Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. Một lòng một dạ
  3. Chương 1: Gặp Lại
Tiếp theo
 

Trần Nhất chưa từng nghĩ rằng mình sẽ còn gặp lại Tần Dật ở thành phố này.

Tiếng nhạc ồn ào khiến Trần Nhất có phần mất hứng, nhìn người phụ nữ đang uốn éo nhảy múa trên bục DJ, Trần Nhất chỉ cảm thấy buổi xã giao này quả thực là một sai lầm.

Sau khi Lục Minh Tân kết hôn, anh ta rất tự nhiên đẩy hết những buổi xã giao này sang cho cô.

Nghe hay ho thì để rèn luyện năng lực cho Trần Nhất, nhưng thực chất chỉ là để anh ta mau mau về nhà với vợ con.

Trần Nhất lấy cớ đã uống nhiều, vội vã chạy ra lối thoát hiểm để hít thở chút không khí, tiện thể gửi tin nhắn cho Lục Minh Tân: “Ngày mai tốt nhất anh mời tôi một bữa ra trò đấy.”

Nghĩ lại, sau khi tốt nghiệp cao học, Trần Nhất đã bị Lục Minh Tân hết dỗ dành lại lừa phỉnh kéo vào công ty mới thành lập của anh ta.

Nghĩ bụng là tiền bối cùng trường nể mặt người ta chút cũng không sao, huống hồ hồi còn đi học quan hệ hai người cũng không tệ. Trần Nhất vốn định làm tạm nửa năm để tích lũy ít kinh nghiệm rồi nhảy sang công ty khác, không ngờ đã gắn bó suốt 5 năm trời.

Công ty của Lục Minh Tân phát triển rất tốt, mà để giữ chân Trần Nhất anh ta không ngừng thăng chức, tăng lương cho cô. Thậm chí có vài dự án còn cho cô góp vốn chia lợi nhuận, chỉ để trói buộc cô lại.

Trước đây, khi công ty mới bắt đầu phát triển, những buổi xã giao thế này đều do Lục Minh Tân đích thân chạy vạy.

Đã từng có lần vì một hợp đồng mà Lục Minh Tân uống rượu đến xuất huyết dạ dày, chỉ để tranh giành một cơ hội cho công ty.

Nay công ty đã phát triển ổn định, nhiều việc cũng không cần phải liều mạng nữa, Lục Minh Tân lại chọn đúng lúc này để kết hôn sinh con.

Thế là chuyện xã giao đổ dồn lên đầu Trần Nhất — người có năng lực mạnh, lại còn độc thân.

Dù Trần Nhất rất bất mãn với cách làm này của Lục Minh Tân, nhưng nghĩ đến khoản chia lợi nhuận thêm ngoài lương, cơn giận cũng nguôi đi đôi chút. Nghĩ đi nghĩ lại, từ sau khi tốt nghiệp đại học đến giờ, cô quả thực chưa từng phát triển mối quan hệ thân mật nào khác.

Trần Nhất khẽ thở dài.

Người độc thân thì chịu thiệt một chút cũng được, lần này Trần Nhất không tính toán với Lục Minh Tân nữa. 

Khi Trần Nhất vừa bước ra khỏi lối thoát hiểm, lại đúng lúc va phải bả vai của một người phụ nữ.

Mùi nước hoa tuyết tùng quen thuộc khiến Trần Nhất khẽ ngẩn người trong chốc lát. 

“Xin lỗi.” Dưới ánh đèn mờ, người phụ nữ vội vàng nói xin lỗi, rồi bị bạn bên cạnh kéo đi, hướng vào bên trong quán bar. 

Trần Nhất lắc lắc cái đầu hơi choáng váng, nhìn theo bóng lưng người phụ nữ dần xa, không khỏi thở dài, 

Chỉ là nước hoa cùng loại thôi, mình lại bắt đầu suy nghĩ lung tung. 

Quay lại chỗ ngồi, bữa tiệc vẫn đang diễn ra rất náo nhiệt. 

Hôm nay vừa ký được một hợp đồng lớn, sau đó bên A rõ ràng có ý muốn thư giãn một chút, thế là các thành viên trong nhóm bàn bạc rồi đưa mấy người bên A đến quán bar kinh doanh này, coi như làm tròn nghĩa vụ chủ nhà. 

“Trần tiểu thư, cô đi lâu như vậy, về rồi không uống cạn một ly thì không được đâu? “Một người đàn ông đẩy ly rượu đến trước mặt Trần Nhất.  

“Đương nhiên, vậy thì chúng ta cùng nâng ly chúc Tổng giám đốc Lý, chúc cho sự hợp tác của chúng ta thật suôn sẻ và vui vẻ” Trần Nhất lập tức lấy lại phong thái xã giao, sảng khoái uống cạn ly rượu này. 

Chỉ là Trần Nhất đã bỏ lỡ nụ cười khó nhận ra nơi khóe miệng người đàn ông lúc đó. 

Cùng lúc này, Tần Dật đang nóng lòng muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của bạn cùng phòng, Tần Dật vẫn không quên được người phụ nữ mà mình vô tình va phải ở lối thoát hiểm khi nãy. 

Dù nhiều năm đã trôi qua, Trần Nhất thay đổi rất nhiều, nhưng Tần Dật vẫn có thể nhận ra ngay lập tức. 

Tần Dật đã từng tưởng tượng không biết bao nhiêu lần cảnh tái ngộ với mối tình đầu. 

Lại không ngờ rằng sẽ gặp nhau thoáng qua trong tình huống hỗn loạn như vậy, hơn nữa Trần Nhất dường như không nhận ra Tần Dật. 

Tần Dật muốn quay lại xác nhận xem người đó có đúng là Trần Nhất không, thế nhưng Tần Dật lại bị bạn cùng phòng Chương Linh kéo đến chỗ ngồi trong quán bar. 

“Tiểu thư của tôi ơi, hôm nay bữa này là tôi cố tình gom cho cậu đấy. Cậu về lại tỉnh thành cũng hơn một năm rồi, khó lắm mới rảnh, tôi cũng vừa nghỉ phép, đừng lo chuyện công việc nữa” Chương Linh nói. 

Tần Dật không tiện từ chối, càng không muốn làm cụt hứng Chương Linh, đành cam chịu ngồi xuống ghế sofa. Tần Dật tự nhủ trong lòng, biết đâu khi nãy chỉ là mình nhìn nhầm. 

Sau đó lại có thêm một nam hai nữ đến chỗ ngồi, đều là bạn Chương Linh dẫn theo. 

“Cả hai cô gái kia đều độc thân, giống cậu” 

Chương Linh ghé sát tai Tần Dật nói: “Nếu thấy hợp thì trao đổi liên lạc luôn. ”

“Ôi trời. ” 

Tần Dật cười khẽ: “Tớ nói rồi mà, tạm thời không tính đến chuyện này, cậu đừng tốn công sức vào mấy chuyện đó nữa. ”

“Chẳng phải vì cậu bao năm nay vẫn lẻ loi một mình sao. ”

Chương Linh trừng mắt: “Sắp ba mươi rồi, phải tính đến thôi, Tần Dật. ”

“Tính sau đi. ” Tần Dật cụng ly với Chương Linh, rồi uống cạn ly rượu mạnh trong tay. 

Trần Nhất cảm thấy cơ thể mình càng lúc càng không ổn, cảm giác đầu óc choáng váng ngày càng rõ rệt. 

Trần Nhất nhìn người đàn ông trước mắt đang nói chuyện với mình, mắt cô thậm chí đã bắt đầu xuất hiện ảo giác. 

Thế nhưng Trần Nhất vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, nở nụ cười xã giao lại cụng ly với người đàn ông thêm một chén. 

Sau đó Trần Nhất lấy cớ muốn đi vệ sinh đứng dậy chuẩn bị rời bàn rượu. 

Người đàn ông lập tức đứng lên: ““Trần tiểu thư, để tôi đi cùng cô nhé. ”

Trần Nhất quay đầu lại cười nói: ““Lý tổng, tôi đi là toilet nữ, ngài đi cùng tôi kiểu gì được nhỉ? “

Nói xong Trần Nhất thuần thục ấn vai người đàn ông xuống: ““Ngài cứ đợi tôi về là được rồi. ”

Đúng lúc này lại có người kéo người đàn ông về cụng ly tiếp, Trần Nhất mới miễn cưỡng rời được khỏi chỗ ngồi. 

Trần Nhất lảo đảo đi về phía nhà vệ sinh. 

Lúc này người trong quán bar càng lúc càng đông, Trần Nhất len lỏi trong đám đông rất khó khăn, thậm chí suýt ngã mấy lần. 

Tần Dật ngồi ở khu ghế phía sau quán bar, rất nhanh đã nhìn thấy bóng dáng lảo đảo kia. 

Lúc đầu Tần Dật chỉ nghĩ chẳng qua là một người uống say, nhưng khi ánh đèn sân khấu quét qua, Tần Dật mới nhìn rõ gương mặt người đó. 

Hơi thở Tần Dật khựng lại, cô ấy nhanh chóng uống cạn ly rượu trước mặt, ghé sát tai Chương Linh: ““Cậu chờ tớ một lát, tớ đi vệ sinh, sẽ quay lại ngay. ”

“Đi nhanh lên nhé, đừng trốn uống. ”Chương Linh đáp lớn. 

Nhờ vậy Tần Dật mới có thể thoát ra, nhìn bóng lưng người phụ nữ biến mất ở khúc ngoặt dẫn vào toilet, Tần Dật càng nóng ruột, vừa chen vừa đẩy người: ““Cho tôi qua với, xin lỗi xin lỗi. ”

Khi đến được trước toilet, Tần Dật thấy người phụ nữ đã bước vào một phòng vệ sinh. 

Tim Tần Dật đập nhanh đến mức gần như hòa cùng nhịp trống sàn nhảy trong quán bar, cô ấy lúng túng đứng chờ gần bồn rửa tay. 

Giả vờ rửa tay rồi dùng khăn giấy lau khô, sau đó lại bắt đầu chỉnh tóc, cài lại nút áo sơ mi của mình. 

Tần Dật đứng chờ ở cửa toilet, muốn nhìn cho rõ người kia có thật sự là Trần Nhất — người mà bao năm nay cô ấy chưa từng gặp lại hay không. 

Người đó, người đã chọn người khác, bỏ rơi Tần Dật, nhưng cũng là người đầu tiên khiến Tần Dật mãi không quên được. 

Tần Dật không biết phải diễn tả cảm xúc lúc này của mình thế nào. 

Mọi cảm xúc phức tạp đan xen khiến Tần Dật không ngừng đi tới đi lui. 

Cô ấy vẫn chưa nghĩ ra nên đối diện với Trần Nhất bằng gương mặt ra sao. 

Còn Trần Nhất thì đang nôn thốc nôn tháo trong phòng vệ sinh, nhưng cảm giác choáng váng lại chẳng vơi đi chút nào, ngược lại cơ thể còn càng lúc càng nóng. 

Trần Nhất ý thức được có điều không ổn, ngay lập tức muốn rời khỏi quán bar để về nhà. 

Vì vậy thứ Tần Dật nhìn thấy, chính là Trần Nhất đang lảo đảo, mỗi bước đi đều như sắp ngã. 

Khi một người đàn ông đưa tay định đỡ Trần Nhất thì Tần Dật đã nhanh hơn một bước, mạnh mẽ kéo Trần Nhất vào lòng mình. 

“Ưm…” Trần Nhất nhíu mày, khẽ hừ một tiếng. 

“Cậu còn ổn không? “Giọng nói quen thuộc vang bên tai Trần Nhất, đồng thời cô lại ngửi thấy mùi tuyết tùng quen thuộc ấy. 

Trần Nhất hơi mơ hồ mở mắt ra, nhìn thấy Tần Dật trước mắt, không khỏi cảm thấy mình đúng là đã uống quá nhiều. 

“Cô gái, phiền cô đưa tôi ra ngoài. ”Trần Nhất tựa người trong lòng Tần Dật, nhỏ giọng nói. 

Trên người cơ thể phụ nữ này có đặc điểm giống hệt Tần Dật, khiến Trần Nhất vô thức thấy yên tâm. 

Quả nhiên vẫn không nhận ra mình sao, Tần Dật có chút bất lực. 

“Cậu thế này còn muốn tiếp tục uống nữa à? “Tần Dật vừa ôm chặt Trần Nhất, vừa dìu cô đi về phía lối cầu thang yên tĩnh hơn. 

“Đợi đã…ưm……”Trần Nhất rõ ràng đã hơi mất ý thức. 

“Trần Nhất, nhìn tôi. ” Tần Dật mở miệng, muốn người trước mặt giữ cho mình chút tỉnh táo, ít nhất phải nhận ra mình là ai. 

Trần Nhất ngoan ngoãn đứng lại, tựa lưng vào tường, cố gắng mở to mắt nhìn. 

Người phụ nữ trước mặt vô cùng quen thuộc, giọng nói cũng dịu dàng đến lạ. 

Nhất là mùi hương trên người ấy, giống hệt như…

Mối tình đầu nhiều năm trước của mình, Tần Dật. 

Người đã chia tay mình như ngã xuống vực sâu, rồi từ đó bặt vô âm tín — Tần Dật. 

Trần Nhất lại một lần nữa nhắm mắt lại, cố sức lắc mạnh đầu. 

Mình đúng là trúng tà rồi, nhìn ai cũng thấy giống Tần Dật. 

Bao nhiêu năm trôi qua, Trần Nhất cũng không phân rõ được rốt cuộc mình vẫn còn yêu Tần Dật, hay chỉ là không thể buông được mối chia tay đột ngột năm xưa, mãi vẫn thấy không cam lòng. 

Những năm qua Trần Nhất cũng chưa từng chủ động tiếp xúc với người mới, bất kể là đàn ông hay phụ nữ đều không có. 

Có lẽ cũng có chút hận thật, mối hận  dành cho Tần Dật. 

Hận người đó năm xưa lại có thể tuyệt tình như thế. 

Nhìn gương mặt giống Tần Dật đến vậy, Trần Nhất hít sâu một hơi, muốn hất tay người phụ nữ ra khỏi cánh tay mình: ““Xin lỗi, tôi đi trước đây.”

“Muốn đi đâu? “

Tần Dật giữ chặt vạt áo Trần Nhất: “Cậu đã uống nhiều như vậy rồi. ”

“Xin lỗi. ” Trần Nhất cũng không biết vì sao mình lại xin lỗi với một người phụ nữ xa lạ. 

“Trần Nhất. ” Tần Dật bất ngờ nắm chặt cổ tay Trần Nhất, lần nữa kéo cô vào lòng mình. 

“Không nhận ra tôi sao?Tôi là Tần Dật. ” Tần Dật kề sát bên tai Trần Nhất, nhẹ giọng nói. 

“Tần Dật……”Trần Nhất nghe thấy tên Tần Dật, không thể tin nổi, ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ trước mặt. 

Ánh đèn mờ ảo, Trần Nhất khó khăn lắm mới nhìn rõ nốt ruồi lệ nhỏ nơi khóe mắt Tần Dật. 

Thật sự là Tần Dật. 

Tần Dật đã cắt tóc ngắn, khí chất cũng trở nên sắc sảo hơn, Trần Nhất vì vậy mới không nhận ra Tần Dật ngay từ đầu. 

Tần Dật nhìn ánh mắt Trần Nhất từ mờ mịt, rồi đến nghi hoặc. 

Cuối cùng con ngươi Trần Nhất co rút lại, dường như đã nhận ra mình. 

Trần Nhất bất ngờ đẩy Tần Dật vào tường, miệng vẫn lẩm bẩm gọi tên Tần Dật. 

Sống mũi Trần Nhất cay xè nhìn gương mặt Tần Dật, cô có quá nhiều điều muốn nói. 

Còn bàn tay Tần Dật cũng khẽ đặt lên gò má Trần Nhất. 

Bầu không khí giữa hai người dần trở nên ám muội, Trần Nhất cũng nhận ra bàn tay Tần Dật không hề ngoan ngoãn. 

Cơn nóng trong người càng lúc càng khó kiềm chế, khát vọng bị kìm nén bao lâu nay của Trần Nhất bắt đầu len lỏi trỗi dậy. 

Trần Nhất nắm lấy tay Tần Dật, đặt lên môi mình. 

Ánh mắt đầy dục vọng của Trần Nhất nhìn thẳng vào Tần Dật. 

Khoảnh khắc ấy Tần Dật thậm chí quên cả hô hấp, ánh mắt dán chặt vào đôi môi đỏ của Trần Nhất. 

Tần Dật đang nghĩ, nụ hôn này sẽ rơi xuống đâu đây. 

Trên lòng bàn tay sao?Hay trên ngón tay. 

Nhưng giây tiếp theo, Trần Nhất lại hung hăng cắn một cái vào tay Tần Dật. 

Tiếp theo

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây

Thận trọng với người xem dưới tuổi

Một lòng một dạ

chứa chủ đề hoặc cảnh có thể không phù hợp với độc giả rất nhỏ tuổi, do đó sẽ bị chặn để bảo vệ họ.

Bạn đã trên 18 tuổi chưa?