Chương 1
Tiếng ve kêu xuyên qua tấm rèm lủa mỏng treo trên cửa sổ không ngừng, từng tiếng như đang trách móc khí trời nóng bức giữa trưa.
Trước đó một giây Qúy Tiêu còn mặc chiếc áo hai giây, ôm quạt ngủ, âm thầm cầu xin mùa hè này mau qua, giây tiếp theo nàng đã cảm thấy khí lạnh tràn vào đầu mình.
Trong phòng như được bật điều hòa, hương bạch hà tản mát trong không khí, rơi trên da thịt Qúy Tiêu, cảm giác mát lạnh kích thích quét đi mồ hôi khô rít khó chịu trước khi ngủ của nàng.
Qúy Tiêu không rảnh nghĩ tới vì sao ký túc xá lại đi gắn thêm máy điều hòa, lần nữa kéo gối ngủ.
Nhưng mà dần dần cảm giác mát lạnh khiến Qúy Tiêu khó chịu, hương bạc hà thấm vào da nàng, vốn dòng máu còn lưu động bình thường đột nhiên bạo động.
Qúy Tiêu thấy tim mình đập càng lúc càng nhanh, một đoàn hỏa nóng vây quanh ngực nàng, sau gáy truyền đến cảm giác đau nhói như bị đâm, dường như có thứ gì đó từ trong cơ thể nàng muốn đi ra.
“Tiểu thư, tỉnh lại đi, tiểu thư…”
Một âm thanh xa lạ truyền vào tai Qúy Tiêu.
Âm thah cẩn thận, đầy sợ hãi.
Qúy Tiêu không biết âm thanh này là ai gọi, nhắm mắt ngửi thêm chút hương bạc hà, muốn nhờ nó để ép sự khô nóng khó hiểu này xuống. Nhưng lại phát hiện không thể ép xuống được, sau gáy như có thứ gì đang chảy ra, mồ hôi thấm ướt làm dính cổ áo nàng.
…. ?
Qúy Tiêu nhớ rõ nàng mặc áo hai dây mà.
“Tiểu thư…”
Âm thanh cẩn thận lại vang lên, lần này theo đến còn có một cái tay.
Nó nhẹ nhàng vỗ vai Qúy Tiêu vài cái rồi nhanh thu về.
Qúy Tiêu liền biết âm thanh gọi kia là ai.
Sau đó là nghi hoặc rất lớn sinh ra trong lòng, tiểu thư? nàng chỉ là một nữ sinh viên nghèo đang học năm tư đại học thì lấy đâu ra mà thành tiểu thư?
Qúy Tiêu khó hiểu mở mắt, phát hiện trước mắt tối om.
“Tiểu thư, trước dán cái này lên đã.”
Âm thanh kia nói xong đi tới bên cạnh Qúy Tiểu, lúc này nàng cũng đã thích ứng phòng tối, cố gắng thấy được dáng vẻ người trước mặt cùng hình dạng trong phòng.
Nói chuyện với mình là một nữ hầu gái, thái độ với mình 10 phần cung kính, thậm chí còn có chút sợ hãi….
Phòng này có một cái điều hòa, không có cửa sổ thông gió, lạnh lẽo tới mức cảm giác như là….
Đây không phải cái giường ọp ẹp của ký túc xá mình ở, mà là một cái giường lớn mềm mại, đồ ngủ cũng không phải là áo hai dây mà là một bộ áo lụa màu tím khói đầy quyến rũ…
Cảm giác khô nóng vẫn còn trong cơ thể Qúy Tiêu, đầu óc nàng rất loạn, manh mối ở trước mặt nàng, nhưng nàng không thể suy đoán được.
Đúng lúc đó, nữ hầu gái dán thứ gì đó lên sau cổ cho Qúy Tiêu.
Qúy Tiêu không hiểu vì sao, nàng cho đến giờ cũng không nhanh nhẹn như vậy, khi thứ này chạm vào sau cổ xong, thì cảnh giác rụt cổ lại, trở tay túm được tay nữ hầu gái.
Nữ hầu gái bị Qúy Tiêu bóp đau, vội giải thích: “tiểu thư, ta chỉ dán miếng ức chế cho ngài thôi.”
“Dán… miếng ức chế?” Qúy Tiêu nhíu mày.
Nàng biết thứ này, nhưng không phải đến từ thế giới của nàng, mà đến từ một cuốn tiểu thuyết hôm nay nàng tịch thu được từ tay một có bé đọc đọc truyện lén trong giờ học, một quyển tiểu thuyết về nữ chủ ABO rất nổi tiếng gần đây.
Bọn học trong lớp đều hâm mộ nữ chủ bạch nguyệt quang trong quyển sách này, Qúy Tiêu xem xong cũng rơi lệ vì nữ chủ, không nhịn được mê hoặc, trước khi ngủ cũng mở quyển tiểu thuyết này ra đọc.
Trong thế giới đó giới tính nam nữ không bình thường chỉ là nam và nữ, mà còn được chia làm ba loại thuộc tính: Alpha, Beta, Omega.
Beta thì như người bình thường, chiếm đa số trong nhân loại, còn Alpha và Omega thì ít hơn, lại có tin tức tố, và dùng nó để hấp dẫn đối phương.
Vì vậy Qúy Tiêu thấy được rõ ràng thứ khắc chế nam nữ chủ, vì tin tức tố tạo thành hưng phấn nguyên thủy mà tim đập nhanh hơn, sản sinh tình cảm chưa từng có….
Thứ hưng phấn này này được cố định, khiến Qúy Tiêu muốn dừng mà không được, thức đêm đọc xong quyển truyện, đồng thời rơi lệ vì nữ chủ đã đạt được hạnh phúc cuối cùng.
— có thể nói nữ chính trong cuốn tiểu thuyết này quá thảm a.
Là một thiên chi kiêu nữ được cha mẹ kỳ vọng sau khi phân hóa lại trở thành Omega có thuộc tính yếu nhất, không lâu sau cha mẹ nữ chủ bị tại nạn xe qua đời, tài sản vốn thuộc về nàng cũng bị bạn của cha là Qúy Thanh Vân âm thầm chiếm đi.
Cứ như vậy, nữ chủ bị ép sống nhờ Qúy gia, bị nữ phản diện Alpha đầu tiên trong truyện khi dễ hành hạ, tiếp đó nàng bị cưỡng bức tiêu ký, cuối cùng nữ chủ cắt bỏ tuyến thể của nàng.
Nghĩ vậy, nhịp tim Qúy Tiêu lại chậm đi, dự cảm không tốt lan tràn trong lòng nàng.
Nàng nhớ rõ, nữ phụ biến thái Alpha trong tiểu thuyết cùng tên với nàng.
Cùng tên…
Xuyên thư…
Mình không đến nỗi xu cà na vậy chứ?
“Tiểu thư, thời gian không còn sớm nữa, mau xử lý Ngụy Khinh Ngữ rồi chúng ta đi nghỉ ngơi a.”
Nữ hầu gái đứng qua một bên, lúc này Qúy Tiêu mới phát hiện trong phòng còn có một người nữa.
Thiếu nữ đang co quắp giữa phòng, ngực chậm rãi phập phồng, tựa như đang trải qua chuyện khó khăn gì đó.
Mỗi lần thân thể nàng run rẩy sẽ có hương bạc hà phát ra, hương thơm mát lạnh rơi trên người Qúy Tiêu, sau gáy miếng dán ức chế, lại từng chút từng chút kích thích tuyến thể yếu ớt của nàng.
Lúc này Qúy Tiêu mới hiểu ra vừa rồi khiến nàng mất khống chế trông mộng chính là hương bạc hà phát ra từ người thiếu nữ này.
Hương bạc hà chính là hương vị tin tức tố của thiếu nữ này.
Thiếu nữ nhìn có vẻ khó chịu, tựa như sắp không chịu nổi, nhưng lại gắng gượng không cho mình ngã xuống.
Yếu đuối và ngoan cường đan xen trên người cô, Qúy Tiêu nhìn thấy trong lòng nhói lên.
Đừng để nàng biết là tên trời đánh nào lại nhốt rồi dày vò một thiếu nữ xinh đẹp như vậy.
Nếu nàng biết….
[ Qúy Tiêu nhìn Ngụy Khinh Ngữ ánh mắt lóe lên hy vọng rồi lại tắt đi, đôi mắt xanh lục mang theo tuyệt vọng và hận ý, trong lòng cảm thấy cực kỳ thú vị.
Nàng ngồi xuống dưới, nhìn Ngụy Khinh Ngữ vô lực giãy dụa trước mặt, hứng thú nói: “Ngụy Khinh Ngữ, cô có muốn không? cầu xin tôi đi. 00
Qúy Tiêu ngây người, nội dụng cuốn sách đọc trước khi ngủ như đang chui vào đầu nàng.
Nàng nhìn cảnh vật trước mắt giống y như sách tả, trong đầu ầm một tiếng.
Vừa rồi nữ hầu gái gọi thiếu nữ này là Ngụy – Khinh – Ngữ.
Qúy Tiêu hoảng sợ phát hiện, tên trời đánh kia chính là mình!
Nàng hình như xuyên sách thật rồi!
Còn xuyên thành một nữ Alpha biến thái cùng tên họ với mình.
Trong sách, kết cục Qúy Tiêu vô cùng thảm để giải cơn tức.
Sau khi Ngụy Khinh Ngữ trở thành tân quý trong giới thượng lưu, lấy lại tài sản Qúy gia đã chiếm cha mẹ dành cho cô, cô đem Qúy Tiêu nhốt vào căn phòng tối nàng Qúy Tiêu từng nhốt cô.
Sau đó, Ngụy Khinh Ngữ sẽ lóc tuyến thể của Qúy Tiêu, đem người nửa sống nửa chết ném vào trong bể cá mập cho nó ăn, hài cốt bị ném xuống cống thoát nước, đến cả cộng tóc cũng không còn…..
Tin tức tố vị bạc hà như chụi vào tuyến thể sau cổ của Qúy Tiêu, lạnh đến nỗi nàng nhịn không được run lên.
“Tiểu thư, tiểu thư?”
Âm thanh nữ hầu gái lại vang lên, Qúy Tiêu đảo mắt mấy cái, hồi thần sau tin dữ.
Qúy Tiêu nhìn căn phòng tối không thể thấy ánh mặt trợi, nhếch mép một cái.
Đây không phải căn phòng tối nguyên chủ làm riêng cho Ngụy Khinh Ngữ đó sao, đây cũng là nơi tương lai mình sẽ bị nhốt rồi dày vò đến chết?!
“Tiểu thư, hay là chúng ta bỏ lại cô ta ở đây đi, dạy dỗ cô ta một chút, để xem sau này còn cắn ngài nữa không?” nữ hầu gái bên cạnh đề nghị Qúy Tiêu, “chỉ là một Omega thất thế, mà dám cướp thuốc ức chế của tiểu thứ chúng ta, còn dám cắn tiểu thư chúng ta, thực sự không biết tốt xấu, không biết sống chết….”
“Câm miệng!”
Không biết có phải do tàn ảnh tính cách nguyên chủ còn trên người hay không? Qúy Tiêu nghe nữ hầu gái nói dông dài không ngừng, có chút phiền toái, độc ác liếc nữ hầu gái.
Qúy Tiêu vài năm sau cũng sẽ không ra gì, cũng đều liên quan đến nữ hầu gái chuyên đổ dầu vào lửa này!
“Tiểu thư….” nữ hầu gái ngẩn ra, khó hiểu nhìn Qúy Tiêu.
Qúy Tiêu bình thường ngang ngược đã quen, nữ hầu gái này còn hùa theo, khó trách bọn họ.
Huống chi, dựa theo nguyên thư, lần này Ngụy Khinh Ngữ cắn mình sẽ bị cưỡng ép tiêu ký lần đầu tiên.
Qúy Tiêu ngồi trên ghế quý phi, nhìn thiếu nữ ngồi cách đó không xa vô lực, trước mắt là hình ảnh sau này mình sẽ ngồi ở đó, thậm chị bộ dạng so vói cô hiện tại còn thảm hơn….
Trong lòng Qúy Tiêu run lên mấy cái, ‘tiêu ký lâm thời’ bốn chữ này nàng cũng không dám nghĩ tới hiện tại.
Nàng chống cằm, phất tay với nữ hầu gái đáng ghét bên cạnh, “bỏ đi, cô ra ngoài đi.”
“Nhưng mà tiểu thư, Ngụy Khinh Ngữ này mưu mô xảo trá, vừa rồi cô ta….” nữ hầu gái lo lắng Qúy Tiêu một mình trong phòng, dù sao trước đó Ngụy Khinh Ngữ đã tấn công Qúy Tiêu rồi.
“Đi ra ngoài.” Qúy Tiêu lặp lại, âm thanh trầm thấp mang theo sự hung ác của Alpha.
Mặc dù nữ hầu gái là Beta, nhưng cũng bị âm thanh của Qúy Tiêu làm cho sợ hãi, vội gật đầu mở cửa rời đi.
Ánh sáng sau cánh cửa lọt vào, mặc dù không thể lọt vào trong phòng, nhưng ánh vàng tựa như có kết nối với thế giới kia.
Ngụy Khinh Ngữ đang ngồi cũng cảm nhận được nguồn sáng, cố gắng ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
Ánh sáng chiếu vào mặt cô, bao phủ cô vào trong đó. Chiếc đầm trắng dài trên người cô, vì vai nhỏ nên tạo thành nhiều nếp, vải lụa mềm từ vai cô chảy xuống thành chồng trên người cô, làn da trắng như ẩn như hiện sau gáy cô, tin tức tố phia sau mái tóc kéo ra một sợi chỉ bạc, thấm ướt vải áo.
Thánh khiết và vô lực đan xen.
Hương vị bạc hà quanh quẩn Qúy Tiêu, mặc dù cổ nàng mới dán thuốc ức chế, nhưng nàng vẫn cảm giác có chút không thể khống chế được.
Không được! không được!
Qúy Tiêu không ngừng nhắc nhở mình nếu làm vậy sau này sẽ bị cắt tuyến thể, cầm lấy hộp thuốc ức chế Omage cuối cùng nguyên chủ để trong hộc tủ.
“Ngụy Khinh Ngữ.” Qúy Tiêu khẽ gọi Ngụy Khinh Ngữ rồi đi tới.
Có lẽ nghe thấy có người gọi mình, hoặc nhận ra có người đến gần mình, Ngụy Khinh Ngữ quay đầu nhìn về phía Qúy Tiêu.
Mồ hôi làm ướt trán Ngụy KhinhNgữ, đọng dưới hàng mi đậm là những giọt nước mắt không thể khống chế, dưới con ngươi xanh lục là một tầng sương mù hiện lên sự yếu đuối cảnh giác của một Omega đang đến kỳ phát nhiệt, từng cái đều khiến người ta không nỡ.
Trong lòng Qúy Tiêu mơ hồ thấy đau, cận thận ngồi xuống nhìn thiếu nữ đang chịu đựng kỳ phát nhiệt, nhỏ giọng trấn an nói: “không sao rồi, Ngụy Khinh Ngữ, hiện tại cô an toàn rồi.”
Ai ngờ Qúy Tiêu muốn giúp Ngụy Khinh Ngữ tiêm thuốc ức chế nhưng mà đột nhiên bị một lực kéo nằm xuống đất.
Đau nhức sau lưng Qúy Tiêu tràn đến toàn thân, may mắn chỗ nàng ngã có trải thảm mềm, gáy không chạm đất, nếu không chắc là gặp diêm vương rồi.
Quy Tiêu còn chưa kịp vui mừng, tin tức tố bạc hà không kiềm được dục vọng nồng nặc bao vây lấy nàng.
Vải trắng che phủ tầm mắt của Qúy Tiêu, một đôi tay gầy từ trong lộ ra, gắt gao kiềm chế hai tay nàng, giữ trên đỉnh đầu.
Ngay phía trên trước tầm mắt nàng, Ngụy Khinh Ngữ đang ngồi cưỡi trên thân mình từ trên nhìn xuống, đôi mắt xanh lục có thủy quang ánh lên, cảm giác ẩm ướt cợt nhả cách một lớp vải trên người cô lan tràn.