Review – Lần Đầu Tiên Yêu Người
Review truyện: Lần Đầu Tiên Yêu Người
Tác giả: Ly Ly
Dịch giả: Selene
Thể loại: Hiện Đại
Nhân vật: Thu Thế Lâm x Lâm Nghiên Hi
Tình trạng: Đang tiến hành
Link edit: https://www.hoatrenmay.com/truyen/lan-dau-tien-yeu-nguoi/
Reviewer: Moria
Văn án:
Vì tóm được người tình bí mật của mẹ mà bất ngờ bắt đầu lần đầu tiên với tình đầu.
Trước khi gặp Lâm Nghiên Hi, Thu Thế Lâm chưa từng nghĩ mình sẽ yêu đến chết đi sống lại.
Tình yêu được dựng nên từ lời nói dối này đến lời nói dối khác, là lọc lừa, hay thật dạ?
Biết rõ là một cái bẫy ngọt ngào, vẫn cam nguyện giẫm xuống, chỉ để ôm người yêu đã chồng chất vết thương.
Vừa ngọt vừa ngược, được cậu em trai giận chị gái không ra sao điều hòa
P.S: Những ký tự gần giống phiên âm trong đối thoại của em trai không phải lỗi đánh máy, cậu ấy bị ngọng, phát âm không chuẩn.
Ngoài ra, trong đoạn sau của tiểu thuyết, thực chất một số việc làm và cách nói của Thế Lâm không đúng, nhưng cuối cùng cô ấy cũng ý thức được và sửa chữa, mọi người đừng học theo lỗi lầm của cô ấy (sẽ có nói rõ chỗ sai ở phía sau).
Lý do thiết lập giới hạn 18+ không chỉ vì chi tiết trưởng thành trong truyện, mà còn vì có một số thông tin đến một độ tuổi nhất định mới hiểu được.
Nếu bạn phải trải qua tình huống tương tự Nghiên Hi, dù hiện thực có thể tàn khốc gấp tiểu thuyết trăm lần, vẫn mong bạn có thể giữ lại một phần hy vọng, vì khi còn hy vọng, bạn mới có cơ hội gặp được người như Thế Lâm.
Cốt truyện của tác phẩm này có thể bao gồm tình tiết hoặc hành vi không phù hợp.
Nếu như chính bạn, hoặc bạn có biết ai đang đối mặt với vấn đề về tâm lý, hoặc có suy nghĩ tự sát, xin cho chính mình, hoặc người đó cơ hội.
Trên thế giới vẫn còn nhiều điều tốt đẹp, có lẽ hiện tại bạn chưa được nhìn thấy, hoặc cảm nhận, nhưng từ từ bạn sẽ tìm thấy thôi! Cứ từ từ, hãy tin vào chính mình, chậm một chút cũng không sao!
Ấn tượng, ám ảnh, day dứt – đây là sáu con chữ tự động bật ra khi reviewer bắt đầu gõ những dòng đầu tiên mô tả tác phẩm này.
Trên cái nền hiện thực xám xịt, cuộn xoáy và biến dạng, “Lần Đầu Tiên Yêu Người” hiện lên như một bức tranh kiều diễm tạo thành từ những gam màu rực rỡ của tuổi trẻ. Dù hỗn loạn, nhưng nó lại là một áng văn có sức mạnh xua tan đêm đông và mang lại hơi ấm. Vì khi băng tan, cũng chính là lúc mùa xuân trở về.
“Chúng ta hãy yêu thôi, chứ đừng rơi vào tình yêu. Bởi những gì rơi, thường sẽ vỡ.”
Thu Thế Lâm, nghiên cứu sinh âm nhạc chuyên ngành Techno, vốn là con gái của Từ Mẫn Nga – một người mẹ đơn thân xinh đẹp và giỏi giang – đồng thời là chị sinh đôi với cậu em tính-tình-trời-đánh-nhưng-rất mực-thương-yêu-chị gái Thu Thế Hạo. Trong một lần tình cờ đến phòng mẹ chơi đùa, hai chị em đã vô tình phát hiện ra một chuyện kinh thiên động địa: người mẹ mẫu mực của họ ấy vậy mà bí mật nuôi dưỡng tình nhân, thậm chí còn sẵn sàng bỏ ra hàng nghìn tệ chỉ để có một cuộc chuyện trò video call vài phút với “bé đường”!
Với mục đích kiểm chứng mặt mũi lẫn nhân cách của “bố dượng tương lai”, Thu Thế Lâm cùng Thu Thế Hạo đã quyết định bỏ ra bốn ngàn tệ hẹn gặp người nọ tại một quán cà phê. Hai chị em tuyệt đối chưa bao giờ dám nghĩ, mẹ của họ không những đang qua lại với “phi công” mà hóa ra còn là người đồng tính, sẵn lòng đem tiền chu cấp một cô gái trạc tuổi Thu Thế Lâm ở bên ngoài.
Điên rồi, mẹ nhất định là bị bỏ bùa mê thuốc lú nên mới hành động kỳ lạ như vậy! Thu Thế Lâm bước vào quán cà phê với tâm thế lo lắng không thôi: “bé đường” rốt cuộc là yêu quái phương nào mà dám đến quấy nhiễu cuộc sống của gia đình cô chứ?
[…] Xem ra bé đường rất có gu, trên người là quần jean ôm sát nhẹ nhàng kết hợp với áo sơ mi lụa trắng, áo khoác bằng vải mỏng với tông màu chủ đạo là xám nhạt thiên trắng, bên người đặt chiếc túi xách họa tiết ca-rô cổ điển, nom rất ra dáng thiên kim tiểu thư tao nhã, thông tuệ.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy người này đeo một đôi bông tai bạc hình trái tim và một sợi dây chuyền mặt ngọc trai đơn giản.
Lạ thật, trong ấn tượng của Thu Thế Lâm, vốn dĩ biểu tượng trái tim và ngọc trai đều quê mùa không thôi, vì sao chuyển sang trên người ‘bé đường’ lại tạo thành cảm giác cao quý, thu hút là như thế nào?
Nói thật thì Thu Thế Lâm tự thấy mình không hề kém cạnh. Dù không được xinh đẹp như mẹ, nhưng cô cũng được tính là kiểu người hoa gặp hoa nở. Mặt của cô giống bố, mi và mày đều khá đậm, nhìn về tổng thể thì nghiêng về vẻ khí khái nhiều hơn là xinh đẹp. Em trai cô giống mẹ nhiều hơn, ngoại hình cũng có phần thanh tú hơn.
Nhưng nếu so với ‘bé đường’, hình như cô đã chịu trận!
Từ mục đích giao dịch tình-tiền ban đầu, bất tri bất giác Thu Thế Lâm đã bị đối phương hút hồn lúc nào không hay. Chưa nói đến việc bọn họ đều có cùng sở thích về âm nhạc, cảm giác trò chuyện với Lâm Nghiên Hi là một loại trải nghiệm thú vị và phấn khích đến mức Thu Thế Lâm trong suốt hai mươi tư năm cuộc đời chưa từng có cơ hội khảo nghiệm qua. Thế nên, việc hai cô gái trẻ nhanh chóng trở thành bạn bè thân thiết cũng là một điều vô cùng dễ hiểu.
Thế nhưng, giữa Thu Thế Lâm và Lâm Nghiên Hi liệu sẽ mãi duy trì thứ tình bạn thuần khiết ấy không? E là không được đâu.
[…] Lâm Nghiên Hi chỉ cúi người thăm dò, lại thì thầm vào tai cô: “Hôm nay em trai cậu không đến đúng không?” Sau đó vươn tay ra khóa cánh cửa bên cạnh.
“Không đâu… không… nó… nó đi dã ngoại với bạn rồi.” Thu Thế Lâm biết ý nghĩa câu trả lời của mình, chờ mong lẫn sợ hãi mãnh liệt ập đến.
Lâm Nghiên Hi đi về phía Thu Thế Lâm, cô vô thức muốn lùi về sau, nhưng cố sao sau lưng chính là đàn điện tử, cô đã cùng đường.
“Vậy chúng ta bắt đầu khai phá tiềm năng nhé?”
Cuộc làm tình đầu tiên bao giờ cũng mang lại vô vàn rung động mãnh liệt lẫn khoái cảm không thể nào quên, nhất là với một Thu Thế Lâm từ lâu đã phải nhẫn nhịn cảm xúc quyến luyến dành cho người bạn thân. Nhưng còn Lâm Nghiên Hi thì sao? Suy nghĩ thật sự của đối phương dành cho cô là gì? Lẽ ra sau đêm đầu tiên kề cạnh hai người đã có thể chân chính gọi nhau một tiếng “người yêu”, nhưng chẳng hiểu sao đó lại chính là khởi nguồn cho toàn bộ bi kịch sắp xảy tới giữa họ…
“Nếu như thế gian này có Thượng đế, vậy nhất định khi tạo ra Lâm Nghiên Hi, Ngài đã trút vào rất nhiều ngoại hình, sự thông minh, và hiểu lòng người, nhưng lại quên cho cô ấy may mắn và hạnh phúc.”
Nếu tinh ý, độc giả có thể dễ dàng nhận ra một số điểm kỳ lạ trong cách cư xử của Lâm Nghiên Hi đối với Thu Thế Lâm, cả trong lần gặp đầu tiên lẫn những buổi hẹn hò của hai người sau đó. Tại sao Lâm Nghiên Hi gần như luôn là người “hùa theo” tất cả những sở thích và đề tài trò chuyện mà Thu Thế Lâm gợi ra, chứ không phải ngược lại? Vì sao Lâm Nghiên Hi luôn luôn là người chủ động “nằm trên”, thậm chí không ngần ngại “phục vụ” bên dưới của Thu Thế Lâm ngay trong lần làm tình đầu tiên, mà không hề đòi hỏi bất kỳ sự đáp lễ nào từ đối phương? Liệu tình cảm mà Lâm Nghiên Hi giành cho Thu Thế Lâm có bao nhiêu phần trăm là thật, hay tất cả chẳng qua cũng giống người kia – ngay từ đầu đã cái bẫy chết người trực chờ con mồi ngây thơ sa lưới?
“Tớ biết tớ có rất nhiều khuyết điểm, tớ biết rất nhiều chuyện rất khó để quên đi. Tớ sẽ cố gắng buông bỏ những thứ làm mình đau khổ, tớ cũng hy vọng cậu như vậy, quên những chuyện không vui kia đi. Tớ muốn ở bên cạnh cậu, tạo ra thật nhiều ký ức vui vẻ thuộc về chúng ta. Tớ hy vọng, trong tương lai của chúng ta sẽ có nhau! Tớ yêu cậu, Nghiên Hi. Cậu đừng đẩy tớ ra, được không?” Dù không biết mình có thể cho Lâm Nghiên Hi bao nhiêu cảm giác an toàn, nhưng Thu Thế Lâm vẫn sẵn lòng hứa hẹn, nỗ lực vỗ về vết thương trong lòng cô ấy.
Một khi sự thật vỡ đôi, nỗi đau sẽ là thứ song hành cùng ta mãi mãi. Nhưng dù bắt đầu bằng mục đích gì đi nữa, có một điều ta có thể chắc chắn ở Thu Thế Lâm và Lâm Nghiên Hi: chính tình yêu là lý do khiến một người kiên quyết đẩy cả hai ra xa, và một người thì tìm mọi lý do và lòng dũng cảm để ở lại.
Vì tình yêu, Lâm Nghiên Hi từng chút nỗ lực để tồn tại giữa một xã hội đầy lạnh lùng và tàn nhẫn. Cũng vì tình yêu, cô thà tiếp tục để thương tích trong lòng rướm máu và sưng mủ chứ nhất quyết không để nửa kia chịu điều tiếng khi ở bên mình. Nhưng đối phương nào có khá hơn? Nếu không phải yêu, Thu Thế Lâm có mặc kệ cả tình thân mà lười dối mẹ mình về mối quan hệ với A Hi hay không? Nếu không vì quá yêu, liệu cô ấy có tiếp tục kiên trì sau vô số lần bị người kia từ chối và lừa dối hay không?
[…] Nhìn một Thu Thế Lâm xán lạn như ánh mặt trời, trong phút chốc, Lâm Nghiên Hi cũng mong mình trở thành một bông hoa hướng dương. Nhưng trong thực tế, cô ấy chỉ là một bãi bùn nằm dưới đất, bị hoa hướng dương che mất mặt trời!
“Lần đầu tiên yêu người” thoạt nhìn chỉ có vẻ là một câu chuyện của hai kẻ rất ngốc không biết cách bày tỏ lòng mình, nhưng thật ra tác phẩm này còn chứa đựng nhiều yếu tố nhân văn hơn thế. Tình bạn, tình máu mủ, sự thấu cảm dành cho những người có vấn đề về tâm lý,.. Tất cả đã tạo nên một áng văn chữa lành rất “đời” và cũng rất “người”, xứng đáng để bạn lưu về playlist và dành thời gian nghiền ngẫm yêu thích đấy!