Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. Vết sương trên lá (*)
  3. Chương 1: “Tôi rất thích bạn”
Thông tin tiểu thuyết

Chương 1: “Tôi rất thích bạn”

Giang Ngân đã nhìn người kia rất lâu rồi.

Quán bar bí mật (*) này vừa khai trương đêm nay, nằm gần khu thương mại nên không có mấy bóng dáng sinh viên lui tới, ngược lại thu hút đủ kiểu nhân tài nam nữ trong xã hội: Đàn ông tây trang giày da, kiểu tóc gọn gàng; phụ nữ thì mặc trang phục công sở tiêu chuẩn, hoặc áo sơ mi quần jean cũng có; mà kiểu trẻ trung, nửa kín nửa hở trong bộ đầm cúp ngực và áo khoác mỏng lại càng không thiếu.

(*) Hay “hidden bar”, chỉ các quán bar yên tĩnh, không treo bảng hiệu.

Dù sao đây cũng là chốn lãng mạn yên tĩnh trong điệu Jazz, rượu chỉ bán loại đặc biệt. Ánh sáng không tính là rực rỡ, nhưng cũng đủ nhìn rõ người và vật, lại càng phù hợp với một nơi như thế này.

Sau một ngày căng thẳng, đây rõ là chốn phù hợp để xả hơi. Người ta có thể hẹn hò, hoặc bàn chuyện nghiêm túc, nhưng tuyệt nhiên không ai hò hét ồn ào, càng không có mấy vụ say xỉn hỗn loạn. Khắp không gian này đều đang hiện ra hai chữ: “Phẩm cách”.

“Sao nào, không tệ chứ?” Cô gái tóc ngắn ngồi đối diện nâng ly, gật đầu với Giang Ngân, khuôn mặt khi lên tiếng lại không giấu được vẻ đắc ý.

Giang Ngân vắt chân rung đùi, hơi hất cằm lên nhìn quý cô Thịnh Dược, lại tự nhấp rượu của mình, xem như đáp lại.

“Ok ok, đúng là xịn, đừng khoe khoang nữa cô Thịnh à!”

“Một tay mình lo thiết kế và chọn nội thất đấy nhé, tất nhiên phải xịn rồi. Bổn cô nương quá biết thưởng thức!” Thịnh Dược mặt mày hớn hở, lòng kiêu hãnh như sắp tràn ra ngoài.

“Rồi rồi rồi, biết cậu giỏi rồi, dù sao cậu cũng là nghiên cứu sinh hạng nhất chuyên ngành thiết kế chúng ta.” Giang Ngân biết mình không phụ hoạ thì cô gái này sẽ không chịu ngừng.

“Ơ, cậu biết cô gái kia không?” Mắt Giang Ngân chớp một cái, ngón tay trỏ về hướng bảy giờ của Thịnh Dược. Ở đó là quầy bar, rất gần chỗ hai người.

Người phụ nữ đang thì thầm với người bên cạnh, nghe không rõ là nói gì. Tất cả ghế ở quầy đều là loại tròn và cao, nên những người dáng vóc mảnh khảnh ngồi sẽ rất xinh xắn. Hoặc là người vừa cao vừa chân dài. Nếu bạn cao mà chân không đẹp, việc sử dụng chúng cũng khá “đáng sợ”.

Nhưng người phụ nữ kia rõ ràng không như thế.

Đôi chân đó giấu dưới lớp quần tây nữ, chất vải ôm khít đường cong, còn chừa lại một khoảng trống – chân của nàng chắc chắn thon thả. Một bên ấy đang gác lên thanh ngang của ghế, bên còn lại thì đặt dưới sàn. Người phụ nữ làm tư thế kia rất dễ dàng và thoải mái, có thể nhận ra nàng cao ít nhất một mét bảy.

Ánh mắt Giang Ngân dời lên trên: Chiếc ghế bên cạnh vắt một cái áo vest nhỏ, cùng kiểu dáng và màu sắc với quần tây, hẳn là của người phụ nữ. Nàng đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, không họa tiết hay phụ kiện, nhưng Giang Ngân cảm thấy loại chất liệu đó hẳn là lụa. Dù sao cũng không phải hàng dễ mua.

Tay phải người phụ nữ tựa trên quầy, tay kia thì giữ ghế, nghiêng người trò chuyện với người bên cạnh. Cổ tay áo của nàng xắn lên gọn gàng, Giang Ngân nhìn qua thì biết độ rộng hai bên gần như tương tự. Cánh tay đặt trên ghế mảnh khảnh, hơi cong, xương cổ tay hiện lên rất rõ, đường cong cơ thể cũng rõ, nhưng không phải loại xương xẩu vì gầy. Bàn tay nàng rất mỏng, ngón tay dài và nhỏ, đang nắm nhẹ vào thành ghế. Vì nghiêng người, phần xương bên lưng nàng tạo một vòng cung mảnh trên chiếc áo.

Cô gái này không chỉ cao gầy, dáng còn không tệ đấy! – Giang Ngân nghĩ.

Cô tiến lên trên nữa. Tuy hơi mờ, nhưng không gọi là nhỏ. Nhìn cái chỗ này không lịch sự, Giang Ngân chỉ lướt qua thật nhanh. Áo sơ mi cài đến tận cúc trên cùng, càng khiến cổ thon dài nổi bật. Người phụ nữ nghiêng người, Giang Ngân thấy được nét cằm của nàng. Cư dân mạng gọi cảnh này là gì nhỉ? À, “chị đẹp ơi, góc nghiêng của chị còn rõ hơn kế hoạch cuộc đời em!”

Chị gái này gầy thật đấy!

Nhưng gò má không thấp cũng không cao, nhìn qua chỉ thấy một chữ đập vào mắt: Đẹp! Đặc biệt là vùng từ mắt xuống mũi, tinh tế không gì sánh được.

Ồ? Người bên cạnh cô ấy đi rồi.

Việc Giang Ngân hỏi Thịnh Dược không có gì lạ. Dù sao cô nàng cũng là “bà chủ hai”, cũng có mời khách, mà Giang Ngân hiển nhiên là một trong số đó. Chẳng qua tuổi cô nhỏ nhất thôi.

“Không biết, nhưng nhìn chị ấy đỉnh đấy, rất khí chất. Giang Ngân, mắt cậu cũng sắc thiệt nha, coi như có gu!” Thịnh Dược cũng không kìm được mà nhìn thêm mấy lần, tấm tắc khen.

“Sao, thích à?” Thịnh Dược cười trêu chọc, lại đã thấy Giang Ngân cúi đầu chỉnh trang, rồi đưa điếu thuốc vị bạc hà lên rít một hơi.

“Coi cậu kìa, không phải muốn bắt chuyện thật đấy chứ?” Thịnh Dược khiếp sợ, nhưng ngẫm lại thì… đây là Giang Ngân, hình như cô nàng không thấy lạ nữa rồi.

“Cô ấy tạo cho mình cảm giác nếu mà bỏ qua sẽ hối hận lắm.” Giang Ngân trả lời vô cùng nghiêm túc.

“Thôi đi, cậu yêu đương bao giờ chưa? Có ‘bóc seal’ chưa? Đừng có giả vờ nói mấy câu tồi tồi!” Thịnh Dược cười nhạo.

Giang Ngân chỉ nhíu mày, không phản bác.

“Vậy thôi, cậu cứ cố gắng đi nhé. Mình qua chào hỏi những người khác, sẵn tiện lẳng lặng xem xem cậu thành công không.” Thịnh Dược đứng dậy, tiến sang bàn khác.

Giang Ngân hít sâu vào. Cô không lạ gì mấy chuyện làm quen. Nếu gặp mấy đàn chị xinh đẹp ở trường, cô cũng sẽ chủ động xin thông tin, sau đó phát triển thành bạn tốt.

Mà người bên kia dường như cũng phát hiện ra ánh mắt nóng bỏng đã nán lại được một lúc. Nàng quay đầu, chuẩn xác đón lấy ánh mắt Giang Ngân.

Góc nghiêng thôi đã không tầm thường, xem chính diện lại càng… chấn động. Đúng rồi, là chấn động. Khuôn mặt người phụ nữ có thể gọi là kiểu diễm lệ, nhưng không phải hoàn toàn diễm lệ. Từ mắt xuống mũi tuyệt đối rực rỡ, nhưng nửa bên dưới khuôn mặt lại mang đường nét dịu dàng.

Ánh mắt kia rất có tính xuyên thấu, làm người ta thấy như mọi bí mật đều bị lột trần. Hô hấp của Giang Ngân cứng lại, cấp tốc ổn định mình. Cô cầm ly rượu, tao nhã sải bước, chậm rãi đi về phía bên kia. Rất gần rồi.

Khi cô quan sát người kia, nàng cũng đang quan sát cô.

Tóc dài xõa tung, không quá tề chỉnh, khiến vẻ xâm lược tổng thể nhạt đi ít nhiều. Ánh mắt cô thẳng thắn, nhưng cũng rất đơn thuần. Trong đó chỉ có suy nghĩ “tôi muốn làm quen”, không còn gì khác. Cổ áo sơ mi đen của cô mở một cúc, phần xương quai xanh xinh đẹp như ẩn như hiện, có thể nhìn ra đường nét vai – cổ khỏe khoắn. Ngực trái cô cài một chiếc ghim hình rắn bạc, cúc ở cổ tay thì đóng kín. Quần bó sát, giày ống Martin; tay cầm rượu, bước chân vững vàng. Lưng khi bước đi rất thẳng, cằm như hơi nhếch lên.

Giang Ngân bước đi thì não cũng xoay chuyển nhanh chóng. Cô phải cảm thán chị gái kia chỉ cần ngồi đó, nghiêng người thì thầm, cũng đủ trở thành phong cảnh. Có lẽ cư dân mạng sẽ gọi đây là “rất có không khí”. Khuôn mặt kia rõ mang cấp “chị”, nhưng lại quá bức người, như thể nàng chỉ cần lẳng lặng ngồi, sắc mặt nghiêm túc, mọi thứ xung quanh cũng sẽ lặng thầm theo. Giang Ngân cảm tưởng mình không còn ở trong quán bar nữa, mà đã tới tháp cổ nơi núi sâu, nghe kinh Phật tụng giảng, hương trầm thanh nhã, người đến cầu khẩn đều cúi đầu im lặng khấn vái.

“Xin chào, không biết tôi có thể ngồi ở đây không?” Giang Ngân gật đầu, mỉm cười, nụ cười rất chân thành.

Người phụ nữ cũng cười đáp lại. “Tất nhiên.”

“Vậy cảm ơn chị xinh đẹp nhé!” Nhận được sự cho phép đã là thành công bước đầu. Giang Ngân hiểu rất rõ chuyện này. Cô tiện tay đặt ly rượu của mình lên quầy bar, như thản nhiên mà kéo ghế, nhẹ nhàng ngồi xuống.

Góc nghiêng của người phụ nữ đã rất đẹp, kết quả nhìn chính diện càng tuyệt vời. Có lẽ là vì đường nét của nàng nằm giữa sắc sảo và dịu dàng, nên góc nghiêng dù đẹp, cũng không bằng khi nhìn thẳng. Góc chính diện đã cân bằng hoàn hảo hai kiểu đường nét vô cùng đối lập, tạo nên vẻ đẹp và sức quyến rũ khó nói thành lời.

Giang Ngân ở bên cạnh không tệ, nhưng đây là lần đầu tiên cô gặp người xinh đẹp còn đầy khí chất như thế.

“Vì sao gọi là chị gái xinh đẹp?” Người phụ nữ hỏi rất bình tĩnh.

Giang Ngân giơ ly rượu lên với nàng. “Tất nhiên là vì chị xinh đẹp rồi. Chị quá đẹp nên em mới tới bắt chuyện đây, đúng không?” Giang Ngân dí dỏm nháy mắt. “Chào chị, em là Giang Ngân.” Cuối cùng cô cũng chính thức tự giới thiệu.

“Xin chào, Giang Ngân. Tôi là Diệp Long Sương.”

Thật ra Diệp Long Sương lại hơi muốn cười. Đây là lần đầu tiên nàng gặp một người đến bắt chuyện mà hùng hồn thản nhiên thừa nhận như thế. Ấy vậy mà cái vẻ thành khẩn kia lại khiến người ta không ghét nổi.

“Long Sương? Em gọi chị như vậy được không?”

“Ừm, tuỳ bạn.”

Còn là một cô nhóc rất lễ phép nữa đấy! – Diệp Long Sương nghĩ.

“Long Sương, khí chất của chị đỉnh quá. Ở trong một nơi thế này mà chị dễ dàng tạo riêng một từ trường tên là ‘Diệp Long Sương’. Chị rất là cuốn hút!” Giang Ngân rất giỏi khen ngợi.

Diệp Long Sương lại bật cười, nụ cười rất đẹp, nhưng Giang Ngân mơ màng cảm nhận được… chút gì đó cưng chiều.

“Thật không? Cũng có nhiều người nói khí chất của tôi xa cách lắm đó.” Giang Ngân cầm ly rượu trước mặt lên, nhấp một ngụm. Ánh mắt Giang Ngân dời từ khuôn mặt tuyệt mỹ xuống cái ly.

Ly uống Martini, bên trong cũng đúng là Martini. Đây rõ là một đợt rượu ngắn. Ngón tay thon dài của nàng không cầm bầu rượu, mà nắm nhẹ vào phần thân ly mảnh bằng thuỷ tinh trong suốt. Hiển nhiên đây là một người biết thưởng rượu. Chi tiết này làm Giang Ngân càng thấy hứng thú. Con người thoạt trông cao quý và tao nhã, chỉ hợp để uống rượu vang cao cấp, lại có vẻ biết rất rõ về cocktail.

“A dry Martini, shaken, not stirred.” (Một ly Martini khô, lắc, không khuấy.)

Ánh mắt Giang Ngân lóe lên, tay phải chống lấy băng ghế cao Diệp Long Sương đang ngồi. Cô nhoài người về phía trước, thoáng ngẩng đầu lên nhìn nàng. Bất kể là lời thoại hay khung cảnh, đều đang rất giống trong phim, cô thật tò mò không biết Diệp Long Sương có nhận ra không.

Diệp Long Sương cau mày. Cách phát âm của Giang Ngân không giống giọng Anh trong nguyên tác, mà thiên hơn về giọng Mỹ. Chẳng qua dáng vẻ táo bạo và phóng khoáng này lại rất phù hợp với cảm giác tự do, tản mạn của giọng Anh – Mỹ.

“So, do u want to quit me?” (Vậy bạn có muốn từ bỏ tôi không?) (*)

(*) Câu nói đầu tiên khá nổi tiếng, mở đầu phim James Bond. Câu thứ hai thì dựa theo câu “I wish I knew how to quit you” của Brokeback Mountain – Chuyện tình sau núi.

Diệp Long Sương kéo gần khoảng cách của hai người, tay vốn chống ở băng ghế đã từ từ dời sang đặt bên cạnh tay Giang Ngân, nhưng chỉ như trùng hợp chạm vào, không có thêm động tác.

Ngoài dự đoán của Giang Ngân, Diệp Long Sương còn đáp lại bằng một câu thoại điện ảnh. Tuy không phải nguyên gốc, nhưng cũng đủ làm lòng cô thổn thức. Cô lập tức mỉm cười, và khi ánh mắt họ giao nhau, đôi bên đều nhìn thấy sự thấu suốt lẫn chắc chắn trong đó.

Level của chị gái này cao lắm nha, hôm nay cô gặp đối thủ rồi!

Đêm nay, kể từ lúc gặp Diệp Long Sương, cảm giác phấn khích đã lâu không thấy bắt đầu lan khắp cơ thể Giang Ngân. Cô như một mặt hồ tĩnh mịch bao năm cuối cùng cũng đón được dòng nước và gợn sóng.

“Chị Diệp như thế này, sao em nỡ bỏ đi đây!” Xưng hô đột ngột thay đổi. Vì nghiêng người về phía trước, một phần gò má của Giang Ngân bị tóc dài rủ xuống che đi, nhưng hàng mày vẫn cong cong, ánh mắt thì linh hoạt và ranh mãnh, rõ ràng ít nhiều không có ý tốt. Tay hai người vốn đã có tiếp xúc, Giang Ngân chọn cách nhẹ nhàng đặt tay mình lên bàn tay người này.

Ngực cô lập tức nảy lên.

Sao tay người này rộng thế, ngón tay còn dài vậy!

“… Thích chị này không?” Diệp Long Sương cười khẽ, xưng hô một lần nữa chuyển biến. Bàn tay bị phủ lên lại khéo léo cử động, cứ thế ngang nhiên nắm lấy tay Giang Ngân, những ngón tay lại mơ hồ rục rịch giữa các kẽ tay cô.

Giang Ngân có cảm tưởng nét mặt mình đã thoáng cứng lại.

Chậc, người phụ nữ này nhanh, còn rành rọt. Mình đụng trúng nhân vật siêu cấp thật rồi!

Ở trong giới này, muốn gọi “chị” là gọi được sao?

“Tất nhiên là thích rồi! Dù sao Long Sương cũng đẹp thế này, khí chất còn có một không hai, điểm nào cũng đạt giới hạn thưởng thức của em, sao em không thích được!” Giang Ngân cười đến xán lạn mà ngọt ngào, các kẽ ngón tay lại lặng lẽ nới lỏng ra.

Thật ra Diệp Long Sương hiếm khi nhận được những lời khen chân thành mà thẳng thắn thế này. Cô nhóc trước mặt này rõ ràng khắc luôn hai chữ “mê sắc” trên mặt, trông đến là đáng yêu.

Chỉ là, Giang Ngân không ngờ Diệp Long Sương lại thu tay về, tự nhiên cầm ly rượu lên nhấp một ngụm. Lần đầu tiên, cô cảm thấy mình hơi chưa hiểu ý một người.

“Thích nói thế này, vậy có muốn số của tôi không?” Diệp Long Sương bình tĩnh, tự nhiên, trong lời nói không hề có mờ ám.

Giang Ngân lập tức bồn chồn. Người phụ nữ này muốn gì? Nhưng mà người ta chủ động cho số rồi, thôi kệ đi, cứ thêm trước đã! Một chị gái xinh đẹp như thế này, mình tuyệt đối không thể chỉ là người lạ, quá đáng tiếc! Còn lại thì… tính sau đi!

“Là vinh hạnh của em. Để em thêm chị nhé.”

Sự mờ ám và kích động ban nãy dường như thoắt cái đã biến mất, hai người đều tự nhiên ngồi lại chỉnh tề.

Trong khoảnh khắc Giang Ngân cúi đầu quét mã, vẻ hứng thú trong mắt Diệp Long Sương mới lộ ra không hề che giấu.

Nàng nhìn người trước mặt, nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng trên giấy tờ trong tập tài liệu trên bàn hôm qua, như đang nghiền ngẫm.

Giang Ngân bỗng thấy lạnh gáy, nhưng vừa lúc cô thêm số xong rồi, bèn ngẩng đầu lên lần nữa.

Người phụ nữ một hơi uống cạn chút rượu còn sót lại trong ly. “Giang Ngân, tôi có ít việc phải đi rồi, xin lỗi nhé. Tôi rất thích bạn, tối nay chúng ta liên lạc WeChat, được không?”

Diệp Long Sương đã đứng dậy, hiện đang cúi đầu nói với Giang Ngân, mắt nhìn chằm chằm cô đầy nghiêm túc.

Hai chữ “Giang Ngân” khi phát ra từ miệng nàng như nhiều thêm một loại sức nóng mập mờ khó tả, khiến tai của Giang Ngân cũng lặng lẽ đỏ lên.

“Được, lát nữa nói.” Giang Ngân sững ra một chốc, nhưng cô lập tức ổn định lại trạng thái.

“Ok, lát nữa nhé.” Người phụ nữ đã biết được mấy bước, còn quay đầu vẫy tay với cô, sau đó biến mất trong tầm mắt Giang Ngân. Bóng lưng kia sao mà… yếu ớt quá – Giang Ngân thấy nó như chao đảo.

Cô cứ nhìn theo hướng người phụ nữ rời đi, không nhúc nhích.

“Mình nói này, nhóc Giang Ngân, cậu nên thức tỉnh đi, người đẹp đi rồi. Bây giờ cậu chuyển sang nhìn người đẹp họ Thịnh trước mặt cậu này!” Giọng điệu đầy chế giễu của Thịnh Dược kéo Giang Ngân lại. 

 

Thông tin tiểu thuyết

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây

Thận trọng với người xem dưới tuổi

Vết sương trên lá (*)

chứa chủ đề hoặc cảnh có thể không phù hợp với độc giả rất nhỏ tuổi, do đó sẽ bị chặn để bảo vệ họ.

Bạn đã trên 18 tuổi chưa?