Review: Tình Nhân Dưỡng Thành
Tên truyện: Tình Nhân Dưỡng Thành
Tác giả: Minh Dã
Tình trạng: Hoàn – 100 chương
Thể loại: Đô thị tình duyên, incest (kế mẫu x kế nữ)
Couple: Liễu Tịnh Thanh x Lý Thủ Nhất
Editor: Mint-milktea + HTM’s Team (Chương 80 – 100)
Link edit: https://www.hoatrenmay.com/truyen/tinh-nhan-duong-thanh/
Reviewer: Moria
Văn án:
Cha của Lý Thủ Nhất là Lý Quân – một kẻ ăn bám, chuyên lừa gạt tiền phụ nữ, sống dựa vào phụ nữ nuôi, không biết có bao nhiêu phụ nữ đã bị hắn làm hại.
Liễu Tịnh Thanh (mẹ kế) là người có tiền nhất trong số phụ nữ đó, cũng là người trẻ tuổi xinh đẹp nhất, và là người duy nhất thăng cấp thành vợ chính.
Lý Quân qua đời trong một tai nạn xe cộ, Liễu Tịnh Thanh cùng tất cả những phụ nữ bị hại khác gặp mặt mới biết gã đàn ông này là kẻ ăn bám…
Lý Thủ Nhất mới mười lăm tuổi, không nơi nương tựa, Liễu Tịnh Thanh lại giúp gã ăn bám nuôi con gái, nuôi nuôi liền biến thành tình nhân.
—————————————————————————————————-
REVIEW
Trong cộng đồng Bách hợp tiểu thuyết ở Việt Nam, Minh Dã có lẽ là một trong những cái tên vô cùng quen thuộc, đủ khả năng bảo chứng cho chất lượng tác phẩm nhất. Bản thân mình luôn đánh giá cao sự đa dạng trong phong cách sáng tác của tác giả này, bởi lẽ mỗi bộ truyện tuy đều có sự khác biệt về thể loại, nhưng đều có một điểm chung là rất cuốn hút, văn phong mạch lạc, diễn biến lẫn tình tiết phát triển lại vô cùng hợp lý, vì thế đến với “Tình Nhân Dưỡng Thành”, mình đã có niềm tin rất lớn rằng đây nhất định sẽ không phải là một ngoại lệ. Và quả nhiên, Minh Dã đã không hề làm mình thất vọng.
Tóm tắt một chút về “Tình nhân dưỡng thành”, chẳng qua là một cái nhật cửu sinh tình kiêm bao dưỡng văn phi điển hình, kể về đoạn tình cảm giữa người mẹ nuôi tổng tài Liễu Tịnh Thanh và cô gái riêng của người chồng quá cố tên gọi Lý Thủ Nhất.
“Nói đến Lý Thủ Nhất thì nhất định trước tiên phải nói đến ông ba chuyên ăn bám của nàng là Lý Quân. Lý Quân thân cao 1m80, 38 tuổi, trắng trẻo đẹp trai, ăn diện rất sạch sẻ chỉnh tề, tính khí tốt, lần đầu nhìn thấy sẽ cho người ta cảm giác là một người đàn ông sạch sẽ dịu dàng, nhưng tất cả những điều này đều là giả tạo. Lý Quân dựa vào vẻ bề ngoài tốt đẹp đã lừa gạt tình cảm của không biết bao nhiêu phụ nữ, dĩ nhiên hắn chẳng những lừa gạt tình cảm còn lừa gạt tiền. Vì tránh phải ăn cơm tù, Lý Quân lừa gạt tiền thì lừa gạt tiền, cũng không dám lừa gạt quá nhiều, nhưng mà trong hoàn cảnh lừa gạt không nhiều lắm như vậy căn bản là không đủ cho hắn tiêu xài, vì vậy Lý Quân thường cùng lúc qua lại với mấy phụ nữ, cùng lúc lừa gạt mấy phụ nữ.”
Lý Thủ Nhất vốn là một tai nạn ngoài ý muốn giữa Lý Quân và một trong số những phụ nữ qua đường kia, vào một ngày đẹp trời bỗng dưng rơi xuống trước cửa phòng hắn. Mà bởi vì lượng phụ nữ bị y đùa giỡn lừa gạt cũng không phải là nhỏ, Lý Quân đến tận cùng cũng không biết được mẹ ruột Lý Thủ Nhất rốt cuộc là ai. Sau khi phát hiện mình không có biện pháp bỏ rơi đứa bé, hắn liền đổi ý tìm cách biến đứa bé trở thành đạo cụ mới để tiếp tục bịa chuyện lừa gạt phụ nữ. Vì vậy, trong ký ức trẻ thơ non nớt của Lý Thủ Nhất, nàng từ nhỏ đã thường được rất nhiều loại phụ nữ khác nhau thay phiên chăm sóc. Ban đầu, nàng sẽ theo bản năng lệ thuộc vào một vài người phụ nữ thật lòng thương yêu nàng, với hi vọng bọn họ sẽ trở thành mẹ kế của mình. Nhưng bi kịch chính là ở chỗ đó: Lý Thủ Nhất sẽ luôn bị buộc phải chia lìa với từng người một, bởi lẽ cuộc đời của một kẻ đại lừa đảo như cha nàng thì làm sao có thể mong đợi vào cái gọi là hạnh phúc gia đình chân chính? Đúng là trong lòng Lý Thủ Nhất tồn tại không ít mất mát cùng thống khổ đan xen, nhưng lâu dần, lâu dần, khi sự chia ly đã thành quen thuộc tựa như một thói quen thường nhật, nàng cũng sẽ không còn quyến luyến với bất kể người phụ nữ nào của cha mình nữa, bởi lẽ nàng đã hiểu: những người này căn bản không có quan hệ ruột thịt lẫn trách nhiệm gắn bó với mình, và rằng mỗi một người đều sẽ chỉ là khách qua đường trong dòng chảy bận rộn của cuộc sống mà thôi.
Từ quá khứ thiếu thốn tình yêu thương cha mẹ, Lý Thủ Nhất dần dần trở thành một con ốc sên nấp trong vỏ, luôn cự tuyệt cùng người khác phát sinh tình quan hệ tình cảm. Chẳng qua, là nàng sợ hãi bản thân sẽ lại một lần nữa tổn thương.
Là ai nói, hài tử sẽ không biết đau lòng?
Ấy thế mà con mồi tiếp theo của Lý Quân, trùng hợp thay, lại chính là Liễu Tịnh Thanh. Phải thừa nhận rằng, Tịnh Thanh thuộc dạng nữ nhân có tiền đồ nhất trong số ít những phụ nữ y từng theo đuổi, mà bản thân nàng cũng là một đại mỹ nhân dung mạo thập phần xuất chúng cùng tư chất khó ai có thể bì kịp. Sinh ra trong một gia đình quản giáo vô cùng nghiêm khắc, hai ông bà Liễu Gia dĩ nhiên hết mực phản đối hôn sự giữa cô con gái độc nhất của mình với cái tên Lý Quân lai lịch không rõ nguồn gốc kia. Thế nhưng, Tịnh Thanh vẫn quyết định đi đến hôn nhân một cách vô cùng chóng vánh, bất chấp thật sự nàng chưa từng yêu hay có ý định chung đụng chăn gối với người đàn ông này. Có thể nói, nàng chính là đang thông qua Lý Quân âm thầm kháng nghị cha mẹ đã đàn áp khống chế mình suốt hai mươi mấy năm qua.
Về phần Lý Thủ Nhất, cô cũng không cảm thấy Liễu Tịnh Thanh cùng Lý Quân là loại quan hệ yêu đương nồng thắm gì, bởi lẽ cô đã sớm trải nghiệm qua ánh mắt của rất nhiều phụ nữ thật lòng yêu cha mình, cùng ánh mắt Liễu Tịnh Thanh hoàn toàn không giống nhau, dĩ nhiên chỗ nào không giống nhau thì Lý Thủ Nhất cũng không nói được.
Đây rốt cuộc, là loại tình huống cẩu huyết gì chứ?
“…thật lòng nàng rất thích người này, đã cực kỳ lâu rồi nàng không có thích một người như vậy, thật lòng hy vọng với cô ấy là người một nhà. Lần trước nàng có loại cảm giác này lúc nàng năm tuổi, ba nàng qua lại với một dì đặc biệt có mẫu tính, đặc biệt dịu dàng, nàng đặc biệt hy vọng dì kia trở thành mẹ của nàng. Sau khi ba nàng bỏ dì kia nàng khóc đến đứt ruột, dĩ nhiên một đứa bé năm tuổi như nàng không thay đổi được gì, từ đó về sau nàng cảm thấy đã không thể lại thích một người như vậy. Lý Thủ Nhất cảm thấy rất kỳ lạ, Liễu Tịnh Thanh và dì kia hầu như không có điểm chung nào, ít nhất là thoạt nhìn không có dịu dàng như vậy, hơn nữa còn có loại không muốn để ý tới mình, nhưng mà thái độ lại không để ý không được, còn dáng vẻ không biết chìu người. Mình có thiện cảm với Liễu Tịnh Thanh cũng thật kỳ lạ…”
Đối với một số độc giả khó tính, có lẽ khi mới đọc văn án và cũng chưa hề biết đến Minh Dã, họ sẽ nhanh chóng đi đến kết luận rằng đây chẳng qua là một câu chuyện miêu tả mối quan hệ cấm kỵ giữa kế mẫu và kế nữ (giống như các tác phẩm ngôn tình chủ đề incest hay ngụy incest khác), mà nhiều nhất cũng chỉ là dạng thuần nhục dục văn theo lối mòn tràn ngập những cảnh ân ái như những tác phẩm ba xu rẻ tiền nhan nhản trên mạng. Tuy nhiên, nếu bạn đã từng đọc qua các tác phẩm khác của Minh Dã và có duyên tìm được tác phẩm này, hãy chịu khó mở rộng đầu óc và bao dung thưởng thức nó dưới nhiều góc độ hơn. Mình dám cam đoan rằng, bạn sẽ nhận thấy “Tình nhân dưỡng thành” là một câu chuyện rất “đời”.
Vì sao lại như vậy ? Bởi vốn dĩ cuộc sống cũng đâu phải lúc nào cũng tuân theo những chuẩn mực và quy tắc nhất định mà ta đặt ra từ đầu, mà tác phẩm này là một trong những minh chứng sống mãnh liệt. Vào cái ngày Liễu Tịnh Thanh quyết định nhận nuôi Lý Thủ Nhất sau cái chết của cha, nàng dĩ nhiên không ngờ tới mình có thể cùng con gái của kẻ lừa đảo quá cố phát sinh loại quan hệ yêu đương thân mật nhất ấy. Mà Lý Thủ Nhất lại càng không nghĩ đến, mình có thể đối với người phụ nữ có lòng tốt nuôi dưỡng mình phát sinh loại ham muốn thầm kín đáng xấu hổ kia. Hai người phụ nữ, một lớn một trẻ, họ đến với nhau bằng những xúc cảm nồng cháy của ái tình, nguyện ý cho đi hết những điều tuyệt vời nhất mà họ có thể trao. Đó cũng là những tháng ngày, họ là những con người tuyệt vời nhất trong mắt của đối phương.
—————
“Lý Thủ Nhất, em thật sự biết mình muốn gì sao?” Liễu Tịnh Thanh hỏi Lý Thủ Nhất bằng chất giọng có phần buồn bã.
“Tuy em chỉ mới mười chín tuổi, chị sợ em chưa trưởng thành, nhưng em biết rõ bản thân mình muốn gì, chẳng lẽ phải chờ mười năm nữa em mới có tư cách đứng bên cạnh chị sao?” Lý Thủ Nhất nâng đôi mắt đỏ hoe lên hỏi, nàng sợ Tịnh Thanh đổi ý, không thích mình nữa mà lựa chọn một người trưởng thành hơn.
[…]
“Em nghe Tịnh Thanh hết, vậy Tịnh Thanh cũng đừng yêu đương, lại càng đừng kết hôn có được không?”
“Tôi sẽ không kết hôn.” Liễu Tịnh Thanh nói rất kiên định.
“Tịnh Thanh, chờ em trở lại, chúng ta cũng không chia lìa nữa có được không?”
“Được, tôi chờ em trở lại, đi ngủ đi.” Liễu Tịnh Thanh cam kết, sau đó sờ sờ gò má Lý Thủ Nhất. Cũng không biết đứa trẻ này biết mình đang nói gì hay không, chỉ là cái ý nghĩ này thật sự rất tốt đẹp, tốt đẹp đến mức cô không muốn phá vỡ. Cô nghĩ vào ngày nào đó Lý Thủ Nhất thật sự hiểu tình yêu mà nếu vẫn còn ý nghĩ này, đó có lẽ chính là chuyện mình mong đợi nhất. Chỉ là hiện tại Lý Thủ Nhất mới 19 tuổi, tương lai còn có quá nhiều nhân tố không xác định, cô không muốn Lý Thủ Nhất thuận miệng nói ra quá nhiều, cô sợ nếu như sau này Lý Thủ Nhất không làm được, mình sẽ mừng hụt…
—————–
Thú thực, ban đầu trong quá trình đọc tác phẩm này, rất nhiều lúc mình phải tạm dừng lại để cân nhắc xem có nên tiếp tục không, vì cảm giác tội lỗi nhen nhóm trong lòng như một ngọn lửa chập chờn không thể dập tắt. Mình cảm động trước tình cảm mà Liễu Tịnh Thanh dành cho Lý Thủ Nhất dưới cương vị một người “chị”, hay có thể nói là người “mẹ”, mặc dù đôi khi có phần hơi bảo bọc thái quá, nhưng nó rất đẹp, đẹp đến mức khiến mình nuôi hy vọng rằng bọn họ cứ mãi mãi như thế thì tốt biết bao, cũng không nhất thiết phải tiến thêm một bậc quan hệ nữa làm gì. Nhưng cái hay của Minh Dã nằm ở chỗ xây dựng được một cốt truyện rất vững và logic, dẫn dắt hai tâm hồn vốn thuần khiết từng chút một tiến gần về phía nhau, cả quá trình phát triển tâm lý nhân vật đều không thể tìm thấy bất kỳ một điểm gượng ép hay vội vã nào. Chẳng hạn như phân đoạn tác giả mô tả sự dằn xé nội tâm sâu sắc lẫn cảm giác mặc cảm đầy tội lỗi của Lý Thủ Nhất khi biết mình nảy sinh dục vọng bất chính trước tình cảm ấm áp mà Liễu Tịnh Thanh trao cho nàng, có thể nói là phân đoạn mà mình yêu thích nhất trong truyện vì mức độ chân thực của nó. Dĩ nhiên, càng về gần cuối thì những cảnh xôi thịt đầy ắp tình thú xen lẫn kích thích càng gia tăng theo cấp số cộng, tuy nhiên chúng không còn khiến mình có cảm thấy tội lỗi như ban đầu nữa, mà thay vào đó là cảm giác mãn nguyện đến chân tâm – đúng vậy, là thật sự vui mừng cho bọn họ. Mới thấy có những thứ tình cảm, vốn dĩ xuất phát điểm lệch khỏi định kiến thông thường cách mấy, đến cuối cùng vẫn có thể chân chính tìm thấy niềm hạnh phúc đích thực.
Tóm lại, trước khi quyết định nhảy hố, hãy chắc chắn rằng bạn có đủ bao dung, vì “Tình nhân dưỡng thành” quả thực chứa đựng nhiều hơn tên gọi của chính nó. Truyện sẽ là một đoàn tàu chở đầy adrenaline pha lẫn dopamin đâm thẳng vào trái tim bạn với hết thảy sự vụng trộm, dại khờ và cuồng nhiệt của tình yêu, để rồi lặng lẽ chuyển hóa thành oxytocin với dư vị ngọt ngào, đong đầy và trọn vẹn.
Chân thành cảm ơn team editor của HTM vì đã thành công truyền tải một tác phẩm rất đỗi xuất sắc!