Hoa Trên Mây
  1. Hoa Trên Mây
  2. XUYÊN THÀNH ALPHA CẶN BÃ TRONG TIỂU THUYẾT
  3. Chương 8
Trước đó
Tiếp theo

Chương 8

“Vậy, bọn tôi đi trước nha.” – Thẩm Tiện gật đầu xem như chào hỏi Lục Kiến Bạch. Dù hắn là nam chính trong nguyên tác, hiện giờ cô vẫn chưa có ấn tượng gì nhiều. Dù sao thì cô cũng chẳng tin hoàn toàn vào cốt truyện gốc, Lục Kiến Bạch rốt cuộc là người thế nào, còn phải chờ thời gian chứng minh.

Lâm Thanh Hàn cũng đứng bên cạnh Lục Kiến Bạch, nói: “Xin lỗi bác sĩ Lục, hôm nay làm phiền anh rồi.”

Lục Kiến Bạch nở nụ cười sảng khoái, đáp: “Không sao đâu, nếu người khác gặp chuyện tương tự tôi cũng sẽ giúp mà. Hai người lo việc của mình đi.”

Đợi đến khi Lâm Thanh Hàn và Thẩm Tiện rời khỏi, khóe môi Lục Kiến Bạch mới dần hạ xuống — tình huống này hoàn toàn khác với những gì hắn nghĩ. Hắn vốn định diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân, ai ngờ giữa đường lại nhảy ra một bà vợ cũ của Lâm Thanh Hàn, làm rối tung mọi chuyện. Hơn nữa hắn còn nghe nói vợ cũ của Lâm Thanh Hàn là loại người rất tệ, vậy mà lúc nãy nhìn qua thì thấy cũng bình thường, thậm chí còn thấy ổn áp nữa là đằng khác?

Từ khi Lâm Thanh Hàn về làm việc tại bệnh viện Nhân Nhuận, Lục Kiến Bạch đã luôn có cảm tình với cô. Nhưng vì cô đã có gia đình nên hắn chỉ đành làm đồng nghiệp bình thường. Khó khăn lắm mới đợi được đến khi cô ly hôn, vậy mà Lâm Thanh Hàn vẫn giữ thái độ công việc là công việc, không tỏ ra có ý gì khác với hắn. Thêm nữa, cô vẫn chưa đi xóa dấu hoàn toàn, điều này khiến Lục Kiến Bạch trong lòng cứ thấp thỏm.

Chỉ là, Lâm Thanh Hàn không phải không muốn tẩy đi dấu hiệu hoàn toàn kia, mà là vì chi phí để xóa dấu quá đắt — tận ba vạn tệ. Một là cô không có nhiều tiền như vậy, hai là sau khi trải qua mối quan hệ như với Thẩm Tiện, cô đã không còn muốn kết hôn nữa, nên chuyện tẩy dấu với cô giờ chẳng quan trọng.

Bên kia, Lâm Thanh Hàn và Thẩm Tiện đi đến bên chiếc xe điện nhỏ. Khi Lâm Thanh Hàn mở khóa xe, Thẩm Tiện liếc lên nhìn thấy chỉ số hảo cảm trên đầu cô ấy đã thành -110, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Đúng lúc đó, giọng hệ thống máy móc vang lên trong đầu Thẩm Tiện: “Chúc mừng ký chủ đã giúp nữ chính thoát khỏi tình huống khó xử, thưởng một vạn tệ. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng, sớm hoàn thành việc sửa lại tuyến truyện.”

Khóe môi Thẩm Tiện khẽ cong lên — chuyến này lời to thật, vừa tăng được hảo cảm, lại còn kiếm được mười nghìn tệ.

Lâm Thanh Hàn đã ngồi lên xe: “Đi thôi, đứng ngẩn ra đó làm gì?”

“Đây đây.” – Thẩm Tiện nhanh chóng bước lên ngồi vào yên sau, có chút ngại ngùng nhẹ nhàng vịn vào eo Lâm Thanh Hàn, chỉ sợ làm điều gì sai khiến chỉ số hảo cảm lại tụt.

Lâm Thanh Hàn thấy cô ngồi ổn thì xoay tay ga, xe điện lao vút đi, chẳng bao lâu đã đưa hai người về tới chỗ Phương Tĩnh Lan.

Thẩm Tiện gõ cửa mấy cái, Phương Tĩnh Lan liền mở ra, nhìn thấy Lâm Thanh Hàn thì cười rạng rỡ. Với cô con dâu này, Phương Tĩnh Lan luôn cảm thấy nhà mình đã nợ rất nhiều.

“Về rồi à, vừa hay cơm cũng xong rồi, mau đi rửa tay ăn cơm.” – gương mặt Phương Tĩnh Lan tràn đầy niềm vui.

“Dạ, mẹ vất vả rồi.” – Lâm Thanh Hàn đáp, dù đã ly hôn nhưng cô vẫn không đổi cách xưng hô.

Cả nhà còn đang trò chuyện thì Thẩm Điềm như viên đạn nhỏ lao về phía Lâm Thanh Hàn, ôm chặt lấy chân cô, hai lúm đồng tiền xinh xắn rung rung khi bé ngẩng đầu cười rạng rỡ.

“Điềm Điềm nhớ mẹ lắm.” – bé kéo dài âm cuối bằng giọng con nít ngọt ngào, nũng nịu ôm lấy mẹ.

Lâm Thanh Hàn bật cười, cúi xuống bế bé lên, ánh mắt dịu dàng đến mức Thẩm Tiện chưa từng thấy qua: “Mẹ cũng nhớ Điềm Điềm, ở nhà có ngoan ngoãn chơi với bà nội không?”

“Có.” – Thẩm Điềm để lộ hàm răng trắng xinh, lắc lư hai búi tóc nhỏ trên đầu đáp lời.

“Ngoan lắm, giờ để mẹ đi rửa tay cái đã, lát nữa mẹ ăn cơm với con nha.” – đặt bé ngồi xuống chiếc ghế nhỏ của mình, Lâm Thanh Hàn mới vào nhà vệ sinh.

Phương Tĩnh Lan kéo tay Thẩm Tiện ra hiệu ra chỗ khác nói chuyện: “Có chuyện gì vậy con?”

“Không có gì đâu mẹ, là Lâm Chí Tân lại mò đến chỗ Thanh Hàn đòi tiền. Con tới kịp nên đã đuổi hắn đi rồi.”

“Con với Thanh Hàn… hai đứa…” – Phương Tĩnh Lan lấp lửng nhìn Thẩm Tiện.

“Mẹ nghĩ nhiều rồi. Con chỉ đến giúp thôi. Bọn con không thể nào quay lại được đâu.” – với những chuyện nguyên chủ từng làm, Lâm Thanh Hàn mà không đánh chết cô đã là may rồi, quay lại gì chứ, mẹ cô đúng là nghĩ quá rồi, phải nhanh chóng dập tắt ý tưởng này mới được.

“Ừm, chuyện của tụi con mẹ không xen vào nữa, nhưng cũng đừng làm khổ con bé thêm nữa.” – Phương Tĩnh Lan thở dài rồi quay vào bếp bưng đồ ăn.

Thẩm Tiện bất lực cười cười, cũng đi theo phụ dọn cơm.

Lâm Thanh Hàn cũng vào giúp, chẳng bao lâu sau cả bàn cơm đã được dọn đầy. Đôi mắt to tròn của Thẩm Điềm nhìn hết người này sang người kia, đầu lắc lư theo hai búi tóc nhỏ, vui vẻ không để đâu cho hết. Trẻ con mà, có đứa nào lại không muốn vừa có mẹ vừa có mama cùng ăn cơm đâu chứ.

Thẩm Tiện gắp cho Thẩm Điềm mấy đũa tôm: “Điềm Điềm đói rồi phải không, ăn nhanh nào.”

Thẩm Điềm nhe hàng răng trắng tinh: “Mama với mẹ cũng phải ăn nha.”

“Thanh Hàn ăn nhiều một chút, nào, Điềm Điềm cũng ăn.” – nụ cười trên mặt Phương Tĩnh Lan từ đầu bữa tới giờ chưa từng tắt.

Cả bữa cơm diễn ra trong không khí vui vẻ hòa thuận. Ăn xong, Thẩm Điềm ra phòng khách chơi, Thẩm Tiện thu dọn chén đũa chuẩn bị mang vào bếp rửa thì bị Phương Tĩnh Lan đẩy ra: “Trời cũng tối rồi, con đi tiễn Thanh Hàn với Điềm Điềm đi, chén để mẹ rửa.”

Thẩm Tiện đành phải quay lại phòng khách. Lúc này mẹ con hai người kia cũng gần như thay đồ xong hết rồi. Nói thật, sau chuyện ban ngày, Thẩm Tiện luôn cảm thấy Lâm Chí Tân chưa chắc đã chịu yên phận, trong lòng vẫn thấy không yên tâm khi để Lâm Thanh Hàn và Thẩm Điềm về một mình.

“Hay là để tôi đưa hai người về đi? Giờ cũng hơn tám giờ rồi, lỡ xảy ra chuyện gì thì không hay.” – Thẩm Tiện quay sang nói với Lâm Thanh Hàn.

Lâm Thanh Hàn liếc cô một cái, ánh mắt lạnh lùng. Cô đã sớm thoát khỏi tâm trạng hoảng loạn từ chiều. Xảy ra chuyện? Bao năm nay cô xảy ra bao nhiêu chuyện, Thẩm Tiện đã từng quan tâm được lần nào chưa? Giờ lại ở đây làm người tốt? Hay lại đang tính toán điều gì nữa?

“Không cần. Tôi với Điềm Điềm quen rồi. Hôm nay cảm ơn, bọn tôi về trước.” – Lâm Thanh Hàn nói dứt khoát, ánh nhìn dành cho Thẩm Tiện chẳng khác gì người dưng.

Thẩm Tiện thấy cô chẳng có hứng nói chuyện, cũng biết những gì nguyên chủ từng làm đã khiến cô tổn thương quá nhiều, nên cũng không gượng ép: “Vậy hai người về cẩn thận nha.” – rồi cúi xuống xoa đầu búi tóc nhỏ của Thẩm Điềm: “Mama mai lại đến thăm con nha.”

“Dạ, mama tạm biệt, ông bà nội tạm biệt.” – Thẩm Điềm cười tươi chào mọi người, rồi được Lâm Thanh Hàn dắt tay ra về. Có điều, Thẩm Tiện tinh ý nhận ra — dãy số ảo bên trên đầu bé con đã chuyển thành 0.

Sau khi dọn dẹp xong, Thẩm Tiện như thường lệ mở máy tính lên xem qua tình hình thị trường cổ phiếu và quỹ đầu tư. Có mấy công ty khởi nghiệp mới đang có tiềm năng rất tốt, cô khá có hứng thú, tiếc là giờ không có vốn đầu tư. Hơn nữa còn đang bận tăng chỉ số hảo cảm với đám người trong nhà, đành phải từ từ thôi.

Khi Lâm Thanh Hàn đưa Thẩm Điềm về đến nhà, từ xa đã thấy trước cửa có một người đang ngồi. Thẩm Điềm vừa nhìn thấy liền sợ hãi đỏ hoe cả vành mắt: “Mẹ ơi… ai kia vậy mẹ?”

Trước đó
Tiếp theo

Thảo luận

Trả lời Hủy

Bạn phải Đăng ký hoặc Đăng nhập để viết bình luận.

Thẻ:
điềm văn, Trọng sinh, vả mặt, xuyên thư

Website Hoa Trên Mây – Đọc truyện online, đọc truyện chữ, tiểu thuyết, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ BHTT một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị từ máy tính, thiết bị di động, máy tính bảng.

 

Điều khoản dịch vụ | Chính sách bảo mật | Thông tin bản quyền | Hướng dẫn sử dụng | Liên hệ

DMCA.com Protection Status

  • Trang chủ
  • Danh sách
  • Giới thiệu
  • Hướng dẫn Donate để đọc truyện
  • Mua điểm

© 2022 hoatrenmay.com Inc. All rights reserved
Design by mr.tiendatdinh

Đăng nhập

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Đăng ký

Đăng ký thành viên ngay hôm nay để đọc full các truyện BHTT HOT nhất tại Hoa Trên Mây.

Dùng tài khoản Facebook
Dùng tài khoản Google

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lại Hoa Trên Mây

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên đăng nhập hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lại Hoa Trên Mây