Tóm tắt truyện
Con gái lớn Thôi gia bị mù từ nhỏ, cha không thương mẹ không yêu, đến một hạ nhân cũng dám khinh thường nàng.
Từ lúc bắt đầu có ký ức, Thôi Đề đã trải đủ loại thờ ơ, chua xót.
Có rất nhiều kẻ chực xem trò cười của nàng.
Vậy mà, chưa ai từng nghĩ, trong thời khắc Thôi Đề chán nản nhất, nàng sẽ được con trai lớn tiền đồ xán lạn của Bùi gia dùng kiệu lớn tám người khiêng, đón vào cửa.
Thôi Đề không hiểu vì sao Bùi Tuyên sẵn lòng cưới nàng, bởi dù thế nào hắn cũng không phải nhất kiến chung tình.
Nhưng nàng cảm kích Bùi Tuyên.
Hắn không chỉ cho nàng sự tôn trọng lớn nhất kiếp người, còn sẵn lòng đỡ lấy nàng, che chở cho nàng, sẽ đỡ nàng đúng lúc trước khi nàng té ngã, kiên trì tách những mảnh xương cá nhỏ cho nàng.
Hắn sẽ ôm nàng, thỉnh thoảng lại hôn nàng, cũng không trách cứ hay xem thường nàng.
Thôi Đề rất hài lòng với hôn sự này.
Nhưng là một người mù, việc nàng làm được rất hữu hạn.
Vậy nên, sau khi xuất giá, nàng buông bỏ sự dè dặt, một lòng mong sẽ sinh con dưỡng cái cho Bùi Tuyên, để có thể báo đáp thật tốt ơn chăm sóc của hắn.
Vậy mà, Bùi Tuyên trước sau vẫn không chịu viên phòng với nàng.
Trước khi bị người ta đẩy xuống hồ sen, nàng còn nghĩ: Chi bằng quên đi thôi. Hắn chỉ thương nàng, tiếc nàng, nhưng không hề yêu nàng.
Rồi Thôi Đề mở mắt, chợt tỉnh ngộ. Nàng đã trở lại ba năm trước.
Điều thú vị là nàng không chi mơ thấy chuyện kiếp trước, nàng còn mơ gặp thần tiên cưỡi hạc đến mở linh nhãn cho mình.
Năm nay, Bùi Tuyên vừa tròn mười tám.
Sống lại một đời, Thôi Đề vẫn được gả vào Bùi phủ.
Đêm tân hôn, trước khi động phòng, Thôi tiểu thư bỗng thấy hai mắt nhói đau, Bùi Tuyên nghe tiếng, hoảng hốt nhảy khỏi thùng tắm.
Nhìn thấy tóc dài tựa thác và cơ thể yêu kiều, nổi bật mà lớp áo trong trắng như tuyết không tài nào che giấu được của ‘phu quân tốt’, toàn thân Thôi Đề run lên, mặt đỏ tận mang tai, hoàn toàn ‘tỉnh ngộ’…
- Mắt Thôi tiểu thư mù, linh nhãn chỉ có thể thấy mỗi Bùi Tuyên.
- Song trùng sinh, Thôi Đề trùng sinh trước, Bùi Tuyên sẽ từ từ khôi phục ký ức kiếp trước.
- Thôi Đề ‘thụ’, Bùi Tuyên ‘công’ (thật ra là ‘công’ lẫn nhau)
-
[Khóa] Chương 13: Đầu cành
-
[Khóa] Chương 12: Bày tỏ tâm ý
-
[Khóa] Chương 11: Đậu đỏ tương tư
-
[Khóa] Chương 10: Đang tuổi trẻ25/03/2023
-
[Khóa] Chương 9: Đến đúng hẹn25/03/2023
-
[Khóa] Chương 8: Diều bay lên24/03/2023
-
[Khóa] Chương 7: Vì hồng nhan23/03/2023
-
[Khóa] Chương 6: Sẽ nghĩ đến22/03/2023
-
[Mở] Chương 5: Muốn cầu thân21/03/2023
-
[Mở] Chương 4: Thành tâm gửi tặng20/03/2023
-
[Mở] Chương 3: Thiếu niên lang19/03/2023
-
[Mở] Chương 2: Hoa lê trắng18/03/2023
-
[Mở] Chương 1: Giấc mộng thiếu nữ17/03/2023
mydung2512
văn án hay quá, lót dép chờ team đăng <3
matngot
Truyện hay xuất sắc luôn, văn phong của tác giả và editors hay quá