Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. Thiên Vị
  3. Chương 3: Nuôi thú cưng 3
Trước đó
Tiếp theo
 

“Cô Lương hiểu lầm rồi, tôi không phải vậy đâu… Hai cô cứ từ từ nói chuyện, tôi… Tôi đi luôn bây giờ đây.”

 

Đàm Miểu nói vậy không phải là diễn kịch giả bộ đáng thương cho Tô Tiểu xem mà là nàng định đi chỗ khác thật, nói xong là đứng dậy đi luôn, chẳng hề lưu luyến chút nào, thậm chí không buồn chào Tô Tiểu một câu.

 

“… Chị kiếm được cô ta ở đâu vậy? Sao cứ như đứa ngốc ấy.” Rõ ràng Lương Điềm cũng không ngờ Đàm Miểu lại đứng dậy đi thật. Cô ta nhìn bóng lưng của Đàm Miểu rồi quay qua nói đùa với Tô Tiểu.

 

“Ăn nói cho đàng hoàng.” Tô Tiểu tiện tay bỏ kính mắt xuống, bóp trán. Không ngờ bỗng nhiên Lương Điềm lại sà tới, ngồi lên người cô, chiếc váy vốn đã hơi ngắn lập tức kéo cao lên ngang bắp đùi nhưng cô ta chẳng hề để ý.

 

Lương Điềm nâng mặt Tô Tiểu lên hôn cho tới khi bản thân thở hổn hển mới lưu luyến buông ra nhưng vẫn ngồi nguyên trên người Tô Tiểu.

 

“Chị à, em nhớ chị nhiều lắm.” Lương Điềm thì thầm khe khẽ vào tai Tô Tiểu, cánh môi gần như chạm vào vành tai của Tô Tiểu, hơi thở nóng ướt phả vào tai nhưng điều duy nhất Tô Tiểu cảm thấy lại chỉ là tẻ nhạt.

 

Cô vỗ đùi Lương Điềm: “Xuống đi.”

 

Đương nhiên Lương Điềm không muốn xuống nhưng không thể làm gì khác ngoài nghe lời. Tô Tiểu không thích người làm trái lời cô.

 

Trong giới này, danh tiếng của Tô Tiểu khá tốt, khuyết điểm duy nhất của cô là nhanh chán, thay bồ nhanh hơn thay túi. Đối với cô, nửa năm dài chẳng khác nào cả đời.

 

Nghĩ tới đây, Lương Điềm không nhịn được liếc nhìn “đồ ngốc” kia. Nàng đang ngồi cúi đầu ở trong góc. Lương Điềm vốn cứ tưởng vẻ mặt của nàng phải ai oán, không cam lòng lắm, không ngờ khi người đứng chắn tầm mắt đi ra chỗ khác, cô ta lại nhìn thấy nàng đang ngồi cắm đầu cắm cổ ăn, bên cạnh còn có một cô gái khác cũng bị ghẻ lạnh giống nàng, “đồ ngốc” đó còn mời mọc cô gái kia cũng ăn mấy miếng đi, đương nhiên cô gái kia hoảng hốt, liên tục xua tay.

 

“Cô gái này thú vị thật!” Lương Điềm không nhịn được bật cười. Tô Tiểu để ý thấy Đàm Miểu ăn uống rất nghiêm túc, không phải kiểu ăn uống thanh cảnh mà là ăn hết miếng này tới miếng khác, chỉ nhìn thôi cũng thấy ngon miệng rồi, rất có tiềm năng làm streamer mukbang.

 

Tất nhiên không phải chỉ một mình Tô Tiểu cảm thấy như vậy. Giám đốc Tần ngồi bên cạnh nhìn một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được xáp lại gần.

 

Gia đình giám đốc Tần vốn làm trong lĩnh vực nông công thương nghiệp nhưng anh ta lại không thấy hứng thú với công việc này, nghe nói là vì không muốn làm “lao động chân tay bị người khác cai trị”*.

 

*Trích từ câu của Mạnh Tử trong tác phẩm “Đằng Văn Công Chương Cú Thượng”: “Lao tâm giả trị nhân, lao lực giả trị vu nhân” nghĩa là người lao động trí óc thống trị người khác, còn người lao động chân tay bị người khác thống trị

 

Mấy năm trước, anh ta ra nước ngoài lượn vài vòng, vác được tấm bằng thạc sĩ dỏm chuyên ngành Nghệ thuật về, vừa về nước đã xông xáo chen chân vào giới giải trí, bị người ta lừa đầu tư một khoản lớn nhưng chẳng làm nên được chút tên tuổi gì, vốn đã định về nhà tiếp quản công việc của gia đình rồi, không ngờ bộ phim ngắn đầu tư vài triệu gần đây lại bất ngờ hot trên mạng. Anh ta lập tức phấn chấn như thể vừa ù được một ván bài to, không còn nhụt chí như trước nữa.

 

Rõ ràng cô gái ngồi bên cạnh Đàm Miểu lanh lợi hơn Đàm Miểu nhiều, cô ta lập tức chủ động rúc vào lòng giám đốc Tần, giám đốc Tần cũng không kén cá chọn canh, lập tức thò tay vào trong váy của cô gái.

 

“… Ôi, giám đốc Tần đừng vậy mà… Đáng ghét!” Giọng nói ỏn ẻn của cô ta khiến Tô Tiểu nổi gai ốc, vậy mà Đàm Miểu vẫn có thể vô tư nói chuyện với giám đốc Tần như thể chuyện kia chẳng hề liên quan gì tới mình. Thái độ của nàng thản nhiên tới mức khiến Lương Điềm cũng không nhịn được nhìn chăm chú thêm một lát.

 

“Rốt cuộc cô ấy làm sao vậy nhỉ?” Lương Điềm lẩm bẩm một câu mà chính Tô Tiểu cũng muốn biết.

 

Lúc tan tiệc, Lương Điềm chỉ mới uống tổng cộng không tới nửa ly rượu hoa quả lại giả vờ say không đứng thẳng lên được, nép sát vào người Tô Tiểu.

 

Cô ta ra sức cạ ngực vào người Tô Tiểu, núm vú săn cứng chạm vào cánh tay của Tô Tiểu qua lớp vải áo. Nếu Tô Tiểu nói cô không có cảm giác thì rõ là nói dối.

 

“Đưa cô Lương về đi.” Thế nhưng Tô Tiểu vẫn đẩy Lương Điềm ra, nói với tài xế của mình.

 

“Ôi, tổng giám đốc Tô sao mà bạc tình quá vậy!”

 

Lý Thần Kha thấy Lương Điềm bị tài xế cưỡng chế lôi đi bèn vờ vĩnh lắc đầu, thở dài.

 

Tô Tiểu chẳng thèm để ý tới Lý Thần Kha, Lý Thần Kha cũng đã quen với thái độ này của cô rồi. Cô ấy nhìn quanh ngó quẩn một lúc nhưng không thấy bóng Đàm Miểu đâu, ngạc nhiên nhìn Tô Tiểu: “… Cô thật sự định “chay tịnh” thật đấy à?”

 

“Đúng vậy, có ông thầy phán âm khí trên người tôi quá nặng, tốt nhất là chay tịnh một năm.” Tô Tiểu thuận miệng nói bừa.

 

“Có thể giới thiệu ông thầy đó cho tôi được không?” Lý Thần Kha lập tức bỏ rơi chàng idol trang điểm còn đậm hơn cả cô ấy qua một bên, tỏ vẻ bí hiểm xáp lại gần.

 

“Ôi, gần đây tôi gặp toàn chuyện không vừa ý thôi, tôi nghi là mình bị thứ gì đó ám mất rồi… Ôi chao, đúng rồi, cô hỏi trước giúp tôi xem liệu có thể không ăn chay được không, cô biết đấy, một ngày tôi không ăn thịt chim thì…”

 

“Cút!” Tô Tiểu mắng.

 

Đương nhiên Tô Tiểu cũng từ chối luôn đề nghị chở cô về nhà của Lý Thần Kha, chủ yếu là cô sợ Lý Thần Kha không nhịn được lột quần của cậu idol kia ra ngay trong xe, cô ấy không phải chỉ mới làm vậy một, hai lần.

 

Tô Tiểu đứng ven đường chờ người tới đón mình, đang định hút điếu thuốc cho thư giãn đầu óc thì lại trông thấy Đàm Miểu ngồi ở vệ đường cách chỗ cô một quãng không xa, đang ngẩng đầu lên nhìn gì đó.

 

Góc nghiêng sắc sảo của nàng loang lổ ánh sáng, trông đầy cô đơn.

 

“Đến lấy lòng người khác cũng không biết, thảo nào bị vứt bỏ.” Tô Tiểu không nhịn được suy đoán ác ý.

 

Tô Tiểu uống hơi nhiều. Lúc ở trong phòng không nhận ra nhưng khi đi ra ngoài hóng gió mới thấy hơi men xực lên.

 

Cô vô thức đi về phía Đàm Miểu, về phần đi lại đó để làm gì thì cô hoàn toàn chưa hề nghĩ tới.

 

Lúc Tô Tiểu còn cách Đàm Miểu khoảng chừng bốn, năm bước, Đàm Miểu đã cảnh giác đứng dậy, quay lại nhìn chuẩn xác và sắc lẹm vào người Tô Tiểu.

 

Đầu óc ngấm hơi men của Tô Tiểu như thể bị rơi vào trong nước đá, những viên nước đá trôi nổi trên mặt nước trong veo gợn sóng đập vào mặt, Tô Tiểu bỗng chốc tỉnh táo hẳn.

 

“Tổng giám đốc Tô đang đợi ai à?” Sau khi nhận ra Tô Tiểu, Đàm Miểu lập tức thả lỏng cơ thể, chào hỏi cô bằng giọng điệu thân quen.

 

Tô Tiểu gật đầu, hỏi ra câu hỏi mà cô đã tò mò cả tối nay: “Hôm nay cô thấy… Thế nào?”

 

“Rất tốt, công việc này đúng là khá tốt, không chỉ kiếm được tiền mà còn bao cả cơm ăn, chẳng trách mọi người lại tranh nhau tới đây. Chỉ có điều bình thường công việc tốt thế này chẳng tới lượt tôi, không biết bao giờ mới lại có cơ hội một lần nữa!”

 

Công việc này?

 

Lúc này Tô Tiểu mới hiểu ra Đàm Miểu hoàn toàn không biết ý nghĩa của bữa tiệc này. Nàng chỉ cho rằng nó là một công việc bình thường… Thế thì Tô Tiểu hiểu rồi, thảo nào vừa rồi thái độ của nàng lại như vậy.

 

Đàm Miểu không hiểu tại sao tự nhiên Tô Tiểu lại cười, nàng nghi rằng Tô Tiểu đã say rồi.

 

Đúng lúc này, một chiếc xe MPV màu đen dừng lại, tài xế mặc âu phục là lượt phẳng phiu bước xuống xe chào tổng giám đốc Tô rồi mở cửa xe ra.

 

Đàm Miểu đang định chào tạm biệt Tô Tiểu thì Tô Tiểu sắp sửa lên xe lại đột nhiên thản nhiên hỏi nàng một câu: “Cô có muốn trở nên nổi tiếng không?”

 

“… Muốn.” Mặc dù hơi thắc mắc nhưng Đàm Miểu vẫn trả lời nghiêm túc.

 

Thời nay, đã lăn lộn trong giới này có ai mà không muốn nổi tiếng chứ, nếu không muốn nổi tiếng thì đã bỏ nghề từ lâu rồi.

 

Tô Tiểu gật đầu hài lòng, sau đó vẫy tay gọi Đàm Miểu với vẻ mặt mờ ám: “Nếu như cô chịu làm thú cưng của tôi thì tôi có thể giúp cô trở nên nổi tiếng.”

 

Tô Tiểu vui vẻ thưởng thức những chuyển biến cảm xúc đầy phong phú của Đàm Miểu, từ kinh ngạc tới cảm thấy bị xúc phạm rồi lại thấy buồn cười, đương nhiên còn cả biểu cảm như sực hiểu ra nữa, đúng là quá đỗi xinh đẹp.

 

Quả nhiên thỉnh thoảng vẫn nên phá lệ một lần.

 

Dù sao thì cảm giác khi dùng tiền tài và địa vị thăm dò, thậm chí là làm nhục một người, nhất là khi người đó là một mỹ nhân, thực sự còn sung sướng hơn cả một lần lên đỉnh sảng khoái tràn trề.

 

Trước đó
Tiếp theo

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây

Thận trọng với người xem dưới tuổi

Thiên Vị

chứa chủ đề hoặc cảnh có thể không phù hợp với độc giả rất nhỏ tuổi, do đó sẽ bị chặn để bảo vệ họ.

Bạn đã trên 18 tuổi chưa?