Review: Nữ Thần Thức Dậy
Nữ Thần Thức Dậy
Tác giả: Nguyên Phong
Tình trạng: Hoàn – 42 chương
Thể loại: Hài Hước, Hiện Đại
Couple: Nguyên Vũ x Phương Tình
Editor: HTM Team
Link edit: https://www.hoatrenmay.com/truyen/nu-than-thuc-day/
Reviewer: Moria
Văn án:
Đại tiểu thư quý phái xinh đẹp sống thực vật × Cô y tá nhỏ háo sắc bề ngoài thuần khiết.
Đại tiểu thư vẫn có ý thức, sau này sẽ thức tỉnh vì bị chọc điên.
Không phải ABO, hỗ công, nếu như buộc phải phân chia thì Đại tiểu thư là công.
Một ngày như thường lệ, khi y tá bé nhỏ nắm tay Đại tiểu thư tự an ủi thì đột nhiên phát hiện ra “búp bê tình dục hình người” của mình mở mắt. Khuyên người ta làm y tá, không được chết tử tế.
REVIEW
Ai nói một tác phẩm có phần biến thái, điên rồ, thậm chí chứa đựng tam quan kỳ quặc lại không thể tồn tại một tình yêu đẹp đẽ chứ?
Nào nào, phá vỡ hết những chuẩn mực đạo đức thông thường, thậm chí vứt luôn cả não của bạn đi khi đến với 42 chương truyện của “Nữ Thần Thức Dậy”, và bạn sẽ hiểu vì sao người đời thường bảo tình yêu là câu chuyện của trái tim chứ không phải là lý trí.
Phương Tình là một Lọ Lem phương bản đời thực chính hiệu: Cô sinh ra ở một thị trấn nhỏ, gia cảnh vốn không mấy khá giả. Bản chất Phương Tình cũng không phải là một nữ nhân xuất chúng; cô chỉ đủ năng lực để vừa vặn thi đậu vào một trường cao đẳng, sau đó bất đắc dĩ trở thành y tá tại một bệnh viện nhỏ, hằng ngày cùng đồng nghiệp chen chúc trong một căn phòng thuê nhỏ ở ngoại ô thành phố, với số tiền lương nhận được (cộng thêm tiền trợ cấp) không vượt quá năm vạn một tháng.
Có thể vì tư chất trời sinh không quá thông minh, Phương Tình luôn nhìn nhận sự việc dưới con mắt hết sức đơn giản. Nhưng đừng vội lầm tưởng cô là kiểu nữ chính bạch liên hoa ngây thơ trong sáng đến phát chán ngấy lên ấy, bởi đằng sau vẻ ngoài thanh thuần xinh đẹp kia, là cả một cái địa ngục khổng lồ dí theo đằng sau luôn. Vâng reviewer không hề nói quá: vừa có máu M vừa mắc chứng “Ái tử thi” (Necrophilia), ai có thể làm lại Phương Tình nhà chúng ta đây?
“Là một y tá, cô chắc chắn biết bản thân phải tuân theo những quy tắc đạo đức y tá cơ bản nhất. Điều đầu tiên là trung thành với cương vị công tác, bệnh nhân là trên hết, cô đều làm như vậy, ngay cả một người nghiêm khắc như y tá trưởng, khi Phương Tình làm việc cũng không nói được nửa lời.
Nhưng khi đối mặt với Nguyên Vũ, những xiềng xích đạo đức đó dường như vô dụng, hoàn toàn không thể kiềm chế được xúc động trong lòng Phương Tình…”
Cuộc sống của cô y tá trẻ chậm chạp trôi trong nhạt nhẽo và vô vị, cho đến ngày một sự việc bất ngờ xảy ra: vị tiểu thư Nguyên gia trong lúc lái xe đã xảy ra tai nạn nghiêm trọng, có nguy cơ trở thành người thực vật vĩnh viễn. Do đó, ba mẹ của Nguyên tiểu thư, còn có chồng chưa cưới của cô ấy, muốn tìm một người đáng tin cậy để chăm sóc đại tiểu thư chu toàn trong thời gian nằm viện điều trị.
Trước ba giờ chiều ngày hôm đó, toàn bộ y tá của Bệnh viện nhân dân số 7 bắt buộc phải tới họp đông đủ. Dĩ nhiên, Phương Tình cũng không phải là một ngoại lệ.
Vốn tưởng rằng cơ hội sẽ chẳng đời nào đến với một y tá thấp cổ bé họng như cô trong cuộc chiến tuyển dụng béo bở ấy, vậy mà bằng vẻ đẹp trong sáng và thuần khiết của mình, Phương Tình đã nhanh chóng vượt qua nhiều đối thủ mạnh khác để trở thành một trong hai ứng cử viên xuất sắc nhất. Quả đúng là người tính sao bằng trời tính được!
Nhưng liệu cốt truyện có diễn ra theo một logic thông thường không, chẳng hạn như để Phương Tình phải lòng cô tiểu thư Nguyên Vũ sau một thời gian dài chăm sóc bệnh nhân chẳng hạn? Ồ không, nếu như thế thì reviewer đã chẳng bảo bạn phải vứt não đi khi thưởng thức tác phẩm này rồi. Tại sao ư? Vì Tiểu Phương vốn không có đủ kiên nhẫn chờ đợi Nguyên Vũ tỉnh lại, mà đã lập tức nhào đến “ăn sạch” người ta – vốn đang ở trong trạng thái thực vật 100% trên giường bệnh – và ăn sạch theo đúng nghĩa đen luôn nha.
“Cô dùng hai tay nắm lấy cổ áo, đang định chặn phong cảnh hữu tình trước ngực thi Phương Tinh lại thoáng do dự. Cô nhìn xuống cặp bánh pudding sữa trắng hồng, như bị bỏ bùa mê, hồi lâu không thể rời mắt khỏi chúng.
Chỉ hôn một cái, chỉ hôn một cái như vậy thôi.
Chắc là … Không có vấn đề gì, phải không?”
Phía trên chỉ là một trích đoạn rất nhỏ để độc giả hình dung mức độ “biến thái” thượng thừa của Phương Tình. Xuyên suốt từ chương 4 cho đến chương 18 là một nồi thịt chất lượng của cô y tá nhìn-tưởng-ngây thơ-nhưng-bị-quỷ-theo-sau và búp bê tình d*c của cổ, khiến reviewer vừa đọc mà vừa phải lau mồ hôi trán không dứt. Quấy rối tình d*c bệnh nhân cũng thôi đi, đằng này còn lấy luôn cả lần đầu của người ta lẫn bản thân, hăng hái đến độ khiến một người đang rơi vào tình trạng mất nhận thức cũng phải tỉnh lại vì quá “high”. Chữa bệnh kiểu này khéo mà ai cũng muốn bị tai nạn để nhập viện mất thôi!
Và đoán thử xem: cô y tá Phương Tình liệu có nhận được sự tha thứ dễ dàng một khi Nguyên tiểu thư tỉnh lại không? Câu trả lời tất nhiên là không! Và chẳng hề ngoa khi nói rằng từ chương 19 trở đi mới chính là phần truyện yêu thích nhất của reviewer. Ngoài những màn trừng phạt nóng bỏng và đa dạng của Nguyên Vũ dành cho Tiểu Phương, điều khiến mình đánh giá cao tác phẩm là việc tác giả mô tả quá trình phát triển cảm xúc của hai nhân vật chính rất hợp tình hợp lý. Sự xuất hiện bất ngờ của Nguyên Vũ ngay từ những chương đầu tiên giống hệt như một vầng hào quang rực rỡ chói lòa, mà bằng một cách thần kỳ nào đó đã rọi sáng thế giới nhỏ bé, đầy tính trật tự và khuôn mẫu đến bức bối của Phương Tình, giúp cô từng chút khám phá và bóc trần khía cạnh đen tối, nổi loạn của mình ẩn sau vẻ ngoài đạo mạo của một y tá trẻ mẫu mực. Ở phía Nguyên Vũ – một vị tiểu thư lạnh lùng, khép kín, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa và chưa từng biết hương vị tình yêu là gì – thì sự xuất hiện của cô y tá nhỏ bé đến từ tầng lớp thấp kém hơn lại chính là một chiếc chìa khóa khai mở mọi cung bậc cảm xúc hỷ nộ ái ố vốn luôn ngủ yên bên trong cô. Mối quan hệ giữa hai người có thể bắt đầu từ những khoái cảm sinh lý trần tục, nhưng dần dần, Nguyên Vũ và Phương Tình đã chứng minh được bọn họ đính xác là hai mảnh ghép hoàn hảo dành cho nhau. Để rồi đến chương cuối cùng, một cái kết hạnh phúc và viên mãn là điều mà độc giả có quyền trông đợi và chắc chắn sẽ được thỏa mãn.
“Nguyên Vũ nở nụ cười, giống như một đóa phù dung sớm nở tối tàn, Phương Tình nhìn tới ngày người. Cô rất xinh đẹp, đường nét khuôn mặt thanh tú khiến cho người đẹp trong giới giải trí cũng phải ghen tị. Nhưng cô không thích cười, hoặc vì thân phận là đại tiểu thư của Nguyên gia, thường xuyên được truyền thông chú ý nên luôn phải bày ra bộ mặt lạnh lùng thờ ơ.
Nhưng trong khoảnh khắc cô cười rộ lên, vạn vật như được hồi sinh, mưa thuận gió hòa.
Có hoa, nở rộ trong lòng Phương Tình.”
Tóm lại, “Nữ Thần Thức Dậy” là một bộ truyện hót hòn họt nhưng cũng có nhiều yếu tố vượt hơn cả trông đợi của reviewer. Độc giả còn chờ gì mà không nhảy hố để được thưởng thức một bữa tiệc buffet đầy đặc sắc và lạ miệng nào?