Mệt mỏi là nhất thời, nhưng lúc này mệt nhất chính là vị tiểu nữ hài khả ái này này.
Hài tử này cùng trưởng công chúa chính là cùng một khuôn mẫu khắc ra, chỉ là so với trưởng công chúa, thêm phần ngây thơ sạch sẽ và có vẻ vô cùng khả ái. Điều này, liền khiến Tần Phủ Nguyên nghĩ đến Vinh An. Bình tĩnh mà xem xét, trưởng công chúa cùng Vinh An khuôn mặt là có vài phần tương tự, nữ hài xinh đẹp mỉm cười giọng nói non nớt, còn có ngữ khí luôn mang theo vẻ ngây thơ, ngược lại càng giống với điện hạ nhà nàng.
“Di phu ôm một cái ~” Lời này y chang cùng dáng vẻ không biết xấu hổ thường ngày của điện hạ, khiến Tần Phủ Nguyên không khỏi nở nụ cười, vị tiểu chủ này tuổi nhỏ làm nũng, cũng có thể lượng giải, về phần công chúa điện hạ, mặc dù cũng nhỏ, nhưng rốt cuộc a, vẫn khiến người ta quá ngượng ngùng.
Đại để là bởi vì Tần Phủ Nguyên nửa ngày không phản ứng, cho nên Nhâm Phúc Úc cho rằng nàng có điều không muốn, liền muốn tới kéo muội muội: “Duyệt Du, đừng không quy củ như thế, mẫu thân nếu như nhìn thấy sẽ trách cứ muội.”
Nhâm Duyệt Du bĩu môi, u oán nhìn Tần Phủ Nguyên, dường như đang hỏi: “Người thực sự không ôm ta một cái sao?”
Tần Phủ Nguyên cười gượng, nào nhẫn tâm cự tuyệt tiểu chủ tử này? Liền vươn tay, hòa nhã nói: “Ôm là nguyện ý ôm, chỉ là ta chưa bao giờ ôm hài tử, nếu như cảm thấy khó chịu thì phải nói.”
“Được!” Nhâm Duyệt Du lập tức chạy đến, tùy ý Tần Phủ Nguyên ôm lấy, tự ý cọ cọ tìm một tư thế khoan khoái, sau đó cười hì hì thè lưỡi với Nhâm Phức Úc.
Nhâm Phức Úc bĩu môi, sau đó vừa cẩn thận xem Tần Phủ Nguyên, a một tiếng: “Duyệt Du, chúng ta náo loạn như thế, sẽ chậm trễ chính sự của di phu!”
Đang nói chuyện, trưởng công chúa liền dẫn theo hai tỳ nữ, mỉm cười nhìn bên này: “Phúc Úc, sao con lại cầm công khóa đến bên này rồi?”
” Mẫu thân, mới vừa rồi Duyệt Du vẽ loạn lên công khóa phu tử giao cho ta, hài nhi nhất thời tức giận, liền đuổi tới, lại trùng hợp gặp di phu, vì vậy lại chậm trễ thời gian.” Nhâm Phức Úc cẩn thận ngẩng đầu nhìn trưởng công chúa, sau đó lại lập tức thấp đầu: “Việc này do ta xử lý không tốt, vì vậy, Phúc Úc xin chịu phạt.”
“Được, như vậy còn Duyệt Du?” Trưởng công chúa chuyển mắt, ánh mắt ngẫu nhiên đối diện, Tần Phủ Nguyên đang ôm Nhâm Duyệt Du liền thành người xấu hổ nhất.
Duyệt Du biết tính tình của mẫu thân, liền trèo xuống khỏi người Tần Phủ Nguyên, đứng đến bên cạnh ca ca, cúi đầu: “Duyệt Du sai rồi, mẫu thân đừng trách ca ca.”
Bầu không khí nhất thời càng trở nên quỷ dị, dựa theo lễ tiết, Tần Phủ Nguyên gặp trưởng công chúa là muốn hành lễ, huống hồ bây giờ trưởng công chúa là thượng cấp của nàng, mà theo lý, lúc này trưởng công chúa giáo dục nữ nhi, tùy ý xen vào gia sự của người khác, đây thật không thích hợp với tác phong đối nhân xử thế của Tần Phủ Nguyên.
“Ừ.” Trưởng công chúa trầm ngâm chốc lát bỗng nhiên cười khẽ ra tiếng: “Hài nhi của ta nha, các con không biết bây giờ đang ở trước mặt khách nhân sao, không lẽ các con muốn biến ta thành kẻ xấu người xấu tính?”
Nhâm Phức Úc và Nhâm Duyệt Du hai huynh muội lúc này ngược lại vô cùng ăn ý, liên tục lắc đầu biểu đạt không phải.
” Hôm nay đã có khách, dĩ nhiên phải để các con hưởng thụ chỗ tốt của việc có khách. Đừng làm công khóa nữa, muốn đi chơi chỗ nào thì đi đi, bất quá phải dẫn người theo, biết chưa?” Trưởng công chúa căn dặn, hai huynh muội liền chạy theo hạ nhân, tựa hồ rất sợ nàng đổi ý. Tần Phủ Nguyên nhìn thấy không khỏi buồn cười, nhất thời đã quên chuyện hành lễ.
“Để muội tế chê cười rồi.” Trưởng công chúa đứng ở bên cạnh, cũng nhìn hai hài tử, đôi mắt vẫn giống như bình thường không biết tiếu ý khó đoán, Tần Phủ Nguyên nhìn lại, luôn cảm thấy nụ cười kia thiếu rất nhiều thứ, nhưng thiếu thứ gì, lại không thể nói rõ.
Đang lúc hoang mang thầm nghĩ, chợt nghe thấy trưởng công chúa hỏi: “Sáng nay, nghe nói thái tử cùng muội tế có chuyện bất hòa?”
Thái tử đối mặt cùng nàng bất quá là chuyện trong chớp mắt, chuyện trôi qua tổng cộng không đến hai canh giờ, điện hạ vào lúc này đã biết được, Tần Phủ Nguyên âm thầm thở dài, cung kính nói: “Bất hòa ngược lại không phải, đại khái là thái tử bận rộn, khí sắc không tốt, khiến người bên ngoài nhìn lầm đi.”
Trưởng công chúa che miệng phát ra tiếng cười khanh khách: “Thái tử thế nào bản cung tạm thời không nói, ngược lại là muội tế luôn khéo léo như vậy, rất thú vị!”
Tần Phủ Nguyên toát mồ hôi, nhất thời không tiện tiếp lời.
” Trong cung thậm chí triều đình trên dưới, từ lâu đã có lời đồn đãi thái tử cùng Vinh An phò mã bất hòa, rất nhiều phiên bản, trong công chúa phủ cũng không dưới ba phiên bản.” Trưởng công chúa thốt ra lời này, Tần Phủ Nguyên mới biết được vì sao hai tiểu chủ tử kia lại ở đây, thì ra, nơi này căn bản chính phủ công chúa! Mà trưởng công chúa vẫn nhàn nhã nói: “Muội tế đối đãi Vinh An không tốt, thái tử khinh thường muội tế xuất thân thương nhân…Những lời này đều là tin đồn, bất quá có một phiên bản, ngược lại rất có sức thuyết phục.”
Cái gọi là phiên bản, có chín phần là chân tướng mà trưởng công chúa biết được, trong lòng Tần Phủ Nguyên quả nhiên cùng sáng tỏ như gương, chắp tay cung kính: “Nguyện nghe điện hạ nói.”
“Ừ, trước kia có lời đồn đãi đó là phò mã của Vinh An sẽ được phong làm chủ ti thứ hai của Kim Cổ Môn, mà phò mã lại giữ danh hiệu kim khoa trạng nguyên. Thái tử phí tâm bố trí đủ loại thanh niên tài tuấn, lại đột nhiên bị một thương nhân nho nhỏ phá hỏng mọi tính toán, dĩ nhiên không có khả năng hoà nhã với phò mã.” Trưởng công chúa nói đến đây, lại lắc đầu: “Thực sự là ngây thơ, từ sau khi có Kim Cổ Môn chỉ có một chủ ti, đó chính là thánh thượng các triều đại. Một núi không thể có hai hổ, một môn làm sao lại có thể có hai chủ đây?”
Tần Phủ Nguyên cúi đầu: “Điện hạ nói phải, lời đồn đãi hoang đường như thế, dĩ nhiên không thể xem là thật.”
Thái tử muốn vươn tay đến điểm mấu chốt của bệ hạ, nếu chỉ là người không biết nội tình, cũng không sao, nhưng nếu như biết được, vậy đó là mục đích rõ ràng. Thiên tử đa nghi, nếu như bệ hạ nghĩ đến loại khả năng thứ hai, như vậy… Tần Phủ Nguyên không dám nghĩ sâu, từ sau khi được tứ hôn, nàng liền quyết tâm rời xa triều đình tranh đấu, bây giờ còn dính dáng đến chuyện như vậy, thực sự là tâm thần không yên.
” Bất quá, hiện tại muội tế đã vào Kim Môn, cũng xem như là người trong tay bản cung, thái tử ca ca kia của ta a, từ trước đến nay đều bởi vì hắn không phải do hoàng hậu sinh ra mà nghi thần nghi quỷ, từ sau khi tiểu ngũ sinh ra, lại càng thêm trầm trọng.” Thái tử là trưởng tử, do Hoa tần sinh ra, sau đó từ tần được thăng làm Hoa phi, nhưng bởi vì mấy năm trước đại hoàng tử nhập đông cung, liền có thái tử cùng Hoa quý phi của hiện tại. Mà tiểu ngũ trong miệng trưởng công chúa, chính là hoàng tử do hoàng hậu sinh ra, những năm gần đây được bệ hạ sủng ái, trong triều lấy lễ bộ làm trung tâm, những đại thần của lễ bộ mơ hồ đều rất tôn sùng ngũ hoàng tử, thái tử có cảm giác nguy cơ, đương nhiên là có thể lý giải.
Tần Phủ Nguyên cẩn thận lắng nghe, biết được những lời trưởng công chúa nói lúc này, chính là những việc nàng phải ghi nhớ khi thân tại triều đình: “Tiểu ngũ cùng ta là tỷ đệ cùng một mẹ, thái tử ca ca lại càng xem ta và tiểu ngũ là cái gai trong mắt, có rất nhiều thành kiến. Nếu như muội tế bị thái tử nhằm vào, hơn phân nửa xem như là bị bản cung liên lụy!”
Trong lòng mặc dù đã tán thành, nhưng ngoài mặt cũng không lộ vẻ sợ hãi, nói bản thân tuyệt không có ý này. Trưởng công chúa liền gật đầu, biểu thị tán thưởng đối với sự lý giải của Tần Phủ Nguyên.
Thật sự là hai kẻ khôn khéo!
Yên lặng hồi lâu, Tần Phủ Nguyên hỏi: “Điện hạ, thứ hạ quan vô lễ, vì sao ta rõ ràng là vào lễ bộ, cuối cùng, lại đến quý phủ của điện hạ?”
Trưởng công chúa hiếm khi mỉm cười: “Nơi bản cung chủ quản, đặt ngay dưới tầm mắt chẳng phải càng thuận tiện?”
Tần Phủ Nguyên đột nhiên rùng mình, đang muốn hỏi, bỗng nhiên một nữ quan trung niên đến bên cạnh các nàng, sau khi hành lễ, liền hỏi trưởng công chúa: “Điện hạ, phò mã xin gặp.”
Trưởng công chúa cũng không kiêng kỵ Tần Phủ Nguyên ở đây, lắc đầu: “Cứ nói bản cung thân thể không khỏe, gọi phò mã hồi phủ nghỉ ngơi đi.”
“Vâng, điện hạ.” Nữ quan gật đầu nhận mệnh, đang muốn lui ra, lại bị trưởng công chúa gọi lại.
” Cùng hắn nói một chút, bản cung nếu như có chuyện muốn nói, không cần cầu kiến cũng sẽ gọi hắn đến.” Ngụ ý đó là nếu nàng không chủ động tìm, phò mã cũng đừng tự mình đến nữa.
So với những nữ quan bình thường luôn khuyên công chúa giữ phụ đức, quan này lập tức nhận mệnh: “Như điện hạ mong muốn.”
Dựa theo vương pháp hiện nay, công chúa cùng phò mã ở vào hai phủ, cách nhau trăm dặm. Ngoài phủ công chúa treo hồng đăng, tức là gọi phò mã đến phủ đoàn tụ, nếu như không gọi mà đến, đừng nói ở lại, ngay cả vào phủ cũng tính là tự tiện xong vào, nếu như vấn tội sẽ bị tước phu tịch. Trong lòng mặc dù lấy làm kỳ lạ phương thức chung sống của trưởng công chúa cùng với phò mã, nhưng đồng thời trong lòng Tần Phủ Nguyên lại không khỏi cảm thán, thật ra tham chiếu hiện thực, đại đa số người đều giống như trưởng công chúa tựa hồ mới là bình thường, mà nàng ngày ngày ở tại phủ công chúa, cùng công chúa đồng sàng cộng chẩm, ngược lại là khác người mới đúng.
Hơn nữa, phủ phò mã của nàng ở nơi nào? Tần Phủ Nguyên từng đại khái nghe nói qua, những vẫn chưa hề đi qua. Rời khỏi phủ trưởng công chúa, bởi vì mới vừa nhậm chức, ngay cả chức vụ cơ bản cũng không hiểu, cho nên trưởng công chúa căn dặn chính là, trong vòng một tháng chỉ cần hiểu rõ sổ sách, sự vụ chủ yếu cần làm là được rồi, nhưng những chuyện này đều là chuyện có thể làm sau khi hồi phủ.
Tần Phủ Nguyên quay về phủ của Vinh An công chúa, lúc này đã qua bữa trưa, Sở Oản đang ở phòng trong náo loạn không ăn cái này không ăn cái kia, chờ nàng đi vào, liền vô cùng thẳng thắng mang thức ăn chia vào trong bát của Thủy Nhi và Điều Nhi.
Điều Nhi khuôn mặt vốn là phiếm lấy lãnh khí, lúc này càng thêm nghiêm trọng vài phần. Tần Phủ Nguyên hiểu ý, liên tục gắp thức ăn cho điện hạ: “Điện hạ tại sao lại không thích ăn thịt?”
” Oản Nhi không phải không thích ăn thịt, là không thích thịt heo!” Sở Oản bũi môi, cố ý khiến đôi đũa tránh đi loại thịt này.
Tần Phủ Nguyên có chút khó xử: “Vì sao chỉ không ăn thịt heo?”
“Heo nhìn rất xấu a!” Sở Oản rất sợ Tần Phủ Nguyên không biết đó là xấu đến mức nào, còn tận lực dùng mặt mình khoa tay múa chân, khiến Tần Phủ Nguyên vừa sợ vừa buồn cười.
” Nhưng hiện tại trong bát, cùng tướng mạo là không liên quan đến nhau đi?” Tần Phủ Nguyên tính tình vốn là không thích miễn cưỡng, liền sửa lời nói: “Vậy, điện hạ thích thịt gì?”
” Thịt lừa.” Sở Oản vừa nói liền nhịn không được liếm: “Thịt bò, thịt dê!”
Điều Nhi ở một bên lạnh nhạt nói: “Điện hạ, những loại thịt này thiên về tính hỏa, thân thể của người không chịu nổi.”
” Í, vậy gà vịt thì sao?”
Tần Phủ Nguyên có một chút u oán: “Điện hạ, hai ngày nay, sáng trưa chiều tối đều là gà vịt.”
Sở Oản nhíu mày: “Vậy thịt cá?”
Thủy Nhi ôn nhu giải thích: “Lần trước điện hạ ăn vội bị hốc xương cá, Đức Phi nương nương liền căn dặn, không thể cho điện hạ ăn cá nữa.”
Sở Oản rốt cuộc kinh khủng: “Ta chỉ ăn chay không được sao?”
Ba người không một ai trả lời, nhưng đáp án đã không cần nói cũng biết. Sở Oản ủy khuất vô cùng, cúi đầu chuyên tâm dùng đũa chọc chọc vào thịt trong chén, nhưng chính là nửa ngày cũng không muốn ăn.
Tần Phủ Nguyên cũng không chú ý, tự mình ăn, đột nhiên nhớ đến vấn đề trước đó vẫn luôn hiếu kỳ, liền trực tiếp hỏi ra: “Thủy Nhi tỷ tỷ, tỷ biết phủ phò mã của ta xây dựng ở chỗ nào không?”
Nàng hỏi là vô tâm, nhưng công chúa nghe đến là cho rằng hữu ý, nhất thời sợ đến khuôn mặt trắng bệch, nắm chặt ống tay áo của Tần Phủ Nguyên, liên tục lắc đầu: “Phò mã, nàng sẽ không bởi vì Oản Nhi không ăn thịt heo, mà muốn dọn ra ngoài ở đi?”
” A?” Tần Phủ Nguyên sững sốt, sau đó không khỏi bật cười: “Điện hạ hiểu lầm rồi, ta chỉ là nhất thời hiếu kỳ mà thôi.”
” Đừng hiếu kỳ! Hiếu kỳ không tốt! Phủ phò mã rách nát kia, nào tốt như phủ công chúa của ta! Phò mã nếu như tức giận thì cứ nói, đừng nghĩ sẽ ở riêng a!” Sở Oản nói năng lộn xộn, nhìn dáng vẻ tức giận, tựa hồ ngày khác liền có thể đốt phủ phò mã. Tần Phủ Nguyên đang định trấn an, lại bị điện hạ cướp lời: “Vốn dĩ phò mã chính là không thân cận Oản Nhi, nếu như ở riêng, Oản Nhi không phải thật sự trở thành quả phụ sống như trong sách nói sao?”
Bởi vì những lời này, Tần Phủ Nguyên thật sự bị không khí làm sặc: “Khụ khụ! Khụ khụ khụ!”
Thủy Nhi cùng Điều Nhi liếc nhau, ăn ý mà xác định một việc, chắc chắn sẽ giấu sạch đống phế thoại này của công chúa mới được.