Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. Tình Nguyện Mắc Câu
  3. Chương 8 - Khách nhân
Trước đó
Tiếp theo

Tuyết Dao đứng ở cửa, vậy mà một khách nhân đi qua cũng không có, những người qua đường chì nhìn nàng mà chỉ chỉ trỏ trỏ, hẳn là đang có những suy nghĩ không đứng đắn đối với thân thể của nàng.

Một đứa nhỏ té ngã trước mặt nàng, Tuyết Dao thuận tay nâng đứa nhỏ dậy.

Nhưng mẹ của đứa nhỏ ấy dường như liều mạng chạy tới, ôm lấy đứa nhỏ tưởng chừng như muốn cắn xé người trước mặt.

Tuyết Dao có chút bất lực, nàng cũng đã từng đứng trong đám đông, giống như những người khác chỉ chỉ trỏ trỏ sòng bạc. thậm chí còn cho rằng các cô nương bên trong không sạch sẽ.

Nhưng sự thật lại khác với những gì nàng nghĩ, ít nhất thì trong sòng bạc Vĩnh Thịnh, những cô nương đó có thể trêu đùa khách hàng nhưng không được phép lên giường, nếu bị phát hiện sẽ trực tiếp bán cho kỹ viện ở phía đối diện.

“Thứ chúng ta bán chính là rượu, đánh bạc, cười nói, không từ một thủ đoạn nào nhưng nếu muốn mua bán xác thịt thì tới kỹ viện.” Thân Đồ Vân nói.

Tuyết Dao đã nghe những người khác nói Thân Đồ Vân là người đứng đầu của sòng bạc Vĩnh Thịnh, người táo bạo nhất nhưng cũng là người nghiêm khắc nhất.

Trước mặt nàng ấy không có chuyện tình cảm, chỉ có quy tắc.

Chẳng mấy chốc mà nàng đã ở được một tháng, ca ca đã nói, sau một tháng sẽ đi tới tửu lâu.

Trong lòng nàng ít nhiều có chút sợ hãi, nếu lúc đó ca ca không tới nàng phải làm sao?

Nhưng liệu nàng có lựa chọn nào khác không?

Không có, thậm chí nàng còn không biết trồng lúa, hơn nữa nàng vẫn còn khế ước mười năm ở Vĩnh Thịnh.

Nàng chỉ có thể ngoan ngoãn làm việc để trả nợ, thậm chí còn có tiếng nói trong lòng tự hỏi bản thân tại sao lại phải thay ca ca làm chuyện như vậy, nhưng nàng nhanh chóng kìm nén cơn tức giận.

Đó là người nhà của nàng, chẳng lẽ đứng ra bênh vực người nhà là không đúng sao?

Vì vậy, nàng cam chịu đứng ở cửa, khi cần thiết sẽ quỳ trên mặt đất, trở thành đệm chân cho người khác bước lên xe ngựa.

“Xem ra món đồ yêu thích mới của ngươi rất cam chịu!” Một mỹ nữ đứng ở rìa sân thượng, nhìn theo bóng người ở cửa, bưng rượu cười nói.

Nếu có người ngẩng đầu lên nhìn, hiển nhiên sẽ rất kinh ngạc, hoa khôi đứng đầu Di Hồng viện, Ngọc Y Mai, thực sự xuất hiện trong phòng chờ của sòng bạc Vĩnh Thịnh.

Mà một bên khác, Thân Đồ Vân đang ngồi ở trước bàn chơi bạc, nhìn nhà cái nghiêm túc lắc xúc xắc.

“Vậy thì sao?” Thân Đồ Vân nhướng mày, ném một khối ngọc phiến vào một cửa nào đó, đặt cược.

Nhà cái mở bát, thu khối ngọc phiến kia lại, điều đó chứng tỏ Thân Đồ Vân đã đặt cược thua, nàng cũng không có gì tức giận.

Phát hiện Thân Đồ Vân hoàn toàn không để ý tới cửa sổ, Ngọc Y Mai quay đầu đi đến bên cạnh nàng.

“Một món đồ chơi bán mạng như vậy, có gì thú vị sao? Vân?” Ngọc Y Mai đến gần Thân Đồ Vân, hôn lên má nàng.

“Chuyện bán mạng với thú vị không liên quan gì tới nhau, đúng không? Đến lượt ngươi.” Thân Đồ Vân vừa nói vừa nhìn vào bàn bài.

“Từ lần trước, Vân, sắc mặt của ngươi đối với ta không tốt chút nào!” Ngọc Y Mai tức giận, cầm một khối ngọc ném lên mặt bàn phía trước, nàng ta không quan tâm tới chuyện thắng thua, mà là để ý tới nữ nhân trước mặt, Thân Đồ Vân.

Nữ tử này đã từng có một phần duyên phận với nàng ta.

Hai gương mặt xinh đẹp đối diện nhau, nhưng Thân Đồ Vân không hề dao động, nàng nhìn Ngọc Y Mai, bây giờ giữa hai người họ chỉ là trao đổi công việc làm ăn mà thôi.

Thân Đồ Vân quay mặt lại, bất mãn nói: “Bị ngươi đùa bỡn, ai có sắc mặt tốt được?”

Nhìn cần cổ trắng nõn xinh đẹp của nàng, Ngọc Y Mai liếm liếm môi, là hoa khôi đứng đầu, nàng ta từ lâu đã biết tình dục có bao nhiêu tốt đẹp, nam nữ đều giống nhau, từ bỏ gông cùm của luân thường đạo lý, nàng ta hiểu rõ sa đọa và lạc thú hơn ai hết.

“Có bao nhiêu nam nhân cầu xin được ta đùa bỡn, ta đều không để ý tới, Vân…” Ngọc Y Mai cười nói, nàng ta gần như sát tới gần trước mặt Thân Đồ Vân, nhìn nàng, ánh mắt cầu xin, “Ta không thể có một lần không nuối tiếc gì sao?”

Ngọc Y Mai ở bên cạnh Thân Đồ Vân nhẹ giọng hỏi, trong mắt Thân Đồ Vân không có bất cứ dao động nào, nàng mỉm cười.

Nếu đã không thể khóc thì cũng chỉ có thể mỉm cười.

Nghe những gì Ngọc Y Mai nói, Thân Đồ Vân chỉ đẩy số thẻ của mình tới trước một cửa nhất định.

Người chia bài mở bát.

Thông sát.

Đây là câu trả lời của Thân Đồ Vân.

Ngọc Y Mai nhìn vào bàn bài trước mặt, ném toàn bộ số thẻ có trong tay: “Không chơi nữa, luận về đặt cược, ta chỉ thắng ngươi một lần.”

“Thật sao?” Thân Đồ Vân nhìn miếng bạch ngọc trong tay, trầm tư nhớ lại một chuyện nào đó.

Khác với những miếng ngọc bích dài hiện nay, những miếng ngọc bích màu trắng trên tay nàng được chạm khắc giống như những chiếc nhẫn bằng ngọc, nhưng nhỏ hơn, một nữ nhân như nàng cũng có thể cầm trên tay cả chục, trên mặt ngọc được khắc hoa văn rất đẹp, cũng không quá nặng, thiên kim tiểu thư như nàng một lúc cũng có thể cầm được rất nhiều.

“Không phải sao?” Ngọc Y Mai cười nói, nhìn nàng thưởng thức những phiến bạch ngọc này, cầm lấy một cái rồi nhìn nó: “Thẻ đánh bạc mới này khá là tinh xảo…” Đó cũng là lý do nàng ta được mời tới, Thân Đồ Vân tính toán muốn thay thẻ đánh bạc, cần nàng ta giúp việc tuyên truyền.

“Ta thua rồi!” Thân Đồ Vân ngắt lời nàng ta, đi tới bên người Ngọc Y Mai, cầm lấy thẻ đánh bạc trên tay nàng, áp lên môi.

“Thua ngươi.” Thân Đồ Vân nói rồi gián tiếp hôn Ngọc Y Mai qua tấm thẻ bạch ngọc.

Ngọc Y Mai không nhúc nhích, chỉ ngây người nhìn nàng.

Thân Đồ Vân xoay người cầm lấy một đống thẻ đánh bạc, nhét vào trong tay nàng ta, khẽ cười nói: “Chơi vui vẻ đi.”

Nói xong nàng liền bỏ đi.

Ngọc Y Mai nhìn đống thẻ đánh bạc trong tay, cười khổ.

Nàng ta vẫn luôn cho rằng bản thân mình tiêu sái tự tại, nhưng sau khi rời khỏi Thân Đồ Vân thì nàng ta mới phát hiện ra tình cảm của mình, nhưng Thân Đồ Vân là một người không bao giờ quay đầu nhìn lại, giống như bây giờ.

Để lại một đống thẻ đánh bạc như vậy, đối với người không hiểu gì về cờ bạc như nàng ta mà nói, đặt cược trên bàn bài chẳng qua chỉ đang từ từ trả lại cho bọn họ mà thôi.

Nàng ta chẳng có được gì, bởi vì nàng ta tự biết mình đã thua rồi.

Nhìn thẻ đánh bài bằng ngọc trên tay, bên trên nó vẫn còn lưu lại vết son, mà nữ tử để lại dấu vết trên đó lại sớm rời đi rồi.

Giữ nó sẽ chỉ làm tăng thêm nỗi buồn, phải không? Ngọc Y Mai bất lực nghĩ.

Tuyết Dao đứng ở trước cửa Vĩnh Thịnh, tay cầm tấm biển gỗ mời khách.

Nhưng nàng có đứng cả ngày vẫn không thấy ai vào.

Khi nàng đang buồn bực, một nữ tử xinh đẹp đập vào mắt nàng, nhìn thấy nữ tử nọ ăn mặc lộng lẫy, trâm tóc màu vàng, rất dễ thấy, hơn nữa vừa rồi nàng ta còn ngồi ở bên cạnh cửa sổ, toàn bộ cử chỉ hành động cùng với Thân Đồ Vân đều lọt vào trong tầm mắt của Tuyết Dao.

Nữ nhân này trông có chút quen mắt.

Nàng nhìn kỹ lại, Tuyết Dao đã nhớ ra! Nàng ta chính là nguyên nhân khiến Thân Đồ Vân muốn nàng dựa vào người mình, thậm chí Thân Đồ Vân còn muốn mình ôm nàng trở về phòng.

Vậy nữ nhân này cùng Thân Đồ Vân có quan hệ gì?

…Nàng cũng nghe nói, Thân Đồ Vân từng theo đuổi một kỹ nữ…

Có phải nữ tử này không?

Tuyết Dao cũng không cảm thấy có ác cảm với nữ tử này, hay là nói đầu nàng cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Khi tập trung vào một việc, nàng cũng sẽ không để ý tới những việc khác.

Ngọc Y Mai bước tới chỗ Tuyết Dao, đánh giá nàng một lượt từ trên xuống dưới: “Lúc trước ngươi chính là người ôm Vân đi, đúng không?”

Tuyết Dao gật đầu nhìn nữ tử quyến rũ này, Thân Đồ Vân Vân muốn làm cho nữ tử này ghen sao?

Vân?

Gọi tên thân mật như vậy, nữ tử này có quan hệ sâu đậm với Thân Đồ Vân đúng không?

Ngọc Y Mai nghe tiểu nha đầu bên cạnh nói, một lúc sau mới cười với Tuyết Dao nói: “Nghe nói ngươi đang thiếu tiền?”

Tuyết Dao gật đầu, “Đúng vậy.”

“Cái này do Vân đưa cho ta, ngươi có muốn không?” Trên tay nàng ta cầm một thẻ đánh bạc bằng bạch ngọc.

Thẻ đánh bạc bằng bạch ngọc, là một nghìn quan tiền!

Tuyết Dao có chút thất thần, vì vậy nàng nói cũng rất ngắn gọn, “Đó là tiền, ta muốn.”

Ngọc Y Mai mỉm cười, nàng ta đi tới trước mặt Tuyết Dao, nói: “Tiểu cô nương, nếu ngươi muốn ta có thể cho ngươi.”

“Còn điều kiện thì sao?” Tuyết Dao không tin nữ tử trước mặt sẽ cho mình miễn phí, đó là một nghìn quan tiền đó!

Ngọc Y Mai cười nói: “Để người của ta cho ngươi hai cái tát, ta liền đưa cho ngươi, thế nào?” Nàng ta nhìn về phía cửa.

Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện, nàng ta cố ý lớn tiếng hỏi: “Vân, đánh chó giữ cửa của ngươi, ngươi sẽ không để ý chứ?”

Không biết từ lúc nào, mọi người đã tụ tập ở cửa xem hai nữ tử, hiếm khi thấy hai nữ tử cãi nhau trước cửa sòng bạc toàn nam tử như vậy.

Hơn nữa mọi người cũng truyền tai nhau, Thân Đồ Vân đang để ý tới hoa khôi của Di Hồng viện, Ngọc Y Mai.

“Làm theo ý mình.” Thân Đồ Vân nói, nàng vẫn rất bình tĩnh, thái độ của nàng đối với Ngọc Y Mai vẫn luôn dịu dàng như vậy.

Nhưng sòng bạc Vĩnh Thịnh không ngừng ầm ĩ, đây quả là một màn biểu diễn hiếm có!

Chỉ nhìn thấy ba nữ tử ở cửa, mỗi người có lập trường riêng, như sắp có một cuộc cãi vã, rất nhiều người dừng lại xem.

Thân Đồ Vân ưu nhã khó đoán, Ngọc Y Mai xinh đẹp đầy mê hoặc quyến rũ, và Tuyết Dao lạnh lùng, trung thực và trong sáng, ba nữ tử với phong thái khác nhau, đủ để những người kể chuyện vẽ ra nhiều kịch bản hơn, kể cho các công tử nghe!

Thân Đồ Vân không định ngăn cản người khác vây xem, thậm chí nàng còn cười vỗ tay, “Y Mai, đây là thẻ đánh bạc mới của Vĩnh Thịnh, chỉ có hơn trăm thẻ, ngươi nhất định muốn đem tặng?”

Khi nghe nàng nói như vậy thì những người vây xem cũng tò mò muốn biết thẻ đánh bạc mới trông như thế nào.

Ngọc Y Mai cười nhạo, “Vân, ngươi đang muốn bảo vệ nàng ta sao?”

“Có gì mà phải bảo vệ. Chỉ là người làm mà thôi.” Thân Đồ Vân lãnh đạm nói, nàng nhìn Tuyết Dao, “Tuyết Dao cô nương, nếu muốn kiếm tiền, phải đi vào bên trong, đừng đứng ở cửa, chặn mất thần tài của ta.”

Thân Đồ Vân nói xong liền xoay người rời đi.

“Vâng.” Tuyết Dao gật đầu ngoan ngoãn bước vào sân, theo sau là Ngọc Y Mai, cùng đám người vây xem khác.

Hai cái tát có thể đổi lấy một nghìn quan tiền, nàng muốn kiếm! Tuyết Dao nghĩ.

Bởi vì tên của mẹ và tỷ tỷ vẫn còn trong tay Thân Đồ Vân, nàng tự thuyết phục bản thân, cũng chỉ mất mặt một chút mà thôi, không thành vấn đề, Tuyết Dao tự thuyết phục bản thân. Ngọc Y Mai nhìn xung quanh, nhìn sân nhỏ chật ních người nhưng không có bóng dáng Thân Đồ Vân, nàng ta không vui vẫy tay gọi một đại hán tới, cười xấu xa, “An đại ca, ngươi cũng biết phải làm gì không cần ta phải nói chứ?”

Đại hán gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Nhìn thấy dáng vẻ to lớn tựa núi kia, Tuyết Dao hay…Triệu Như Phàm chỉ biết cắn răng.

Hơn nữa, đối với một nữ tử mỏng manh như Ngọc Y Mai, đánh mình nhất định không đau chút nào, còn nếu nàng ta vì chuyện nàng ôm Thân Đồ Vân mà có phản ứng, nhất định bản thân sẽ khó chịu đựng đây.

Quả nhiên kiếm tiền vẫn không hề dễ dàng gì!

Nhưng Tuyết Dao vẫn tiến lên, chỉ thấy đại hán kia không chút nể tình, lòng bàn tay của y to bằng mặt nàng, hơn nữa sức lực cũng không hề nhỏ.

“Muội muội, ngươi cũng đừng trách ta, chẳng qua…” Ngọc Y Mai cười cười lạnh nhìn xung quanh.

Quả nhiên! Không hề có bóng dáng của Thân Đồ Vân.

Lúc này Ngọc Y Mai mới nói với Tuyết Dao, “Nếu Vân đối với ngươi không có gì hứng thú, ta sẽ nói An đại ca dùng một nửa lực là được rồi, nếu không đánh chết một con chó canh cửa như ngươi, chỉ sợ ba ngày sau Vân mới phát hiện ra.”

Tuyết Dao không thể không nói, nếu Ngọc Y Mai thật sự muốn chọc tức người khác, thật sự sẽ khiến cho người khác phải đau đớn, may mắn nàng đối với Thân Đồ Vân cũng không quá thân thiết…Chờ đã, nàng thích Thân Đồ Vân?

Hoàn toàn không có, đúng không?

Nàng chỉ một lòng muốn biết được tin tức của mẹ và tỷ tỷ từ Thân Đồ Vân mà thôi.

Tuyết Dao tự cổ vũ mình.

Nàng ngẩng đầu, nghiến răng nghiến lợi để cho đại hán tát vào mặt mình.

Ba!

Có một âm thanh thanh thúy vang lên, tiếp theo tai nàng ù đi, sau đó chỗ má bị tát bỏng rát như bị xát ớt!

Đau! Tuyết Dao cau mày.

“Chậc chậc, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng này, tiểu cô nương, ngươi muốn tự mình kiếm tiền, không nên trách tỷ tỷ đúng không?” Ngọc Y Mai cười hỏi.

Rõ ràng là muốn làm mình nhục nhã, lại có thể nói ra những lời khiến người khác cảm thấy dễ nghe như vậy, dáng người và khuôn mặt mềm mại, bất cứ người đàn ông nào muốn đứng ra bênh vực cho nàng đều sẽ cảm thấy choáng váng, nào còn phân biệt được đúng sai?

“Ta muốn tự mình kiếm tiền, mau đánh đi!” Tuyết Dao nói.

Dưới ánh mắt của Ngọc Y Mai, đại hán bên cạnh lại giáng thêm một cái tát nữa, lần này hai bên má của Tuyết Dao đều sưng lên đỏ bừng.

Ngọc Y Mai nhìn xung quanh, rồi nhìn lên lầu hai cũng không thấy bóng dáng của Thân Đồ Vân, nàng ta cười thỏa mãn, ném một miếng bạch ngọc xuống đất, “Cầm lấy!”

Tuyết Dao không bắt lấy: “Không phải nó!”

“Cái gì? Chê tay tỷ tỷ dơ bẩn sao?” Ngọc Y Mai cười khoanh tay cười nói.

“Hình tròn…bên trên có một vết màu đỏ…đúng vậy!” Tuyết Dao nhấn mạnh.

Ngọc Y Mai lúc này mới lấy khối ngọc kia ra cầm trên tay thưởng thức: “Ý ngươi có phải là khối ngọc này không?” Đó là khối ngọc mà Thân Đồ Vân hôn qua, trên hai mặt đều có vết son môi.

Tuyết Dao gật đầu.

Ngọc Y Mai không cam lòng nhưng vẫn miễn cưỡng ném miếng ngọc xuống đất, nhưng ai ngờ lại bị Tuyết Dao bắt được.

Nhìn thấy dáng vẻ xem nó như bảo bối của Tuyết Dao, Ngọc Y Mai hít một hơi thật sâu, xoay người rời đi.

Một trò khôi hài đã kết thúc, nhưng sòng bạc Vĩnh Thịnh vừa mới mở cửa, thời gian vừa vặn, quản sự nhanh chóng chạy tới mời khách vào trong sòng bạc.

Tối nay Vĩnh Thịnh vì chuyện của ba nữ tử này, mà tiền lời tăng cao, khiến Thân Đồ Vân cười không thôi.

Nàng cũng đã phân phó đại phu cùng thuốc tốt nhất đem tới cho Tuyết Dao.

“Tiểu thư, người thật sự không muốn tới thăm Tuyết Dao cô nương sao?” Thải Hương nhìn Thân Đồ Vân đứng phía sau cây cột do dự hỏi.

Thân Đồ Vân nhìn Thải Hương lắc đầu.

Lúc này Thải Hương mới bỏ con dao trên tay xuống, đây cũng là điều mà Thân Đồ Vân đã ra lệnh, nếu sau cái tát thứ nhất Tuyết Dao không chịu nổi, nếu đại hán kia muốn giáng thêm cái tát thứ hai, nàng nhất định sẽ ra tay.

Thân Đồ Vân vẫn không nói với nàng.

“Ta chỉ không muốn có người chết trong sòng bạc.” Thân Đồ Vân nói, nàng bước vào Vĩnh Thịnh, chọn một bàn ngồi xuống.

Vẫn là thế cục có thắng có thua như cũ

Thân Đồ Vân mỉm cười.

Tuyết Dao thua vì bản thân bị thương, nhưng Vĩnh Thịnh lại thắng được tiền lời.

Trước đó
Tiếp theo

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây