Chương 130: Hỗn chiến
Kinh Ngạo Tuyết vừa nghe lời đồn, trong lòng vừa kinh hãi vừa buồn bực.
Nàng chỉ mới ở nhà mười ngày thôi, sao trong thời gian ngắn như vậy, tu tiên giới đã bắt đầu có chuyện rồi?!
Nàng nhíu mày, vốn dĩ ma tu và đạo tu là nước lửa không ưa nhau, đánh nhau không ngừng, nhưng mà mấy năm qua đã nghỉ ngơi lấy sức nên đạo tu và ma tu bề ngoài vẫn duy trì sự bình ổn.
Cũng vì vậy khi Thiên Nguyên bí cảnh mở ra, cũng có ma tu đến thi thấy danh ngạch.
Mà hiện tại ma đạo hỗn chiến, đã xé rách cục diện bình ổn hiện tại, trong lòng Kinh Ngạo Tuyết có một doại dự cảm bất ổn, nàng luôn cảm thấy tình thế hỗn loạn này có liên quan đến Ma Yểm Ma Thập Tam.
Vừa nghĩ đến ma tộc kia, trên mặt Kinh Ngạo Tuyết liền u rũ.
Thẩm Lục Mạn và Liễu Nhi bên người nàng nhìn nhau một cái, rồi đề nghị Kinh Ngạo Tuyết vào khách điếm hỏi thăm tình huống.
Kinh Ngạo Tuyết suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “vậy cũng tốt, chờ biết rõ tình huống rồi, chúng ta đến phủ thành chủ một chuyến.”
Nghĩ lại trước đó, Kinh Ngạo Tuyết cũng đã thấy vẻ mặt của Mạnh Hoa Hạo ở trên linh thuyền không ổn rồi.
Không lẽ, khi đó Mạnh Hoa Hạo đã nhận được tin tức ma đạo hỗn chiến?
Kinh Ngạo Tuyết mím chặt môi, đi đến khách điếm đặt một bàn rồi ngồi xuống, sau đó gọi điếm tiểu nhị tới, cho đối phương một viên linh thạch trung phẩm, dò hỏi: “ngươi có biết tin tức xôn xaao mấy ngày này về hỗn chiến ma đạo ơ Đông Hoa Quần Sơn không?”
Điếm tiểu nhị cầm linh thạch trong tay mỉm cười, một viên linh thạch trung phẩm này tương đương một tháng tiền lương của hắn rồi.
Lúc này hắn cũng thoải mái nói ra hết những gì hắn biết: “khách quan chắc là từ nơi khác đến, cho nên không rõ việc này, nói đến tin tức này truyền tới chỉ vài ngày trước thôi, Thanh Cảnh tiên thành chúng ta cách tu tiên đại lục một khoảng, Đông Hoa Quần Sơn lại nằm xa xôi về phía nam, cho nên tin tức truyền đi cũng chậm một chút.”
“Việc này nói ra thì phải bắt đầu từ nửa năm trước, ban đầu ở Đông Hoa Quần Sơn chỉ có vài môn phái nhỏ không biết vì sao bị diệt sạch, cả một tông môn trên dưới gà chó cũng không tha, việc này nghe mà rợn cả người, nhưng mà cũng không phải là chưa từng xảy ra chuyện này, Đông Hoa Quần Sơn đúng là cách Thanh Cảng tiên thành chúng ta quá xa, nếu xảy ra chuyện thì các đại tông môn sẽ đến xử lý chuyện ở Đông Hoa Quần Sơn, nhưng các đại tông môn không muốn để lộ chuyện xấu ra ngoài, cho nên đánh giá tình hình theo cách sai làm, không có đau lòng cái gì.”
“Với lại khi đó Thiên Nguyên bí cảnh mở ra, các đại tông môn cũng không rảnh lo hết chuyện này, chỉ bắt vài người khả nghi tra án, nhốt vài hình án đường tông môn, rồi từ từ thẩm vấn. Nhưng mà, mọi chuyện cũng không hề đơn giản như vậy, hơn nửa tháng trước, những kẻ bị giam kia đột nhiên hành động, các đại tông môn cũng hiểu ra, những kẻ bị bắt tra án kia là ma tu nằm vùng.”
“Ban đầu khi vào tông môn, bọn họ đã dùng mọi thủ đoạn che mắt người khác, nhanh chóng hủy đi hộ sơn đại trận, chỉ hơn một tháng đại sơn hộ trận của các đại tông môn cũng bị hư hỏng rất nhiều, còn đạo tu thì bị hạ độc, thân thể nhanh chóng suy nhược, chỉ trong một thời gian ngắn đã tử thương hơn một nửa, tinh anh ma tu cũng nhân cơ hội này, đi vào chỗ hỏng của hộ sơn đại trận, nhân lúc các đại tông môn không kịp trở tay, điên cuồng giết chóc.”
Kinh Ngạo Tuyết nghe vậy thì cũng phản ứng như là Thẩm Lục Mạn hít vào một hơi.
Điếm tiểu nhị cũng thở dài một hơi nói: “cũng không hẳn vậy, lúc đầu ta còn tưởng có người đồn bậy, vì chuyện này quá hoang đường, các đại tông môn ở tu tiên giới thế lực rất lớn, nếu ma tu có bản lĩnh như vậy cần gì phải tranh dành với đạo tu ngàn năm không dừng? bọn họ mà vậy thì đã sớm bắt hết đạo tu, khiến cả tu tiên giới biến thành địa bàn của họ rồi.”
“Sau đó vài ngày, các đại tông môn liền phái đệ tử đến phủ thành chủ cầu cứu, thành chủ đại nhân tức giận, tập trung mọi người đến cả tu sĩ Tiêu Dao Minh cũng được gọi đến, hai ngày nữa là xuất phát đến Đông Hoa Quần Sơn rồi.”
Điếm tiểu nhị nói, Kinh Ngạo Tuyết lại cẩn thận hỏi lại hắn nữa, điếm tiểu nhị nói lại cũng không khác gì trước đó.
Trong lòng Kinh Ngạo Tuyết còn có nghi hoặc, nhưng điếm tiểu nhị chỉ biết được như vậy, đành gọi vài món ăn, để điếm tiểu nhị ra ngoài chuẩn bị.
Điếm tiểu nhị mở cửa phòng đi ra, rồi tiện tay đóng lại, Kinh Ngạo Tuyết mở cửa sổ nhìn ra ngoài phố.
Các tu sĩ phàm nhân đi trên đường mày nhăn chặt lại, vừa rồi đi đường nàng cũng nghe qua, mặc dù lúc này cũng cảm thấy buồn cười, nhưng cũng phải tin vài phần.
Nghĩ đến suy đoán trước đó của mình, việc này có liên quan đến Ma Thập Tam, trong lòng nàng lại nặng nề vài phần.
Thẩm Lục Mạn cau mày nói: “ma tu này thật kỳ quái, ma tu tuy là âm hiểm xảo trá, nhưng mà đạo tu cũng không phải là ngồi không, sao lại có thể…”
Liễu Nhi mím môi một cái, nhìn Kinh Ngạo Tuyết nói: “mẫu thân, mẫu thân, trong này chắc chắn có kỳ quái, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
Kinh Ngạo Tuyết dừng một chút nói: “Bên dưới dốc toàn lực, trấn an mọi người, việc chắc chắn có liên quan đến Ma Thập Tam, nhưng hiện tại địch trong tối ta ngoài sáng, ta cũng không rõ tình huống của chính ta, cho nên để sau rồi nói, vậy đi, con và nương thân ở lại đây chờ ta, ta đến phủ thành chủ hỏi thăm một chút.”
Thẩm Lục Mạn đứng dậy nói: “ta đi cùng với ngươi.”
Kinh Ngạo Tuyết lắc đầu nói: “không cần, ta đi được rồi, nàng cứ ở đây chờ đi.”
Thẩm Lục Mạn muốn nói thêm, nhưng Kinh Ngạo Tuyết đã xoay người đi rồi.
Để lại Thẩm Lục Mạn thở dài một hơi, cùng Liễu Nhi bất đắc dĩ lắc đầu.
Kinh Ngạo Tuyết lấy tốc độ nhanh nhất đi tới phủ thành chủ, chỗ này so với cửa thành còn náo nhiệt hơn, bất quá hỗn loạn nhưng vẫn có thứ tự, có thể nhìn ra các tu sĩ đang chuẩn bị.
Xem ra giống như điếm tiểu nhị nói, thành chủ sắp xếp tu sĩ đến Đông Hoa Quần Sơn.
Nàng trực tiếp đi lên trước, người của phủ thành chủ đã biết rõ về nàng, thấy nàng đến, chỉ hỏi thăm một tiếng là chuyện gì, sau đó để cho nàng vào trong phủ.
Một người vội đi thông báo trước, động tác Kinh Ngạo Tuyết hơi chậm, thành chủ Mạnh Hoa Hạo đang làm việc bên ngoài, cầm một cái ngọc giản, vội vàng đi ra cùng quản sự Triệu Thành Phúc.
Triệu Quản Sự chỉ nhìn nàng gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Kinh Ngạo Tuyết cũng bị bầu không khí khẩn trương này làm ảnh hưởng, nhắc tới cũng thở ra một hơi, rồi đi về phía cửa lớn mở.
Mạnh Hoa Hạo lúc này đang đứng gần cái bàn, có vài tu sĩ trẻ mặc đạo bào giống nhau, bất an ngồi trên ghế, vẻ mặt kinh hoàng thống khổ.
Kinh Ngạo Tuyết đoán, bọn họ có lẽ là người của các đại tông môn tu tiên phái đến, Mạnh Hoa Hạo sau đó nói cũng chứng thực suy nghĩ này, chỉ thấy hắn nhìn Kinh Ngạo Tuyết gật đầu, sau đó nói với bọn họ: “các ngươi về trước đi, khi ta chuẩn bị người đầy đủ rồi, liền đến Đông Hoa Quần Sơn.”
Mấy tu sĩ vẻ mặt tái nhợt, thần tình cũng thả lỏng không ít, có một người tò mò nhìn Kinh Ngạo Tuyết, hiểu ý của Mạnh Hoa Hạo liền đứng dậy chủ động cáo từ.
Chờ trong phòng chỉ còn lại Mạnh Hoa Hạo và Kinh Ngạo Tuyết, thì Kinh Ngạo Tuyết nói: “thành chủ đại nhân, hôm nay ta đi đường nghe chút lời đồn…”
Mạnh Hoa Hạo nói: “đó không phải lời đồn, nhưng vẫn không đầy đủ, haiz.”
Hắn thở dài một cái nói: “ngồi xuống rồi nói.”
Hắn vung tay áo về phía cửa, cửa phòng liền đóng lại, Kinh Ngạo Tuyết ngồi xuống ghế, Mạnh Hoa Hạo nói: “hơn mười ngày trước, ta nhận được tín hiệu cầu cứu từ tông môn, ban đầu ta cũng không tin, các đại tông môn có rất nhiều đệ tử tinh anh cùng các đại năng nguyên anh và kim đan, sao có thể trong thời gian ngắn ngủi vài ngày lại tử thương hơn phân nửa được?”
Sắc mặt hắn chán nản, nói: “không ngờ rằng…”
Kinh Ngạo Tuyết trầm mặc một chút nói: “nghe ra cũng không đơn giản như vậy, nếu không phải là âm mưu nhiều năm, thì tuyệt đối không thể làm được đến như vậy.”
Mạnh Hoa Hạo gật đầu nói: “Vô Đạo chân quân mới đi trước đó không lâu, đây cũng là quan điểm hắn nhất trí, hiện tại các tông môn nguy cấp cầu cứu, vài ngày nữa ta sẽ xuất phát, một là đi cứu viện, hai là tra ra chân tướng sự việc.”
“Nếu như thực sự trong đó có kẻ phá rối, người này chắc chắn không phản kẻ tầm thường, chúng ta cũng không thể để hắn ra ngoài gây hại nhân gian.”
Trong giọng nói của hắn mang theo vài phần nặng nề, trong lòng Kinh Ngạo Tuyết hiểu ra, nghĩ thầm: nếu thật sự do Ma Thập Tam gây ra, vậy thì nó đang tự tạo cho mình vô số đối thủ, mà chắc chắn đối phương còn có hậu chiêu.
Chỉ hận, tu vi nàng còn quá thấp, thế lực cũng nhỏ yếu, nếu không đến Thanh Cảng tiên thành, thì cũng không biết tu tiên giới này xảy ra chuyện lớn như vậy.
Nàng cắn chặt răng, lúc trước ở trong Thiên Nguyên bí cảnh rơi vào bẫy của đối phương, hiện tại đối phương gây chuyện chỉ có nghiêm trọng hơn trước chứ không kém.
Nàng không thể ngồi chờ chết, nàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Mạnh thành chủ, ta sẽ theo các ngươi cùng nhau đến Đông Hoa Quần Sơn a.”
Mạnh Hoa Hạo nghe vậy, vẻ mặt căng thẳng cũng thả lòng một chút, cười nói: “làm khó ngươi phải nghĩ đến chuyện này, bất quá tạm thời không cần, ngươi cứ ở lại trong Thanh Cảng tiên thành đi, còn có Cảnh Minh nữa, nửa tháng sau Tiêu Dao Minh thu đồ đệ rồi.”
Kinh Ngạo Tuyết đỏ mặt, cũng biết là mình tu vi quá thấp không giúp được gì.
một gáo nước lạnh dội xuống đầu, nàng cũng bình tĩnh lại, hiện tại Thẩm Lục Mạn đang mang thai, tu vi nàng không đủ, cũng không thể đánh nhau gì được với tinh anh ma tu.
Hiện tại tuy là bị Ma Thập Tam chiếm lấy tiên cơ, nhưng mà các tu sĩ đại năng ở tu tiên giới cũng không phải ngồi không.
Mặc kệ Ma Thập Tam dùng thủ đoạn ti tiện gì, hiện tại nàng phải làm chính là cố gắng tích góp thực lực cho mình, và có được tiên khí.
Nghĩ vậy, nàng gật đầu, cáo biệt Mạnh Hoa Hạo xong thì xoay người rời đi.
Thúy Thu
Ad ngủm ùi hay sao hok thấy vậy