Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. Hắc Dạ Kiêm Gia
  3. Chương 1: Lần đầu gặp gỡ - Đột Nhập
Thông tin tiểu thuyết

Ngày thu trầm lắng, hoàng hôn buông xuống.

Thủ Thành, khu vực gần Nhà hát Đông Lai dần trở nên nhộn nhịp với dòng người hối hả.

Từ sáng sớm, bảy tám gã đầu cơ vé đã tụ tập trước cổng nhà hát, len lỏi giữa đám đông xếp hàng, miệng không ngừng rao bán.

“Tối nay là buổi diễn đầu tiên của vở Tư Nguyệt, ghế đầu có vị trí chụp ảnh đẹp, ai cần không?”

Những fan hâm mộ tay cầm tập sách tuyên truyền in hình ảnh độc diễn của một nữ nghệ sĩ tụ tập thành nhóm, từng người nghiến răng ken két với đám đầu cơ.

“Mấy gã đầu cơ này đúng là mặt dày, nửa đêm chen lấn cướp vé với chúng ta không nói, giờ còn ngang nhiên ra trước nhà hát rao bán, tức chết đi được!”

“Vị trí chụp ảnh ở hàng ghế đầu rõ ràng giá vé chỉ một trăm tám, vậy mà họ há miệng đòi ba ngàn, đúng là đồ chết tiệt…”

“Thôi đừng nói nữa, tôi muốn phát điên rồi đây. Tuần nào cũng phải chen lấn cướp vé, đau cả đầu. Giờ đến vé ghế thường cũng khó mà mua được, giá thì đội lên gấp đôi. Dù Y Y đã kêu gọi mọi người không mua vé từ đầu cơ, nhưng không cướp được vé thì cuối cùng vẫn phải mua thôi… Bao giờ trang web chính thức mới chịu thiết lập cơ chế chống đầu cơ chứ…”

“Khó mà thực hiện được, quỷ mới biết đám đầu cơ lấy đâu ra cả đống tài khoản VIP đã xác thực danh tính. Tức chết mất, tôi còn nghi ngờ đám đầu cơ mới là con ruột của Đông Lai ấy!”

“Haizz, hết cách rồi, ai bảo thủ diễn của chúng ta lại có sức hút lớn thế chứ!”

Nói rồi trong giọng điệu của họ bất giác lộ ra một cỗ tự hào khó tả.

Hậu trường sân khấu.

Người phụ nữ dáng vẻ mảnh mai, vòng eo thon gọn, người vẫn còn mặc bộ đồ tập có tay áo lụa, tóc vấn cao, làn da trắng sáng mịn màng. Gương mặt thanh tú tuyệt mỹ, chưa cần trang điểm đã đủ khiến phần lớn nam nữ phải tự ti đến lặng người.

Sau khi kiểm tra lần cuối các chi tiết buổi diễn cùng đạo diễn, Bạch Y gật đầu, bước vào phòng trang điểm theo lời thúc giục của trợ lý.

Minh nguyệt kiểu kiểu mộc thương thương,

Dao tư mỹ nhân cách thiên giang.

Dạ thâm vẫn địch ức dung quang,

Liêm quyển tây phong lệ mãn thường.

Đình viện lâu các, ngô đồng lạc diệp.

Trăng thanh sáng rọi rừng xanh ngát,

Nhớ bóng giai nhân khuất phía giang.

Khuya vắng tiếng tiêu hôn nỗi nhớ,

Màn cuốn gió tây, lệ ướt mềm.

Hiên vắng lầu thưa, ngô đồng rụng,

Lá úa âm thầm phủ ánh đêm.

Vòng eo người phụ nữ uyển chuyển mềm mại, trong dáng đi nhẹ nhàng pha chút e ấp, tà áo lay động bay phấp phới, xoay tròn như chim hồng lướt bóng.

Khúc nhạc ngừng, ánh trăng lặn, trời sắp sáng.

Người phụ nữ lặng lẽ ngắm trăng, tóc mai điểm sương, đôi tay ôm ngực, thần sắc thê lương, muốn nói lại thôi.

Một giọt lệ buồn lăn dài từ khóe mắt, khiến người xem đau xót khôn nguôi, tâm can quặn thắt, mãi không thể nguôi ngoai.

Vở diễn kết thúc.

Đèn sân khấu đột nhiên sáng rực, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Bạch Y điều hòa nhịp thở, nở nụ cười nhẹ, hướng về khán giả bốn phía gửi lời chào.

Nửa đêm, người phụ nữ đã thay trang phục thường ngày, mái tóc dài tung bay, theo các đồng nghiệp rời khỏi nhà hát. Nàng lấy điện thoại từ túi ra, mở WeChat.

Quả nhiên, hàng trăm tin nhắn chúc mừng như thủy triều ập tới. Chỉ trừ người được đặt ở đầu danh sách, có biệt danh là “Tư Tư”.

Nàng không kìm được chớp mắt liên tục, cuối cùng, ngón tay trượt xuống, mở avatar của người liên lạc có biệt danh “Người nuôi số 1 – Bành nữ sĩ”.

– Con gái ngoan, mẹ biết ngay mà, con là tuyệt nhất!
– Bố con bảo tối nay cái Weibo đó lại lên hot search rồi!
– À đúng rồi, con với anh chàng họ Trâu kia, có còn liên lạc không?
– Bao giờ về nhà một chuyến? Các cô chú đều muốn giới thiệu đối tượng cho con đấy.
– Con xem, con đã ba mươi rồi mà chẳng chịu dẫn ai về ra mắt mẹ.

Tin nhắn thoại liên tiếp truyền đến, Bạch Y mỉm cười, cuối cùng nhấn nút ghi âm.

“Mẹ, giờ con đang ở đỉnh cao sự nghiệp, yêu đương kết hôn là chuyện xa vời lắm. Mẹ đừng lo bò trắng răng rồi làm lỡ người ta thì không hay đâu. Với lại, con chẳng cần lo ăn mặc ở đi lại, cần đàn ông làm gì? Bây giờ khắp nơi toàn là tin giết vợ, con sợ kết hôn lắm. Nếu mẹ muốn bế cháu, để hôm nào con nhận nuôi một bé gái, mang về cho mẹ gặp xem~”

– Con nhỏ chết tiệt, chỉ biết chọc tức mẹ!

Chỉ vài câu, con gái ngoan đã biến thành con nhỏ chết tiệt. Bạch Y mỉm cười, tắt màn hình điện thoại.

Nàng thuận tay lấy chìa khóa xe, bước chân nhẹ nhàng tiến về bãi đỗ xe ngoài trời.

Khi kết thúc tiệc mừng buổi diễn đầu tiên đã là nửa đêm.

Lâu nay Bạch Y quen sống một mình, chẳng bao giờ lo lắng việc về khuya sẽ làm phiền người khác.

Khu chung cư nàng ở có độ riêng tư và an ninh cực cao, chẳng cần bận tâm bị quấy rầy.

Có lẽ vì buổi diễn đầu tiên thành công, lại uống chút rượu, nên đêm nay nàng cảm thấy đặc biệt thư thái.

Ra khỏi thang máy, Bạch Y mở cửa căn hộ, nàng hoàn toàn không để ý rằng, khi mở cửa, chỉ có một lớp khóa bảo vệ được mở.

Khóa chống trộm cấp hai, đã bị ai đó tháo bỏ từ trước.

Người phụ nữ này đúng là ngu ngốc. …Đó là ấn tượng đầu tiên của Lục Hồi về Bạch Y.

Phòng khách và ban công được ngăn cách bởi tấm rèm chắn sáng dày, chỉ kéo ra một nửa.

Trong khoảng không gian ban công bị rèm che khuất, Lục Hồi mặc áo choàng tắm màu đen che kín cả hai tay, ung dung nằm trên ghế bập bênh nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nếu không phải tiếng rèm còn lại bị kéo ra, phát ra âm thanh của bánh răng điện tử, làm gián đoạn giấc ngủ của cô, có lẽ cô còn chưa nhận ra chủ nhân căn hộ đã về.

Gần đây cô ngủ rất nông, nửa tỉnh nửa mê chẳng biết mình đang ở đâu, vừa rồi hiếm hoi mới ngủ sâu được một chút.

Lục Hồi khẽ nhíu đôi lông mày dài và sắc, đôi mắt đầy vẻ xâm lược chậm rãi mở ra trong bóng đêm, ánh mắt tràn ngập khinh miệt và chế giễu.

Ánh sáng trong phòng bị tấm rèm dày che chắn, nhưng cũng chẳng sáng được bao lâu.

Cô chỉ kịp ngoảnh đầu ngắm cảnh đêm ngoài cửa sổ, đèn phòng khách đã tắt. Tiếp đó, tiếng nước chảy róc rách từ phía phòng tắm vọng ra.

Xem ra đối phương định ngâm mình trong bồn tắm. Lục Hồi nhếch môi, vẻ tà khí lộ rõ trên khuôn mặt.

Trước khi chủ nhân căn hộ trở về, cô đã tham quan phòng tắm, thậm chí còn dùng vòi sen trong đó.

Sàn phòng tắm không thể khô nhanh như vậy, nên cô cố ý bật gió ấm hong khô một lúc, nhưng vẫn để lại vài vết nước ở góc.

Chỉ cần để ý một chút, chủ nhân căn hộ sẽ nhận ra sự khác thường.

Cô cố ý để lại những dấu vết đó, vì muốn người phụ nữ kia hoảng sợ, muốn nàng trở thành tù binh của mình trong cơn hoảng loạn.

Ai ngờ, vị thủ diễn của Nhà hát Đông Lai, người từng được ca tụng về ánh mắt đưa tình đúng chuẩn sách giáo khoa, lại chỉ là một cái bình hoa rỗng tuếch.

Lục Hồi đứng dậy khỏi ghế bập bênh, trong lòng có chút thẹn quá hóa giận vì kế hoạch mình tỉ mỉ chuẩn bị lại bị phớt lờ.

Vậy chỉ hy vọng người phụ nữ được dân mạng tung hô có “vòng eo tuyệt diệu, phong thái mê hồn” này, sẽ mang đến cho cô chút trải nghiệm đáng nhớ.

Lục Hồi lẳng lặng hừ lạnh, vén một góc rèm, lặng lẽ bước vào phòng khách.

Bạch Y bước ra khỏi bồn tắm, tắm lại bằng vòi sen.

Tắt vòi nước, lau khô cơ thể, mặc áo ngủ, nàng cầm điện thoại đặt trên bệ rửa.

Nàng lướt xem từng tin nhắn từ bạn bè, đồng nghiệp, cũng trả lời từng người.

Con người, rốt cuộc cũng không thể mãi sống dựa vào giấc mơ.

Nàng mơ mơ màng màng nghĩ, tối nay, từ khi trở về, thậm chí ngay cả lúc ngâm mình trong bồn, nàng cũng cứ có chút bồn chồn.

Trên WeChat, bạn bè nhiệt tình không thiếu, cả nam lẫn nữ, bạn thân tri kỷ cũng có vài người, thỉnh thoảng hỏi han chuyện tình cảm của nàng. Ngay cả người mẹ vốn thông suốt tiến bộ cũng công khai thúc giục nàng.

Thật ra, Bạch Y hiểu rõ, mẹ không thực sự mong nàng nhanh chóng kết hôn sinh con, chỉ là hy vọng nàng có một người cạnh bên để sẻ chia.

Trên thực tế, chính Bạch Y cũng bắt đầu mệt mỏi với sự cô đơn này.

Dù mẹ có ám chỉ hay không, trạng thái cô độc và buồn bã này rồi cũng sẽ thay đổi, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Trong vở kịch lần này, nhân vật nữ chính Hoàng Nga do nàng thủ vai, đứng trước cửa sổ chờ đợi ba mươi năm, cuối cùng chỉ nhận được tin chồng chết nơi tha hương.

Bạch Y lấy hết can đảm nhấn vào avatar được đặt ở đầu danh sách, nhưng ngay lập tức, khóe mắt nàng đỏ hoe.

Tư Tư: Bạch Y, cậu phải đợi mình về.
Bạch Y: Ừ ừ~ Tư Tư mau về nhé! Mình sẽ đi đón cậu!

Trên thực tế, tin nhắn cuối cùng giữa cô và đối phương, mãi mãi dừng lại ở tám năm trước.

Dù bố mẹ của Lộc Dữ Tư và Trâu Chiêu đã nói đi nói lại rằng nàng không cần đợi nữa.

Tai nạn máy bay, mảnh vỡ còn chẳng thể ghép lại, huống chi là hành khách và phi hành đoàn, tất nhiên hài cốt cũng chẳng còn.

Nàng cẩn thận hỏi đi hỏi lại.

Câu trả lời nhận được đều là: Lộc Dữ Tư đã thông qua kiểm tra an ninh và lên chuyến bay đó, không có bất kỳ khả năng nào là ở lại hay thay đổi chuyến bay đột xuất.

— Lộc Dữ Tư, mình không muốn đợi cậu nữa.

Chỉ mười chữ đơn giản, rõ ràng rất dễ nói… Nhưng dù làm thế nào, Bạch Y cũng không thể thốt ra.

Tay nàng nắm chặt đầu điện thoại, ngón tay nhấn nút ghi âm run rẩy không ngừng.

Cuối cùng, điện thoại tuột khỏi tay, rơi xuống bồn rửa. Dù có chức năng chống nước, thiết bị điện tử cũng không chịu nổi va chạm mạnh. Bo mạch chập điện, màn hình tối đen chỉ là chuyện trong chớp mắt.

Người phụ nữ yếu đuối một tay chống lên bệ rửa, một tay che mặt, cuối cùng không kìm được bật khóc nức nở.

Con người, rốt cuộc phải sống trong hiện thực, mà không phải trong mộng ảo.

Đúng không?

Thông tin tiểu thuyết

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây

Thận trọng với người xem dưới tuổi

Hắc Dạ Kiêm Gia

chứa chủ đề hoặc cảnh có thể không phù hợp với độc giả rất nhỏ tuổi, do đó sẽ bị chặn để bảo vệ họ.

Bạn đã trên 18 tuổi chưa?