- Hoa Trên Mây
- Nguyện Cùng Người An Bình Bên Nhau
- Chương 108 (Tác giả Viết Riêng Cho Độc Giả Việt Nam)
P/S: Vì sao lại có chương này vì thực ra chương 108 lúc trước mọi người đọc là bản Đài. Còn Chương này là tác giả viết lại và viết riêng cho độc giả VN.
Tôi nghĩ rằng mình cũng đã ăn phải cái gì đó không nên ăn.
Tôi nắm chặt tay Dương Gia Lợi, rướn người hôn cô ấy, hai chân kẹp lấy eo cô ấy, đón nhận nụ hôn càng cuồng nhiệt, càng nóng bỏng hơn của cô ấy.
Đây rõ ràng là một nụ hôn mãnh liệt, trao đổi rất nhiều nước bọt, nhưng tôi vẫn cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc. Dương Gia Lợi cởi áo lót của tôi ra, và cọ xát bầu ngực của tôi qua lớp vải cotton, dòng điện tê dại truyền đến đầu ngực của tôi khiến tôi khẽ rên rỉ.
Cảm giác vừa nóng vừa ẩm ướt, cô ấy lập tức làm ướt quần lót của tôi, hoa huyệt của tôi bất giác co rút lại, nhưng hành động đó không hề khiến cô ấy tăng tốc độ, lại chỉ cọ xát vùng kín của tôi ở bên ngoài, mà không muốn lấp đầy cơ thể tôi.
Dương Gia Lợi nửa quỳ bên cạnh tôi, một tay vuốt ve bắp đùi nhẵn mịn của tôi, tay kia giữ lấy mông tôi để cởi sạch cả quần ngoài lẫn quần lót của tôi.
Bàn tay cô ấy luồn vào vùng kín của tôi mà không hề gặp trở ngại, ngón tay cái của cô ấy chạm chính xác vào vị trí của huyệt nhỏ, khiến tôi không ngừng thở dốc. Quá đáng hơn là đầu ngón tay của cô ấy luôn vuốt ve nhẹ nhàng. Tuy nhiên, tôi thực sự rất muốn không biết xấu hổ mà yêu cầu cô ấy tiến thẳng vào, song lại muốn giữ sự e lệ của mình.
Dương Gia Lợi cúi người hôn lên cổ tôi, ngón tay tiến vào thăm dò “nơi ẩm ướt” của tôi. Thân thể tôi đột nhiên run rẩy, cảm nhận được mật dịch nóng hổi đặc sệt từ bụng dưới liên tục chảy ra. Lúc này, Dương Gia Lội bỗng rút tay ra. Tức thì, tôi giống như một chiếc thuyền cô độc bị ném trên biển, chơi vơi và trống rỗng đến mức khiến người ta phát điên. Tôi mở to mắt bất mãn nhìn cô ấy, nhưng cô ấy lại nở nụ cười xấu xa.
Dương Gia Lợi liếm láp những ngón tay thon dài ướt át của mình, liếm thành những sợi tơ chất lỏng mỏng manh. Động tác này quá gợi tình, tôi nóng bừng cả người, lại không khỏi xấu hổ mà quay mặt sang chỗ khác.
Cảm nhận được hơi thở nóng như thiêu đốt của cô ấy phả vào bắp đùi mình, bụng dưới của tôi co giật, như thể có thứ gì đó đang từ bụng dưới xộc xuống “nơi ướt át, động tình” của mình. Tôi cố gắng giãy giụa muốn thoát ra. Dương Gia Lợi thè lưỡi ra liếm láp, như thể tìm thấy món đồ chơi mới. Đầu lưỡi cô ấy xâm chiếm hoa huyệt của tôi, cảm giác sảng khoái ngứa ngáy tê dại như thể hương vị mù tạt kích thích nhất xộc thẳng lên đầu. Có lẽ muốn trả thù tôi vì đã nghĩ đến mù tạt vào lúc này, cô ấy bèn liếm với tốc độ càng lúc càng nhanh, như thể đã tìm ra cách và không quên vừa liếm vừa mút.
“Dương Gia Lợi…” Tôi nghe thấy tiếng mình yếu ớt kêu lên, đầu lưỡi của cô ấy dường như đáp lại tiếng kêu của tôi, mà chui thẳng vào trong lỗ hẹp của tôi, hút lấy yêu dịch, lại đưa lên đưa xuống một cách nhanh chóng. Tôi nhìn xuống thì thấy cằm của cô đã dính đầy chất lỏng của tôi.
Cao trào dần rút đi, tôi nghe thấy Dương Gia Lợi gọi tên mình, tôi khẽ đáp lại bằng giọng mũi. Cô ấy nằm trên người tôi và ôm lấy tôi. Tôi cắn vai cô ấy để trả đũa, nhưng cô ấy chỉ cười hồn nhiên như một cô bé.
Tôi không cam lòng, mặc dù rất mệt nhưng vẫn không muốn chịu thua, bèn nhấc chân vòng ngang eo cô ấy, thuận thế đè cô ấy xuống giường.
Cô ấy hớn hở, nhìn tôi như cười như không. Tôi nhe hàm răng sắc nhọn hung dữ đe dọa: “Cô gái, cô đã trêu chọc tôi rồi đấy.”
Dương Gia Lợi để mình trần, rất tiện cho tôi thoải mái nhào nặn bộ ngực căng tròn và đầy đặn của cô ấy. Tôi dùng ngón tay chạm vào đầu ngực của cô ấy và chậm rãi xoa bóp. Đầu ngực đỏ tươi bị kẹp giữa hai ngón tay của tôi, bị vần vò, rồi trở lại vị trí cũ.
Cảm giác ngứa ran khi đầu ngực bị kéo nhẹ khiến Dương Gia Lợi kích động xoay người, tôi nhanh chóng đè cô ấy xuống, vuốt ve dọc theo đường cong cơ thể gợi cảm của cô ấy, và đốt lên những ngọn lửa tình bằng những nụ hôn, muốn thiêu rụi cô ấy, nóng rực đến mức không chịu nổi giống như bị bỏng vậy.
Tôi không kìm được mà đưa ngón đi xuống, đi thẳng đến “khu vườn bí mật bí ẩn” của Dương Gia Lợi, và rất hài lòng vì khu vườn đã ướt sũng, thỉnh thoảng nhắm thẳng vào “chỗ đó”, thỉnh thoảng lại vẽ vòng tròn trên đùi cô ấy. Đôi tay cô ấy rất ngỗ ngược, luôn xoa nắn những phần da thịt có thể chạm vào trên cơ thể tôi. Tôi thọc nhẹ vào hoa huyệt của cô ấy, để ngón tay của mình chìm vào đại dương sâu nhất. Dương Gia Lợi khẽ rên rỉ, hơi ưỡn eo và vô thức lắc lư, như thể đang trách cứ tôi di chuyển quá chậm, lại như thể đang trách tôi di chuyển quá nhanh.
Thỉnh thoảng tôi lại cong ngón tay chọc vào những chỗ khiến cô ấy liên tục rên rỉ. Tiếng rên rỉ của cô ấy ngọt ngào đến mức tôi không thể thoát ra được, giống như đang ngâm mình trong lọ đường vậy.
Dương Gia Lợi tựa như một mê cung, với từng tầng từng lớp, và cô ấy muốn mở từng cánh cửa của mình ra, để cảm nhận thế giới.
Hang động bên trong sâu hun hút.
Tôi lấp kín miệng cô ấy, quấn lấy chiếc lưỡi ấm nóng, để cô ấy nuốt xuống những tiếng rên rỉ.
Tôi hôn lên từng tấc da thịt của cô ấy một cách dịu dàng và quyến luyến. Đôi đỏ cô ấy kiều diễm mà ướt át, xương quai xanh gợi cảm, bầu ngực đung đưa vì rung lắc của cơ thể.
Thế giới của tôi đột nhiên chìm trong sự im lặng của cao nguyên, không phải trốn trong một lớp cách âm trong chân không, mà chỉ cần tôi đứng đủ lâu, thì những gì tôi nhìn thấy trong tầm mắt sẽ chính là đế chế của tôi.
Tiếng rên rỉ khe khẽ của Dương Gia Lợi từ từ lắng xuống, tôi cắn bả vai cô ấy, giả vờ định nuốt sống cô ấy. Hành động đó khiến cô ấy bật cười khanh khách, tiếng cười như chuông bạc.
Ngón tay cô ấy tiến vào cơ thể tôi, âm thanh của lòng bàn tay cô ấy cọ xát vào chỗ đó của tôi lấp đầy màng nhĩ tôi, khiến tôi có cảm giác “vùng đất kín” của mình co rút theo tiết tấu.