Lúc bắt đầu, dự án hợp tác với công ty Hạ Lỵ Lỵ do một tổ trưởng khác trong công ty Thẩm Na Lệ phụ trách, Thẩm Na Lệ phát hiện trong cột nhân viên có ghi tên Hạ Lỵ Lỵ.
Nhưng có chuyện đột ngột xảy ra trong nhà vị tổ trưởng kia, lại không ai chịu tiếp quản, dự án này đứng trước nguy cơ bị gác lại, thế là Thẩm Na Lệ thừa cơ cầm được dự án này về tay.
Hôm đó, Thẩm Na Lệ đứng cười hồi lâu trước sổ thông tin dự án, những nhân viên khác trong công ty còn tưởng rằng Thẩm Na Lệ sắp kết hôn cùng bạn trai phú nhị đại.
Bản thân Thẩm Na Lệ cũng bộn bề công việc, nhưng cô rất quý trọng cơ hội lần này. Cô sắp xếp thời gian để hai người có thể gặp nhau và bàn bạc chi tiết về dự án vào chiều thứ năm hàng tuần, khi ấy, cô sẽ đưa chuyên viên trang điểm và nhiếp ảnh gia đến cho Hạ Lỵ Lỵ làm quen.
Lúc này Thẩm Na Lệ đang trang điểm cho Doãn tiểu thư, xong việc, cô phải chạy xe đến phim trường nào đó để trang điểm cho diễn viên trong đoàn phim. Đoàn làm phim kia có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, bởi vậy họ chấp nhận giá cao để mời Thẩm Na Lệ, cũng là nhân vật có tiếng tăm, đến trang điểm cho mình.
Năm ngoái, một bộ phim cổ trang nào đó rất hot, tạo hình của nhân vật trong phim đã được không ít fans bắt chước theo, còn có không ít beauty blogger chia sẻ video về những cách trang điểm dựa theo nhân vật trong phim, mà người chỉ đạo tạo hình của bộ phim này, chính là Thẩm Na Lệ.
Thẩm Na Lệ của hiện tại, đã không còn là một thợ trang điểm vô danh tiểu tốt.
Doãn tiểu thư nhìn thấy nụ cười tươi tắn của Thẩm Na Lệ trong gương, không nhịn được hỏi: “Na Lệ, có phải gặp được chuyện gì tốt không?”
Thẩm Na Lệ đổi thành nụ cười chuyên nghiệp, “Đều là việc nhỏ, làm sao quan trọng bằng việc của chị Doãn.”
“Thế nhưng bây giờ chị Doãn đây đang rất tò mò,” Doãn tiểu thư khẽ mỉm cười, nhìn chằm chằm Thẩm Na Lệ, “Nhanh nói xem nào.”
Không thể để khách VIP mất hứng, thế là Thẩm Na Lệ nói ngắn gọn: “Có một người rất ghét em nhưng lại giúp đỡ em, em muốn đến gần cô ấy, nhưng đối phương lại trăm phương ngàn kế muốn tránh em thật xa, có điều lần này cô ấy bất lực rồi, chỉ có thể ngoan ngoãn đối mặt em thôi.”
Doãn tiểu thư nghe xong, cười cười, “Ha, thú vị nha, nhưng có người ghét được em sao, Na Lệ?”
“Chị Doãn ơi, người ghét em nhiều lắm,” Thẩm Na Lệ nháy mắt với Doãn tiểu thư, “Nhưng chị thì không thể chán ghét em được.”
Doãn tiểu thư cười, vỗ vỗ lên mu bàn tay của Thẩm Na Lệ, “Em có biết tại sao chị không ghét được em không?”
“Tại sao vậy chị Doãn?”
“Bởi vì em rất giống chị hồi trẻ,” nói xong, Doãn tiểu thư ra hiệu cho trợ lý châm cho mình một điếu thuốc, “Từ nhỏ đã rời quê hương lên thành phố lớn, điên cuồng nỗ lực để tồn tại, cho nên chị thích em trang điểm nhất.”
Thẩm Na Lệ dừng một chút, sau đó xoay xoay thắt lưng: “Cảm ơn chị Doãn đã đề cao em.”
“Nhưng mà… Aizzz, không nói nữa, tóm lại là, em thích người kia sao? Chị nhìn tâm tư người ta rất chuẩn đó.”
Thích? Tim Thẩm Na Lệ dường như vừa bị từ này gõ một phát.
Doãn tiểu thư hờ hững thả ra một vòng khói, “Cuộc đời ngắn lắm, Na Lệ, nếu thích thì cứ theo đuổi, đừng do dự.”
“Nếu cứ do dự, có lẽ sẽ không còn cơ hội, duyên phận giữa em và người này cũng sẽ đứt đoạn.”
…
Đến chiều thứ năm, Thẩm Na Lệ đưa thợ trang điểm và nhiếp ảnh gia đến quán cà phê theo đúng giờ đã hẹn, không ngờ Hạ Lỵ Lỵ còn đến sớm hơn, trong tay cô ấy đang cầm một quyển sách dường như không liên quan lắm đến nghề nghiệp của mình, có vẻ như là… sách luyện thi?
Nhìn thấy sự xuất hiện của Thẩm Na Lệ và nhóm của cô, Hạ Lỵ Lỵ vội vàng cất sách vở, sau đó lấy ra những tài liệu cần thiết để thảo luận.
Sau mấy tiếng thảo luận, hầu như mọi quy tắc và yêu cầu trong dự án hợp tác lần này đều được thuận lợi thông qua, các vấn đề khác sẽ tiếp tục bàn bạc sau, với lại mọi người đều đã quen việc, bước tiếp theo là xem biểu hiện trong đám cưới tập thể.
Bàn công việc xong cũng vừa vặn đến giờ ăn tối, Hạ Lỵ Lỵ đề nghị mọi người đến quán nướng Hàn Quốc, ai nấy đều vui vẻ đồng ý, kể cả Thẩm Na Lệ.
Nhưng Hạ Lỵ Lỵ lại có chút khó xử, cô vốn tưởng rằng Thẩm Na Lệ sẽ từ chối lời mời này, vì thịt nướng sẽ ám mùi lên quần áo tóc tai, hôm nay Thẩm Na Lệ lại đang mặc một chiếc váy lụa phiêu dật, nhìn qua đã thấy giá không rẻ, loại vải này dính chút vết bẩn cũng rất dễ bị phát hiện, thế nào lại đồng ý đi ăn thịt nướng?
Dường như Thẩm Na Lệ nhìn thấu tâm tư Hạ Lỵ Lỵ, cô khẽ cười: “Hay là ăn thịt nướng xong chúng ta đến Đường Gia hát karaoke nhé? Tôi có thẻ hội viên ở đó nên được giảm giá, không nên lãng phí.”
Cặp mắt Hạ Lỵ Lỵ và những người khác loé sáng. Đường Gia! Đây là nơi cực kỳ tốt, giá cả cũng khiến người ta xúc động dạt dào!
Hạ Lỵ Lỵ không có sở thích gì, nhưng không ghét ca hát, lần này là thật sự động tâm, cô cũng muốn trải nghiệm cảm giác ca hát tại KTV cao cấp.
Thấy cử động nhỏ của Hạ Lỵ Lỵ, nội tâm Thẩm Na Lệ lại trở nên ngứa ngáy.
Hạ Lỵ Lỵ đưa mọi người đến một quán nướng Hàn Quốc truyền thống, mặt tiền quán rộng rãi nhưng trang trí đơn giản, bên trong không còn chỗ ngồi, Hạ Lỵ Lỵ phải sắp xếp chừng ba mươi phút mới đưa mọi người vào được bên trong.
Do không gian hạn hẹp, mấy người phải chen chúc quanh một bàn nướng nhỏ, cũng vì vậy mà hai người Hạ Lỵ Lỵ và Thẩm Na Lệ ngồi tương đối gần nhau.
Hạ Lỵ Lỵ hơi xấu hổ, nhưng cô vẫn đưa menu điện tử cho Thẩm Na Lệ: “Cô xem trước đi.”
Thẩm Na Lệ không chút khách sáo, sau khi hỏi ý kiến mọi người liền nhấp chọn rất nhiều món. Hạ Lỵ Lỵ có chút sửng sốt, không phải cô lo không đủ tiền trả, mà lo dạ dày có đủ chứa hay không.
Bọn họ chỉ có mấy người mà thôi, có cần thiết… ăn nhiều vậy không?
Quán ăn rất chu đáo trang bị tạp dề cho từng khách hàng, Hạ Lỵ Lỵ nhìn Thẩm Na Lệ mặc tạp dề, động tác nướng thịt thuần thục, vừa thưởng thức thịt nướng vừa uống rượu shochu Hàn Quốc, cô không khỏi thắc mắc: Người phụ nữ này hoàn toàn không ăn kiêng sao? Lượng thịt có chút… ngoài sức tưởng tượng? Không phải bụng mỹ nhân đều giống như dạ dày chim à?
Những người khác dường như không cảm thấy ngạc nhiên, sắc mặt bình thường, nói nói cười cười, thậm chí có người còn gắp thịt nướng cho Thẩm Na Lệ, dù sao cô ấy cũng là cấp trên, sợ cô ấy không đủ ăn.
Có một thợ trang điểm hỏi Hạ Lỵ Lỵ có phải có vấn đề với bạn trai không, Hạ Lỵ Lỵ ngẩn người, sau đó bất đắc dĩ cười: “Chia tay rồi, thật ra cũng không có gì, chỉ là không thể tiếp tục với nhau thôi.”
Thẩm Na Lệ dừng đũa, nhìn về phía cô.
Dường như Hạ Lỵ Lỵ không nhận ra ánh mắt của Thẩm Na Lệ, nói tiếp: “Nói thật, sau khi chia tay có cảm giác nhẹ nhõm hơn nhiều, bạn trai à, tìm một người cũng không phải chuyện quá khó khăn, thế nào rồi cũng sẽ tìm được người thích hợp với mình.”
Những người khác nhao nhao khen ngợi Hạ Lỵ Lỵ vì cách nghĩ thoáng của cô, có một thợ trang điểm còn hỏi quan điểm của Hạ Lỵ Lỵ về tình bạn giữa nam và nữ, nhưng không ngờ lại nhận lấy ánh mắt sắc như dao của Thẩm Na Lệ.
Chị Na Lệ, em nói sai gì sao? Người nọ bị doạ sợ run lẩy bẩy.
Lúc này, một ly rượu đưa tới trước mặt Thẩm Na Lệ, Thẩm Na Lệ nhìn sang, là Hạ Lỵ Lỵ.
Cô ấy cầm ly rượu, nói: “Tôi còn chưa mời cô một ly, hợp tác vui vẻ.” Nói xong, Hạ Lỵ Lỵ ngửa đầu uống cạn.
Thẩm Na Lệ cười cảm thán: “Được, hợp tác vui vẻ.”
Sau vài lượt rượu, khuôn mặt Hạ Lỵ Lỵ trở nên ửng hồng, ánh mắt mơ màng, còn Thẩm Na Lệ vẫn như thường.
Những người khác thầm nghĩ, xem ra Hạ Lỵ Lỵ tiểu thư là lần đầu tiên tiếp xúc với chị Na Lệ nha! Chị ấy là con cưng của tiệc rượu ngàn ly không say! Uống với chị ấy chỉ có một con đường từ chết tới bị thương thôi!
Khi ăn gần xong thì Hạ Lỵ Lỵ cũng gần say, Thẩm Na Lệ ôm Hạ Lỵ Lỵ, nói với những người khác: “Tôi đưa cô ấy về nhà, đây là thẻ hội viên của KTV Đường Gia, liên kết với thẻ tín dụng, không có mật mã, nhớ lấy hoá đơn.”
“Oa, chị Na Lệ là tốt nhất!”
Nhẹ nhàng đưa Hạ Lỵ Lỵ đã say chếnh choáng lên xe, Thẩm Na Lệ vỗ vỗ mặt cô ấy: “Hạ Lỵ Lỵ, về nhà cô hay nhà tôi?”
Câu hỏi này mang quá nhiều hàm ý, khiến tài xế nhịn không được nhìn họ mấy lần.
Hạ Lỵ Lỵ mờ mịt liếc nhìn Thẩm Na Lệ, có chút tức giận.
“Tất nhiên là về nhà tôi, cô, không cho phép theo tôi!”
“Được, sẽ không, nhưng cô say rồi, để tôi đưa cô về. Bác tài, đến toà A chung cư Quỳ Hoa đi.”
Chỉ đến nhà Hạ Lỵ Lỵ một lần nhưng Thẩm Na Lệ đã nhớ kỹ địa chỉ, vô cùng thần kỳ.
Sau khi đỡ Hạ Lỵ Lỵ đến trước cửa nhà, Hạ Lỵ Lỵ đột nhiên đứng thẳng người, xiêu xiêu vẹo vẹo chỉ vào Thẩm Na Lệ, nói: “Tôi, tôi ghét cô!”