“Chào buổi sáng!” Có lẽ Phó thị trưởng cũng rất ngạc nhiên khi thấy tôi đến sớm như vậy, bàn tay ông ta vẫn đặt trên cửa phòng họp, vẻ mặt khá ngạc nhiên. “Chào buổi sáng! Tiểu Kim hôm nay đến sớm thế. Thị trưởng còn chưa tới sao?”
“Tôi không ở cùng Thị trưởng nữa rồi. Vì thế, tôi phải đến sớm, nếu không tôi sẽ đến muộn hơn Thị trưởng mất.” Tôi tinh nghịch thè lưỡi nói: “Tôi không dám đến muộn hơn Thị trưởng đâu!”
Phó thị trưởng mỉm cười hiền từ, chúng tôi cùng nhau ngồi vào bàn hội nghị, ngay sau đó Diệp Trọng Tân và Dương Gia Lợi cũng bước vào.
Trang phục đơn giản của Dương Gia Lợi không thể che giấu vẻ đẹp của cô ấy. Hôm nay, cô ấy mặc một chiếc áo phông polo đơn giản và áo vest của Thị trưởng, cùng với chiếc quần jean bó sát. Khi cô ấy quay lưng về phía tôi, tôi có thể nhìn thấy đường công tuyệt đẹp của cô ấy.
Tôi buộc mình phải nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác, vẻ mặt của Diệp Trọng Tân hiện lên một dấu hỏi chấm to đùng. Tôi vung tay đánh vào ngực anh ta, anh ta cầm tập tài liệu trên bàn, chuẩn bị đánh trả. Đúng lúc này, Dương Gia Lợi vỗ tay rồi liếc nhìn chúng tôi: “Chúng ta bắt đầu đi!”
Tôi và Diệp Trọng Tân kết thúc cuộc chiến, sau khi làm xong công việc thường ngày, Phó thị trưởng lo lắng nhìn Dương Gia Lợi: “Tổ dạy học ngoài trời của trường cấp ba có ý định hủy bỏ kế hoạch.”
“Cái gì? Tại sao chứ?” Diệp Trọng Tân là người đầu tiên nhảy ra và hét toáng lên.
Phó thị trưởng bất đắc dĩ vỗ gáy nói: “Là bởi vì liên quan đến bà Lưu Phẩm Dư…”
“Chẳng phải mọi người đều rất thích bức thư pháp đó sao? Gạo bán rất chạy còn gì!”
“Gạo bán rất chạy, nhưng chính bởi vì bán chạy nên mới càng được chú ý.” Phó thị trưởng thở dài, cẩn thận quan sát sắc mặt Dương Gia Lợi.
“Không sao, anh cứ nói đi.” Cô ấy nhìn Phó thị trưởng, khích lệ ông ta nói tiếp.
“Bài phát biểu của bà Lưu khiến một số học sinh trung học không thích lắm.” Phó thị trưởng ngập ngừng muốn nói lại thôi, có vẻ như cái cụm từ “không thích lắm” đã nói giảm nói tránh rất nhiều.
“Chết tiệt, là về tình yêu đồng giới!” Tôi vội vàng đưa tay ra, lại vỗ mạnh vào cánh tay Diệp Trọng Tân, khiến anh ta suýt chút nữa nhảy dựng lên.
“Buông tôi ra! Cô đánh tôi làm gì?”
“Anh yên lặng một chút đi! Anh đúng là thiếu đòn !”
Dương Gia Lợi liếc nhìn tôi, sau đó tiếp tục nhìn Phó thị trưởng: “Vậy bây giờ là do bà Lưu phản đối việc kết hôn đồng giới khiến một số trường trung học đồng loạt tẩy chay thị trấn Ngũ Phúc sao?”
Phó thị trưởng bất đắc dĩ gật đầu.
Mọi người rơi vào im lặng, có thể nói mẹ của Dương Gia Lợi đã tạo ra đủ chủ đề cho thị trấn Ngũ Phúc, nhưng cũng tạo ra sự phản đối do lập trường của bà ấy quá rõ ràng.
“Chúng ta có thể làm được gì không?” Tôi nhìn Thị trưởng Dương, “Đội ngũ của cậu đã đưa ra ý kiến gì vấn đề này không?”
Dương Gia Lợi hơi nheo mắt lại, như thể chú ý đến việc tôi quan tâm đến địa vị của cô ấy vậy.
“Họ nói rằng có thể tìm được một nhóm người đủ mọi tầng lớp để tuyên truyền cho thị trấn Ngũ Phúc.”
“Chúng ta chỉ là một điểm thu hút khách du lịch, cũng không phải đang chọn đứng về bên nào, hơn nữa chúng ta cũng không thể chọn đứng về bên nào.”
Tôi gật đầu, tỏ ý ủng hộ: “Muốn tìm ai?”
“Gay Straight Alliance.”
“Có chắc là là sẽ hợp tác với chúng ta không?” Phó thị trưởng hỏi.
“Tôi không chắc, hôm nay chúng tôi sẽ cùng họ thảo luận trong văn phòng.” Lúc này, Dương Gia Lợi nhìn tôi với ánh mắt không cho phép từ chối: “Tiểu Kim, sau khi họp xong, hãy đến văn phòng của tôi.”
“Cái gì?” Tôi phản ứng nhanh rất nhanh và gay gắt, nhưng Dương Gia Lợi chỉ bình tĩnh nói: “Cậu đi theo tôi.”
“Cái gì?”
“Cậu cùng tôi tới Gay Straight Alliance.”
“Cái gì?” Tôi lắc đầu và xua tay, nếu là tuần trước, hôm kia, hay trước đó, có lẽ tôi sẽ rất vui, và có khi còn nhảy cẫng lên. Nhưng bây giờ tôi không muốn dành nhiều thời gian cho Dương Gia Lợi nữa: “Tôi cảm thấy tôi muốn ở lại thị trấn quan sát thêm, lần trước hai vợ chồng đó về quê làm ruộng, tôi nghĩ rằng đây cũng là một đề tài hay, có lẽ chúng ta có thể áp ứng dụng cách đó xem sao?”
“Chẳng lẽ cậu muốn để Diệp Trọng Tân đi cùng tôi sao?”
“Mẹ kiếp! Tôi không thèm nhé.” Diệp Trọng Tân lập tức kêu lên: “Tôi không muốn đi!”
Dương Gia Lợi quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt đầy đắc ý.
“Tôi biết rồi.” Tôi lại đánh mạnh Diệp Trọng Tân một cái, tên đồng đội ngu như heo này!