Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. Tình Nguyện Mắc Câu
  3. Chương 1
Tiếp theo

Nhà trống.

Sau cơn mưa, dòng suối trong vắt chảy quanh nhà, lan tràn khắp Nam Châu.

Năm Chiêm Tương vẫn ổn, những người nông dân chăm chỉ cũng được nghỉ ngơi ít hơn.

Ở những vùng nông thôn bình thường, hộ gia đình nào cũng có những kiến trúc tương tự, nhưng bề ngoài bình thường như vậy lại là nơi ở của nhiều người.

Xa quê đã nhiều năm, không biết bây giờ cha mẹ và các huynh muội có khỏe không?

Triệu Như Phàm nghĩ, nàng bước vào sân nhỏ, mặc một bộ quần áo thoải mái của nam nhân, đi vào trong sân nhỏ của nhà mình.

Nhưng thứ chào đón nàng không phải là khung cảnh quen thuộc, mà là cánh cửa đóng chặt, nàng nhấc tay chạm vào một thứ bên cạnh khoảng sân nhỏ, phát hiện căn nhà đã phủ đầy bụi.

Một dự cảm không lành lập tức xuất hiện trong đầu: “Cha! Nương!”

Xung quanh im lặng, nàng loanh quanh mãi cũng không thấy ai.

Triệu Như Phàm cảm thấy tim mình như bị kim châm, người thân của nàng đi đâu rồi?

Cha, nương, ca ca, tỷ tỷ, người thân của nàng, họ đã đi đâu?

Chuồng gà ở nhà trống trải, đất ruộng hoang vu cỏ dại mọc, nàng bước vào phòng thì thấy trong nhà chỉ có bụi, chẳng lẽ người thân trong gia đình nàng đã chuyển đi rồi?

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng xiềng xích, có người đang thô bạo lay động cửa nhà nàng, nàng lập tức nhày từ bước tường trong sân nhỏ để ra ngoài.

Nhìn thấy một nam tử, quần áo không chỉnh tề bước chân loạng choạng bước vào.

Đối phương say khướt ngồi xuống trước cửa.

Nàng đi ra ngoài, cảm thấy gương mặt có chút quen thuộc, nàng lớn tiếng gọi người đó, “Ca? Là đại ca?”

Triệu Như Ngu cũng ngẩng đầu nhìn nữ tử trước mặt, “Như Phàm?” Tam muội?

Như Phàm, người năm đó bị bán ra ngoài, đã lớn như vậy rồi sao?

Triệu Như Phàm gật đầu, nàng lo lắng hỏi: “Là ta, ca, ngươi có chuyện gì vậy? Cha và nương đâu?”

Triệu Như Ngu nhìn vẻ mặt dò hỏi của nàng, hắn quay đầu đi chỗ khác, gương mặt thống khổ cắn răng nói, “Cha… Cùng nương…”

Triệu Như Phàm có linh tính không tốt, nàng lay người Triệu Như Ngu, “Ca, rốt cuộc cha mẹ thế nào?”

Triệu Như Phàm kéo Triệu Như Phàm tức giận nhìn nàng, “Cha… chết rồi!”

Đã chết?

Triệu Như Phàm trợn to hai mắt: “Làm sao có thể, thân thể của cha vẫn rất cứng rắn không phải sao, ta mới xa nhà năm năm, cho nên cha sẽ không đến nỗi…”

“Là sòng bạc Vĩnh Thịnh! Là bọn họ!” Triệu Như Ngu đau đớn hét lên một tiếng, kéo Triệu Như Phàm lại, “Bọn họ bán cha cho mỏ, thậm chí còn bắt cả nương cùng tất cả mọi người!”

Nương cùng tỷ tỷ đều đã bị bắt đi!

“Tại sao? Tại sao Vĩnh Thịnh lại bắt họ đi?” Triệu Như Phàm không biết nên hỏi như thế nào, họ chỉ là những người bình thường, cả đời chăm chỉ làm việc, trồng trọt ruộng vườn.

Không có khả năng đắc tội với những người này!

“Phải…” Triệu Như Ngu ngập ngừng, sự do dự này cũng nhắc nhở Triệu Như Phàm.

Nàng lập tức nghĩ tới, vừa rồi ca ca có nhắc tới, Vĩnh Thịnh… Sòng bạc?

Trong lòng nàng đột nhiên dấy lên một cảm giác thất vọng, năm đó vởi vì ca ca dính bài bạc, không phải trong nhà thiếu nợ nàng mới mười hai tuổi đã bị bán đi, nếu không phải sư phụ có lòng tốt, giữ nàng lại giúp trả nợ.

Nàng, nhất định nàng sẽ bị bán đến một nơi bẩn thỉu!

Nhưng không nghĩ rằng bán bản thân là không đủ?

Triệu Như Phàm lộ vẻ thất vọng nhìn ca ca hỏi: “Cho nên ngươi lại tiếp tục đi đánh bạc?”

Triệu Như Ngu nhanh chóng kéo Triệu Như Phàm lắc đầu, “Không phải, Như Phàm, nghe ta nói! Vốn dĩ ta coi rằng thua tất cả coi như xong…” Hắn nắm chặt lấy cánh tay của Triệu Như Phàm

“Nhưng họ… Là bọn họ dỗ ngon dỗ ngọt ta, ép ta ký vào giấy vay nặng lãi kia!”

“Vậy ngươi còn đánh bạc?” Triệu Như Phàm thất vọng nói, cách một cánh cửa, dựa vào võ nghệ của mình hất tay đối phương đang bám trên người mình ra.

“Như Phàm! Như Phàm, nghe ta nói!” Triệu Như Ngu muốn kéo muội muội của mình lại, thấy rằng Triệu Như Phàm đang chuẩn bị rời đi.

Để giữ muội muội của mình lại, Triệu Như Ngu nhanh chóng hét lên: “Ta biết Như Toàn bị bán đi đâu!”

Triệu Như Phàm dừng lại, nàng quay lưng về phía ca ca, nhỏ giọng hỏi: “Tỷ… Như Toàn bị bán đi đâu vậy?”

“Ta…” Triệu Như Ngu ngập ngừng, ánh mắt lơ đễnh.

“Ca, rốt cuộc người bị bán đi đâu?” Triệu Như Phàm nhìn Triệu Như Ngu vẫn không dám tin, đây là ca ca mà nàng quen biết sao?

“Cái này…” Triệu Như Ngu do dự một hồi, dự cảm xấu trong lòng Triệu Như Phàm càng sâu.

“Ca Ca, rốt cuộc ngươi đem tỷ tỷ bán đi đâu?” Triệu Như Phàm hỏi, nàng lặng lẽ quay lại, nắm lấy cổ áo đối phương, nhìn vẻ mặt tội lỗi của hắn.

Cuối cùng, Triệu Như Ngu chỉ lặp lại một câu.

“Sòng bạc Vĩnh Thịnh!”

Tiếp theo

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây