Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. Thỏa Mãn Bạn Cùng Phòng
  3. Chương 3: Giúp đến nghiện rồi à?
Trước đó
Tiếp theo
 

Chương 3: Giúp đến nghiện rồi à?

Suốt đường đi không nói lời nào, khi đến hiệu thuốc ở tầng dưới, Liễu Sinh Miên quay đầu nhìn Tân Húc Nhiên nói: “Chờ tôi ở đây.”

Tân Húc Nhiên không nói gì, nhìn Liễu Sinh Miên quay người bước vào hiệu thuốc.

Khi cô bước ra lần nữa, trên tay cô cầm theo một hộp thuốc mỡ. Tân Húc Nhiên liếc nhìn rồi nói: “Mã QR.”

Liễu Sinh Miên vừa dẫn nàng theo vừa lấy điện thoại di động ra. Tân Húc Nhiên thản nhiên chuyển năm nghìn tệ. Liễu Sinh Miên nhẹ nhàng nói: “Không cần nhiều như vậy đâu.”

Có lẽ chuyện khi nãy khiến Tân Húc Nhiên hơi mệt, giọng điệu rất lười biếng, “Không phải mua thuốc hộ.”

Nói xong, nàng bổ sung thêm: “Tôi không biết giá thị trường, chắc cũng ngang nhau thôi.”

Giá thị trường… coi cô là một công nhân phải không? Liễu Sinh Miên không quan tâm đến kiểu hành vi phạm tội ghê tởm này, yên tâm nhận tiền. Tân Húc Nhiên cảm thấy việc xảy ra hôm nay có vẻ hơi rắc rối.

Vấn đề thể chất đã tồn tại từ lâu và nàng luôn tự mình giải quyết, chứng nghiện tình dục không phải là chuyện nên công khai. Nàng không bao giờ muốn người khác biết, nhưng hôm qua Liễu Sinh Miên đã giúp nàng một lần, hôm nay lại thực sự bị dục vọng điều khiển không còn thời gian để suy nghĩ nên lần đầu tiên nàng đã phá lệ đồng ý để Liễu Sinh Miên giúp đỡ.

Và phải nói rằng sự giúp đỡ của Liễu Sinh Miên thật sự thoải mái, nhanh chóng và dễ dàng hơn rất nhiều so với việc tự mình làm.

Nhưng bây giờ nàng đã bình tĩnh lại, nghĩ lại, nàng hoàn toàn không hiểu nổi Liễu Sinh Miên. Những chuyện cực kỳ riêng tư như vậy lại bị một người thậm chí không nói chuyện với nàng biết, nếu cô cố tình lợi dụng thì rắc rối sẽ chỉ ập đến với nàng.

Dù sao thì cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên, nàng có khả năng giải quyết mọi vấn đề, chưa kể Liễu Sinh Miên khiến nàng rất thoải mái vì nàng đã từng trải qua một lần rồi, nếu tâm trạng tốt thì có thể đến gặp cô vào lần sau. Tân Hàn Nhiên vừa nghĩ vừa bước ra khỏi thang máy.

Ngôi nhà của Liễu Sinh Miên không lớn lắm nhưng cũng không nhỏ. Đó là một căn hộ hai phòng ngủ bình thường. Có một hành lang khi bước vào bên trái là tủ giày và nơi treo quần áo. Đi vào vài bước, bên phải có bếp khép kín, sau đó là phòng khách, có ban công nhỏ, ngăn cách bằng cửa trượt.

Bên trái có một hành lang ngắn, ở giữa có phòng tắm, hai bên là phòng ngủ, Liễu Sinh Miên dẫn nàng thẳng vào phòng bên phải, hẳn là phòng ngủ của cô. Tấm rèm màu xanh đậm được kéo ra một nửa để che nắng giữa trưa. Phía bên trái giường có một giá sách nhỏ, cuối giường đối diện với một chiếc bàn gỗ, trên đó không có nhiều đồ đạc, nhìn rất gọn gàng.

“Cậu có muốn đi tắm trước không?” Liễu Sinh Miên cúi đầu mở hộp thuốc mỡ ra.

Bây giờ đang là mùa hè, chuyện vừa xảy ra khiến nàng đổ mồ hôi khắp người, khiến nàng vô cùng khó chịu, nên nàng gật đầu.

Liễu Sinh Miên lấy một chiếc khăn tắm sạch và bộ đồ lót mới tinh từ trong tủ quần áo ra, “Khăn tắm đã giặt rồi, còn đồ lót vẫn chưa mặc.”

Tân Húc Nhiên gật đầu, bước vào phòng tắm, bật vòi hoa sen, nàng cảm thấy thoải mái hơn khi nước nóng dội xuống người.

Khi nàng bước ra, Liễu Sinh Miên đang ngồi trên giường nghịch điện thoại di động, nhìn thấy nàng bước ra, cô ngước mắt lên nói: “Máy sấy tóc ở trên bàn.”

Tân Húc Nhiên sấy tóc cho khô một nửa rồi tắt máy sấy tóc. Liễu Sinh Miên đứng dậy đi đến bên cửa sổ để kéo rèm lại hoàn toàn. “Cậu tự làm, hay là cần tôi giúp?”

“Giúp đến nghiện rồi à?” Tân Húc Nhiên đưa tay lấy thuốc, cụp mắt xuống, vén váy lên, cởi quần lót, mở nắp chai, dùng đầu ngón tay thọc vào, lấy ra một cục nhỏ bôi chỗ trầy da sưng đỏ.

Việc chạm vào loại thuốc mỡ lạnh lẽo trên đầu ngón tay khiến vùng kín mà nàng vừa mới chữa trị thô bạo cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Ham muốn trong cơ thể nàng dường như lại nhen nhóm vì điều này. Tân Húc Nhiên cau mày, thản nhiên bôi nó, ánh mắt vẫn liếc nhìn người bên cạnh.

Nàng ngước mắt lên, Liễu Sinh Miên đang khoanh tay đứng bên cạnh nàng, nhàn nhã nhìn nàng.

“Có đẹp không?” Giọng điệu của Tân Húc Nhiên rất lạnh lùng, nhưng Liễu Sinh Miên không nhận ra điều đó, nụ cười của cô càng tươi hơn, “Không tệ.”

“Hơn nữa,” Ánh mắt cô nhìn thẳng vào lỗ hoa đang hé nở, “Cậu lại ướt nữa rồi.”

“…”

Vết thương ngay từ đầu đã không nghiêm trọng, chưa kể Tân Húc Nhiên chưa bao giờ quan tâm nhiều đến những vết thương như vậy. Trước kia nàng chưa bao giờ dịu dàng với chính mình, nhưng lời nói và vẻ mặt của Liễu Sinh Miên lại khiến nàng cảm thấy khó chịu.

Nàng chỉnh lại quần áo, ném lọ thuốc mỡ sang một bên rồi đứng dậy rời đi.

“Cậu không định cầm theo thuốc à?” Trong giọng nói của Liễu Sinh Miên vẫn mang theo ý cười. “Cậu cứ giữ lấy đi.” Liễu Sinh Miên trả lời mà không thèm quay đầu lại.

Liễu Sinh Miên nhìn theo tấm lưng lạnh lùng và cứng rắn của Tân Húc Nhiên, cảm thấy người này sau khi đắm chìm trong làn sóng dục vọng càng mềm mại và dễ thương hơn, như thể là một người khác sau khi được giải thoát khỏi dục vọng.

Khi Tân Húc Nhiên rời đi, nàng nhìn xuống điện thoại của mình, có người gửi tin nhắn, nàng bấm vào, là Lữ Hội… Bạn học lớp bên cạnh không mấy thân thiết, trước kia hai người từng cùng tham gia thi đấu.

“Tôi nghe nói hôm nay cậu đã đi cùng với Liễu Sinh Miên?”

Khoảng cách từ lúc nàng rời trường học đến giờ còn chưa được một tiếng, chưa kể Liễu Sinh Miên đã sớm xin nghỉ phép lúc tự học, vậy mà người ngoài lớp đã biết chuyện này. Nghĩ đến mấy người bạn cùng lớp mười đồn một một đồn trăm kia, Tân Húc Nhiên lại càng thấy phiền, hiện giờ cách một cái điện thoại, nàng cũng không cần phải giả vờ dịu dàng nữa.

“?”

Đối phương nhanh chóng trả lời, giống như không cảm nhận được sự thờ ơ của nàng, “Tân Húc Nhiên, cậu không nên đến gần cô ta quá.”

Sự quen thuộc tự cho là đúng này khiến Tân Húc Nhiên mất hết kiên nhẫn, “Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”

Một bài đăng đã được chuyển tiếp, đó là một bài đăng trên diễn đàn của trường, tiêu đề không thể nhìn thấy được, “Các bạn xem qua sẽ biết.”

Tân Húc Nhiên không mấy tò mò và cũng không có ý định xem. Nàng gọi một chiếc taxi, Lữ Hội lại gửi một tin nhắn khác: “Như đã đề cập trong bài đăng này, Liễu Sinh Miên ăn được cả nam lẫn nữ. Không chừng cậu là người tiếp theo bị trêu đùa.”

Những từ khóa này khơi dậy sự quan tâm của Tân Húc Nhiên. Nàng di chuyển ngón tay, nhấp vào bài đăng.

Trước hết, có một vài bức ảnh, tất cả đều không khác gì những bộ phim cổ nhà Thanh chiếu trong lớp, nàng chỉ có thể mơ hồ nhận ra Liễu Sinh Miên, nội dung cho thấy cô đang trò chuyện và cười đùa với những người khác nhau, cách cư xử của cô ấy rất thân mật. , vẻ mặt của cô cũng rất rất mơ hồ. Có cả đàn ông và phụ nữ, không ai giống ai.

Thành thật mà nói, điều đó không khiến nàng xúc động lắm. Nàng vốn không giao tiếp nhiều với Liễu Sinh Miên, cô có quan hệ với ai cũng chẳng liên quan tới nàng.

Tuy nhiên, điều này cũng thật thú vị. Mặc dù họ hai người không mấy quen biết, nhưng Liễu Sinh Miên rất nổi tiếng trong trường, nàng đã nghe nói về điều đó.

Đoá sen trắng thuần khiết không thể xâm phạm mà chỉ được nhìn từ xa, học sinh giỏi lạnh lùng kiêu ngạo, không cầm học nhiều vẫn có thể dễ dàng giữ vững vị trí bất khả chiến bại trong mọi cuộc thi lớn. Ngay cả biểu cảm lạnh lùng trên khuôn mặt băng giá cũng đủ khiến mọi người phải kinh ngạc. Những chàng trai và cô gái thuộc loại này đều bị cái đó mê hoặc, nhưng bản thân người trong cuộc lại không hề để ý mà chỉ một lòng dốc sức học tập, giống như không hề hứng thú với chuyện này, đây đúng là kỳ diệu, quả là hình tượng nữ thần xa cách và nghiêm túc.

Điều đó khiến nàng gần như không thể liên tưởng đến Liễu Sinh Miên, người nhìn chằm chằm vào nàng và nói, “Cậu ướt rồi.”

Kéo xuống sâu hơn, Tân Húc Nhiên chậm rãi cau mày. Bên dưới là văn bản giải thích về bức ảnh. Chung quy lại là Liễu Sinh Miên giả vờ cao ngạo xa cách ở trường, phớt lờ những người theo đuổi mình, thực tế lại là người phụ nữ xấu xa, lả lơi ong bướm, một chân đạp nhiều thuyền, toàn những mối quan hệ không rõ ràng, đời tư hỗn loạn, xu hướng tình dục cũng khó hiểu, đàn ông và phụ nữ đều có mối quan hệ mập mờ với cô, giống như mỗi giây lại một người khác bên cạnh.

Người đăng cũng nói mình có một người bạn bị Liễu Sinh Miên lừa dối. Hai người gặp nhau được một thời gian, mối quan hệ mập mờ, khi đối phương muốn tiến xa hơn thì phát hiện ra rằng Liễu Sinh Miên vẫn còn dây dưa không rõ với người khác, đối mặt chất vấn thì chỉ nhận được câu chúng ta là gì của nhau rồi cắt đứt liên lạc, khiến người bạn này không muốn ăn uống, thậm chí còn suýt chút nữa nghĩ quẩn.

Sau đó, xem ra đối phương chỉ là đang bộc lộ sự bất mãn, dùng lời lẽ khó nghe nên Tân Húc Nhiên trực tiếp trượt xuống khu vực bình luận.

Rất nhiều lời lăng mạ đã được tung ra, và những người lên tiếng bênh vực cho Liễu Sinh Miên đã nhanh chóng bị mắng mỏ, cho rằng họ mất trí vì khuôn mặt của Liễu Sinh Miên . Họ cũng nói lý do khiến Liễu Sinh Miên nổi tiếng như vậy không phải là vì cô là người mà ai cũng có thể lên giường được à?

Tân Húc Nhiên cau mày đóng bài đăng lại, tâm trạng đột nhiên trở nên u ám. Nàng không quan tâm đến đời tư của Liễu Sinh Miên, nhưng nàng lại mắc chứng rối loạn tâm thần đặc biệt nghiêm trọng. Chưa kể, nếu những gì người đăng nói là sự thật thì cũng không chắc Liễu Sinh Miên có bị bệnh hay không.

Nàng lại gửi tin nhắn cho Lữ Hội: “Cậu đã tận mắt nhìn thấy chưa?”

“Chưa, lần trước tôi đến PT uống rượu với bạn, thấy Liễu Sinh Miên cũng ở đó, xung quanh có rất nhiều người, cô ấy cùng đám người đó đứng rất gần, trò chuyện cười đùa, tôi thấy giống như muốn dán lên nhau vậy, sau đó không biết hai người nói gì, mắt trước mắt sau đã thấy rời đi.”

PT là một quán bar gần trường, Tân Húc Nhiên biết chủ quán ở đó, không khí quán bar rất tốt, nhiều người say sưa làm chuyện đấy ở đó cũng là chuyện bình thường. Nàng đang suy nghĩ thì lại có một tin nhắn khác truyền đến. “Hơn nữa tôi nghe nói một tháng Liễu Sinh Miên đổi đến mười mấy người, đều là những người giàu có, tiêu tiền lại hám giàu.”

Tân Húc Nhiên không biết trả lời như nào nên thoát khỏi hộp trò chuyện của họ, tìm tài khoản WeChat của Liễu Sinh Miên trong nhóm lớp và gửi yêu cầu kết bạn, rất nhanh chóng được chấp nhận.

Tân Húc Nhiên không có thói quen nghe mưa gió, sẽ không phán xét một người dựa trên những lời nói suông và tin đồn vô căn cứ.

Nếu nàng không quan hệ tình dục với Liễu Sinh Miên.

Nàng đi thẳng vào vấn đề và gửi tin nhắn cho Liễu Sinh Miên. “Ngày mai cậu phải đi khám sức khỏe, gửi cho tôi báo cáo khám sức khỏe nữa.” Sau đó, nàng chuyển ba ngàn nhân dân tệ rồi tắt màn hình điện thoại.

 

Trước đó
Tiếp theo

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây

Thận trọng với người xem dưới tuổi

Thỏa Mãn Bạn Cùng Phòng

chứa chủ đề hoặc cảnh có thể không phù hợp với độc giả rất nhỏ tuổi, do đó sẽ bị chặn để bảo vệ họ.

Bạn đã trên 18 tuổi chưa?