Chương 13: thỉnh thầy pháp chuyên nghiệp
Hôm Sau Dương Hi dậy trễ hiếm thấy, hôm qua bị vặn gập người như vậy ai cũng không chịu nổi, thức dậy rồi cả người cũng mất sức, trong chăn trống lốc, quả nhiên tối qua không có nằm mơ.
Nhớ tại tối qua cái tên kia ở bên tai nàng kêu Dương Hi, Dương Hi. Dương Hị nhịn không được thấy bực bội.
Chết tiệt, thì ra mục tiêu của người này là nàng a!?
Dù sao thần kinh Dương Hi cũng thô, tối qua Đường Nhứ quấn nàng, dùng đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm nàng, nếu là đầu gỗ khác thì đã hiểu ý rồi, nếu không phải thích nàng thì là them cơ thể nàng, khả năng lớn chính là muốn tất.
Đáng ghét, trong người còn dư âm tê dại hôm qua……
Lần đầu bị quỷ đè cả đêm hẳn là dương khi mất hết cả người không còn sức xuống giường được, nhưng Dương Hi đúng là thiên phú dị bẩm, nàng chỉ hơi còng lưng như người già, lắc lư đến cửa sổ kéo rèm lên, ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng, nàng chậm rãi đứng thẳng người duỗi thẳng lưng, gân cốt giãn ra, cả người cũng ấm lên nhiều.
Dương khi lại quay về sung mãn…..
Chải răng thay đồ, Dương Hi chỉ bị đau xót nhẹ, ngoài ra không bị lạnh chân tay hay là mặt vàng sau di chứng quỳ đè, khí sắc hồng nhuận khá tốt.
Trong lòng mắng chửi họ Đường kia, ra khỏi phòng xuống lầu thấy cả nhà ngồi tụm với nhau sắc mặt nghiêm trọng, thấy Dương Hi đi xuống, Trần mẹ liền ngoắc nàng gọi đến.
Trên bàn bày cháo sáng, Trần mẹ là người phụ trách cơm nước hai ngày, mấy thứ này đều là bà làm, Dương Hi ngồi xuống liền ăn, chờ nàng ăn được vài hớp thì mới phát hiện mọi người đã ăn xong rồi, “ăn no rồi còn ngồi đây làm gì? không lẽ tính ăn bữa nữa hả?”
Trần mẹ liền nói với nàng, “là vậy, dù sao nhà chúng ta lần đầu minh hôn nên không có kinh nghiệm gì, ở cùng Đường Nhứ sợ là có sai sót, nên thím Bích có giới thiệ cho Trần mẹ một thầy pháp rất giỏi về việc này, tôi muốn cùng bà ấy đến thỉnh giáo một chút.”
“Lại là thím Bích.” Dương Hi vừa nghe cái tên đã thấy không ổn rồi, “mẹ, không lẽ liên lạc với bà ấy chỉ có vậy thôi sao? đánh bài thì đánh bài thôi còn nói mấy chuyện này làm gì? mấy cái ý kiến bà ấy cho toàn là tà môn….”
Trần mẹ chột dạ sờ mũi, “thì chỉ có mỗi bà ấy biết mấy thứ này thôi mà…..”
Hôm qua Trần mẹ cũng đã bàn với Trần ba định tìm thầy pháp đến nhà xem sao, thầy pháp cũng rảnh rỗi nói là hôm sau sẽ đến xem luôn, Dương Hi đoán xem ra làm ăn ế nhăn rồi.
Việc này định xong, mọi người liền di tản, Dương Hi đốt nhang cho Đường Nhứ, nhìn bài vị híp mắt lại, hai tay túm bài vị đang suy nghĩ xem có nên bẻ gãy hay không, nhưng mà người nhà đang ở phòng khách nàng không tiện động thủ.
“Xảy ra chuyện gì vậy? chỗ nào không sạch hả? cần lấy khăn giấy đến không?” Trần mẹ đi ngang qua thấy Dương Hi nhìn chằm chằm bài vị thì hỏi.
“Không có, cái này bẩn đã lau sạch rồi.” Dương Hi thả bài vị lại.
Trần mẹ thò cổ ra nhìn, không đúng a, bài vị Đường Nhứ so với lúc mới cưới về còn sáng hơn, có dơ chỗ nào đâu? nhưng Dương Hi đi rồi nên không kịp hỏi.
Hôm sau, thầy pháp chuyên nghiệp kia đã đến, nhìn cũng bình thường như mấy bà thím mà thôi, éc, tay còn cầm theo túi hành.
Trần mẹ hỏi, “hành này có tác dụng gì vậy? trừ tà hả?” nếu thật vậy thì bà sẽ mua về liền luôn, cách nhà hai con hẻm chỗ đó có cái chợ bán đầy hành, mua thêm cũng chả sao cả.
Thầy pháp nói:”khôn phải, vừa rồi đi ngang qua cái chợ, tiện nên mua luôn, mà thấy rẻ nữa nên mua nguyên bọc luôn.”
Dương Hi ở phía sau đưa dép cho thầy pháp, nghĩ thầm người gì mà kỳ cục.
Sau đó thầy pháp qua lại trong nhà hai vòng, tựa như đứa con nít đang chơi khám phá vòng quanh trái đất, coi nhà không cửa chỗ nào cũng đưa tay mở được đi vào xem vậy á, trên lầu dưới lầu vòng vo hai lần, rồi tới trước bài vị Đường Nhứ nhìn một chút, bí hiểm gật đầu: “tình hình nhà mấy người tôi hiểu rồi, ra ngoài nói chuyện đi.”
Mọi người theo thầy pháp ra cửa, ban đầu tính ngồi quán cà phê dưới nhà, nhưng mà thầy pháp lại dẫn cả nhà đi xa hơn tới siêu thị, cảm giác rất là thần bí.
Sau khi ngồn xuống, thầy pháp mới nói: “lý do đưa mọi người đến đây là vì bài vị gần quỷ hồn năng lượng rất mạnh, tới đây rồi nàng sẽ không theo đến được.”
Thì ra là ba xàm lừa Đường Nhứ, Trần mẹ liền hỏi: “bà thấy Đường Nhứ có vấn đề gì không?”
Biểu tình thầy pháp có chút nặng nề, “vấn đề tôi thấy rất nghiêm trọng, quỷ cô nương các người mang về sao lại lợi hại như vậy? tôi thấy nhà mấy người không áp được gì đâu nha.”
Bà nói: “quỷ cô nương kia có pháp lực, tôi mới vào cửa đã thấy nàng, lúc tôi đi cùng mấy người nàng cũng đi theo, tuy nhìn là một cô nương bình thường, nhưng tôi cảm thấy không ổn, lúc vào phòng thứ hai trên lầu, quỷ cô nương trở nên rấy hung tợn, miệng nhe răng nanh, đây là hiện tượng không tốt.”
“Ý là sao?” Trần mẹ nuốt nước miếng, khẩn trương.
“Qủy cô nương này không bình thường, đã từng giết người,” thầy pháp nói, “chỉ có lệ quỷ giết người mới biến thành bộ dạng như vậy, bất quá cô này có chút đạo hạnh, có thể thu phục đối phó được.”
Bà có một tấm lưới chuyên thu bắt lệ quỷ, nhưng Đường Nhứ không dễ bắt, nàng biết giả làm u hồn, còn được bát kinh gả vào, hiện tại không làm chuyện gì xấu, thần minh trên đầu bà không giúp chuyện này được.
Người Trần gia nghe xong thấy sợ, nhưng Dương Hi cau mày, “tôi thấy cô ấy không giống vậy nha?” có thể nói Đường Nhứ hơi háo sắc, còn bình thường Dương Hi ở cùng cô, thì rất ngoan ngoãn cùng nhau xem ti vi, ăn uống cũng không khó khăn gì, tóm lại cũng là cô gái khéo léo mà.
Trần Mộc ngạc nhiên, “bà thấy cô ấy rồi à?”
Dương Hi gật đầu, “ừ, tối hôm qua còn mò vào phòng tôi mà, bị tôi đánh cho tan nhưng không thấy cô ấy giận.” đôi khi Đường Nhứ không vui cắm nhang không đứng được, hôm qua tát một cái, hôm nay đốt nhang cũng thấy bình thường à.
Lúc này thầy pháp mới để ý Dương Hi, vừa thấy liền híp mắt lại, đừng xem thường mấy bà trung niên nha, ánh mắt rất lợi hại đó, bà quan sát từ trên xuống một hồi, khiến Dương Hi thấy khó chịu, “gì vậy?”
“Tôi thấy đứa nhỏ này tướng mạo đặc thù, đưa tay đây,” miệng vừa nói bà chụp ngay lấy tay Dương Hi, xem tay cho nàng. “tay này thật đặc biệt, ấy đường tình cảm, cái này không tốt nha.”
Bà nói một nửa, lấy ra một xấp bùa đưa cho mọi người, một lá 200 không được trả giá, “dán vào cửa phòng thì Đường Nhứ sẽ không vào được, nhưng đừng dán hết dù sao người một nhà, cửa phòng chồng cô ấy không thể dán được, nếu không… quỷ cô nương sẽ nổi giận.”
Sau đó bà hỏi tiếp, “bình thường ai lo việc cơm nước đốt nhang cho quỷ cô nương?”
Dương Hi chỉ vào mình, thầy pháp liền nói, “vậy thì không được, đổi người khác đi, trong nhà ai cũng được nhưng cô thì không được.”
Dặn dò xong, thầy pháp nói mình phải vào siêu thị mua thêm đồ ăn, tạm biệt rời đi, nhìn người Trần gia mặt mơ màng, thầy pháp nhìn bóng lưng Dương Hi đi xa chậc chậc hai tiếng, “đúng là thể chất nuôi quỷ, thật nguy hiểm mà.” thể chất Dương Hi đặc biệt, từ lúc nàng đốt nhang thì quỷ lực của Đường Nhứ cũng mạnh lên rất nhanh, đây không phải là hiện tượng tốt.
Để xem người nhà này và quỷ cô nương có duyên phận hay không a!