn lễ cũng không quá phức tạp, chủ yếu là kính trà cho tiền bối, không hề có phân đoạn đưa ra lời thề trao nhẫn gì hết, sau khi kính trà xong, hai người còn phải đi đến từng bàn kính rượu, người quen biết thì còn được, với người không quen biết Lý Hải Phượng sẽ có chút khách sáo.
Mọi thứ cứ tiếp tục như vậy cho đến nửa đêm, tiệc mới chậm rãi tan, mọi người đã mệt mỏi rồi.
Sau khi tiễn mọi người đi về, Lý Hải Phượng cảm thấy hai chân không phải của mình nữa, nàng rất muốn oán giận, nhưng lại không dám.
Chờ đến khi trong nhà hoàn toàn yên tĩnh, mẹ Cố nhanh chóng kêu Cố Dương dẫn Lý Hải Phượng lên lầu, bà biết hôm nay hai đứa nhỏ mệt muốn chết rồi.
Hai người vừa bước vào phòng, một bóng dáng lập tức nhào tới.
Lý Hải Phượng vui vẻ: “Nhị Phượng, sao mày lại ở đây?”
Nhị Phượng mấy ngày không gặp nàng, thân mật cọ cánh tay của nàng, Lý Hải Phượng cười ôm Nhị Phượng vào trong lòng ngực: “Thật tốt, nhà chúng ta được sống cùng nhau.”
Buổi tối hai người nằm ở lên giường, trừng mắt thẫn thờ nhìn trần nhà, Lý Hải Phượng cảm khái: “Chúng ta kết hôn rồi.”
“Ừ.”
“Cảm giác giống như đang nằm mơ vậy.”
“Ừ.”
Lý Hải Phượng xoay người ôm cánh tay của Cố Dương: “Chúng ta sinh con đi.”
Cố Dương xoay đầu: “Em thật sự muốn chúng ta sinh con?”
“Hiện tại kỹ thuật phát đạt như vậy, chắc chắn có thể, chỉ cần quyết định là chị sinh con hay em sinh con thôi.” Lý Hải Phượng hưng phấn nói.
Cố Dương không quá hứng với đề tài này, cô nhàn nhạt nói: “Em sinh đi.”
“Nhưng em muốn chị sinh.”
“Chị không sinh.”
“Vì sao?”
“Chị sợ đau.”
“…”
Lý Hải Phượng đang tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp về sau, Cố Dương đột nhiên xoay người lại nhìn nàng: “Ngày đầu tiên thành hôn, làm một chút chuyện trước đi, vấn đề sinh con nói sau.”
“Hả?”
Cố Dương đè nàng ở dưới thân: “Nếu đã hợp pháp, vậy chị nên thực hiện quyền lợi của mình.”
“Quyền lợi gì?” Lý Hải Phượng có chút ngốc.
“Muốn em.” Cố Dương nói xong lập tức cởi quần áo của nàng.
Sắc mặt Lý Hải Phượng biến đổi: “Khoan đã.”
“Sao vậy?”
“Em, em tới tháng.” Lý Hải Phượng có chút chột dạ liếc nhìn cô một cái.
Cố Dương sửng sốt hồi lâu, mới lật xuống người cô, không vui nói: “Sớm không tới trễ không tới, vì sao lúc này lại tới.”
Lý Hải Phượng chớp chớp mắt: “Đúng vậy, nhưng chẳng phải chị chưa tới tháng sao?”
Cố Dương ngẩn ra, còn chưa kịp mở miệng, Lý Hải Phượng đã xoay người ngồi xuống trên người cô: “Pháp – luật cũng không quy định chỉ có chị mới có thể nằm trên em.” Nàng cong lưng hôn môi Cố Dương vài cái, cười ngây thơ vô hại: “Em cũng có thể nằm trên chị.”
Cố Dương: “…”
———— Toàn văn hoàn ————